Bách Lý Thương Mặc làm 'Hâm hải vân các' Chưởng môn, đẳng cấp nơi ở tự nhiên cao hơn hẳn so với Bách Lý Thần. Ngay cả Tây sương phòng không ai thèm ở nhưng vẫn rất sạch sẽ, so với nơi ở cũ của Bách Lý Thần thì rộng hơn gấp ba. Khiến Bách Lý Thần lần đầu thấy được chỗ tốt của nơi này, ách, ai mà không thích rộng rãi sang trọng chứ?

Cái này giống như Bách Lý Thần từ khu ổ chuột nghèo nàn dọn vào Nhà Trắng ở vậy, địa vị lên cao cao a

Đương nhiên, nguyên nhân chính cũng bởi vì quan hệ họ hàng của Bách Lý Thần với Bách Lý Thương Mặc. Huống hồ Bách Lý Thần hôm nay cũng là tiền đồ vô lượng à nha. Bách Lý Thương Mặc sợ nàng lầm đường lạc lối nên hết sức chăm chú quan tâm. Bằng không, phỏng chừng Bách Lý Thần vĩnh viễn cũng không lọt được vào trong mắt Bách Lý Thương Mặc.

Bách Lý Thần cũng lười dọn dẹp gian phòng, chỉ là đem hành lý của mình cất vào trong tủ

Ngẫm lại mình cùng Bách Lý Thương Mặc lại ở cùng nhau chung một khu vườn, tâm tình Bách Lý Thần thật đúng là nói không nên lời

Ngươi muốn nói hài lòng phải không? có một chút nha.

Dù sao sống với một vị cô cô xinh đẹp như tiên nhân, có thể không cảm thấy tự hào sao? Chỉ là thân cô cô này tính tình thực sự quá khó phỏng đoán a, với chính mình chẳng có chút quan tâm, đã vậy còn có chút khinh thường. Cũng bởi vì như vậy, Bách Lý Thần cũng không mong đợi đụng chạm trúng nàng

Bằng không, có một gốc đại thụ lớn để dựa vào như vậy, nàng tại sao lại không đi vuốt mông ngựa chứ?

Cũng không biết vì sao, đột nhiên nhớ tới trong những năm gần, Thú ca đây đối với chính mình chuyên tâm ‘khai sáng’. Bách Lý Thần giật mình một cái, mình có phải hay không là dẫn rắn vào nhà rồi?!

Thân thể lạnh run, Bách Lý Thần cười thầm tự giễu. Nàng có thể biến thành không bình thường đi nữa thì Bách Lý Thương Mặc thế nào có thể là hoa bách hợp? Cho dù nàng thật là hoa bách hợp, nàng cũng sẽ không thèm coi trọng ta! Đột nhiên nhớ tới bức tranh vẽ nử tử kia, chính mình vô tình hủy đi bức họa thiếu chút nữa bị Bách Lý Thương Mặc chém giết, không phải sao ——

Oa oa, chẳng lẽ bị Thú ca đoán trúng rồi? Lẽ nào Bách Lý Thương Mặc thực sự thích nữ tử trong bức hoạ cuộn tròn kia?! tin tức kinh thiên động địa à nha!!

Bách Lý Thần còn không có phát giác ra rằng, nàng từ lúc bị Thú ca tàn hại khai phá. Mỗi khi thấy hai nữ nhân thân mật trêu đùa liền sẽ nghĩ tới có chuyện, cũng không biết là chuyện gì, nhưng mà hiện tại là có chuyện mờ ám a

Ngươi ngẫm lại 'Hâm hải vân các' tất cả đều là nữ đệ tử, đây là có bao nhiêu gian tình nha!!

Bách Lý Thần vội vã lắc lắc đầu, đem cái ý niệm không thuần khiết vừa xuất hiện trong đầu kia vứt đi. Bách Lý Thương Mặc cùng với tiên nữ giống nhau, như thế nào lại vậy chứ? Hay hay, nàng cái loại nữ nhân không có chút tình cảm này, nói nàng là cây kiếm tiên hay người máy còn không quá đáng. Như thế nào có khả năng sẽ thích ai đó? đã vậy còn là một nữ nhân sao?

Quên đi, mặc kệ nàng ta, nàng cũng không phải là tình yêu của ta, ta quản nhiều như vậy làm cái gì?

Tu luyện a tu luyện, không thể nào mà quên nhiệm vụ chính này được

Ngồi xuống theo tư thế bàn tọa, Bách Lý Thần đem những tạp niệm trong tim vứt hết ra ngoài, chuyên tâm tiến nhập trạng thái tu luyện.

Kỳ thực từ khi Bách Lý Thần bước chân vào vườn Bách Lý Thương Mặc mà bắt đầu dụng thần niệm theo dõi quan sát nàng. Sau lại thấy Bách Lý Thần không có gì dị thường, mới thở dài ra một hơi.

Nàng cũng sợ Bách Lý Thần đem lời của nàng trở thành gió thổi bên tai, không quan tâm, như vậy nàng sẽ phải động thủ đối với Bách Lý Thần.

Tuy rằng tu tiên tu chính là không muốn, vô cầu. Nhưng nàng dù sao cũng là người, người cũng có tình cảm, chỉ là nàng không đối với người khác biểu lộ ra ngoài mà thôi. Huống hồ, Bách Lý Thương Mặc thân là Chưởng môn tự nhiên phải làm gương tốt. Vì vậy càng phải tỏ ra bộ dáng vô tình, vô cầu

Bách Lý Thần, vô tình lại nghĩ tới ba chữ này, Bách Lý Thương Mặc hơi xuất thần

Hai người vô tình lại cùng nhau ở một chỗ, nàng một người luôn yêu thích thanh tịnh, hôm nay lại có người đến chia sẽ sự thanh tịnh của nàng a

Dường như tâm lúc nào cũng không gợn sóng không sợ hãi, lại vô tình vì ai đó dao động, động chân tình.

Điều này đến chính Bách Lý Thương Mặc cũng không biết, thời gian tới bởi vì sự thay đổi này nhất cử nhất động của nàng, toàn bộ bị đổi thay.

Cho dù đã biết điều đó thì sao, nàng có thể đem Bách Lý Thần trục xuất đi ra ngoài sao? Không thể nha!!

Sáng sớm hôm sau, Bách Lý Thương Mặc chờ ở trong viện, chỉ là không nghĩ tới người nàng đang chờ đợi, lại chậm chạp chưa thèm tới

Từ sau khi Bách Lý Thương Mặc lên làm Chưởng môn tới giờ, chưa từng có chờ bất cứ ai, cũng không có ai dám để Chưởng môn đại nhân đợi lâu, đều là sớm chạy tới. Trên đời này cũng chỉ có một mình Bách Lý Thần dám làm ra việc như vậy.

Mới từ trong giấc ngủ tỉnh dậy Bách Lý Thần vẫn như cũ chậm chạp đánh răng rửa mặt. Ngày hôm qua tu luyện mới được phân nửa, thật sự là không có chút tiến độ cảm giác, liền thẳng thắn nằm ngủ ở trên giường.

Nếu không nhớ tới ngày hôm nay muốn đi kiếm trì tuyển kiếm, nàng chắc chắn là sẽ ngủ thẳng tới buổi trưa cũng nên a.

Từ khi tu chân tới giờ, nàng ít có thời gian để ngủ. Thỉnh thoảng có ngủ, cũng là khinh miên, một điểm động tĩnh liền sẽ tỉnh. Còn ngày hôm qua thì sao? Một đêm mộng đẹp a!

Chỉ là vừa mới ra khỏi cửa vài bước đã thấy Bách Lý Thương Mặc một thân bạch y, đứng ở trong viện, quay đầu lại đạm mạc nhìn nàng,

"Ngươi đến muộn."

Nói thật, Bách Lý Thần thực sự bị Bách Lý Thương Mặc làm cho hoảng sợ hết hồn. Biểu tình trên mặt cũng hết sức mất tự nhiên, nàng vốn còn chút mông lung buồn ngủ liền lập tức tan biến. Thấy nơi đây một bạch y nữ tử mảnh khảnh đứng đó không xa, không tự chủ được lại nhớ tới 'Trinh tử' (con ma trong phim The Ring của Nhật). Gê hơn nữa con ma 'Trinh tử' này lại còn mở miệng, câu đầu tiên là nói 'Ngươi đến muộn', như thế này đây cảm giác sợ hãi thế nào hả?

Ta cùng ngươi đâu có hẹn giờ chính xác? Bách Lý Thần ở trong lòng phún máu, ngươi chỉ là nói sáng sớm, ai biết là sáng sớm ơi là sớm như vậy? Còn có, sáng sớm như vậy tới bắt ma sao?

"Cô cô, ta sai rồi!" nhận sai cho sớm là hài tử ngoan, nhận sai xong không thèm thay đổi gì là bản sắc nữ nhi của ta

"Lần này tạm thời bỏ qua, thế nhưng ta không hy vọng thấy có lần sau." Bách Lý Thương Mặc là một người rất giữ chữ tín, cho nên theo nàng nghĩ thân là 'Hâm hải vân các' đệ tử tự nhiên cũng phải như vậy. Nàng thực sự không muốn thấy Bách Lý Thần không giống người thường.

"vâng, ta hiểu được." Quay về với hiện tại, phỏng chừng cũng không có lần sao đâu

"Ngươi đã hiểu được, ta cũng không nói thêm nữa, chúng ta hiện tại phải đi kiếm trì." Với Bách Lý Thần, Bách Lý Thương Mặc nói luôn luôn tương đối nhiều, sợ Bách Lý Thần không rõ nên nàng chính cố ý nói rõ một chút, miễn cho ngày sau lại có gì bất ngờ xảy ra

"Vâng, cô cô." Bách Lý Thần thái độ đối với Bách Lý Thương Mặc đã thành thói quen rồi, trên cơ bản chỉ có vâng theo mà thôi, chính là trứng chọi đá, thực lực không đủ, ngươi cũng không có quyền lợi phản bác lại người ta. Muốn giành được Bách Lý Thương Mặc thiện cảm, vậy phải trở thành gái ngoan thôi.

Bách Lý Thần tựa hồ đã thành khách quen chuyên môn đi ké Bách Lý Thương Mặc kiếm tiên rồi, phỏng chừng ngự kiếm cùng Bách Lý Thương Mặc cũng chỉ có mình nàng mà thôi

Cũng không biết thói quen này như thế nào, chỉ là không có phát hiện, Bách Lý Thần đã vô tình tử lần đầu tiên nắm lấy góc áo Bách Lý Thương Mặc, cho tới bây giờ là nắm lấy cổ tay Bách Lý Thương Mặc. Coi như là một tiến triển ha, mà tiến triển này lại tốn tới năm năm.

Bách Lý Thần cảm thụ được trong lòng bàn tay mình là một cổ tay mềm ngọc, hảo tinh tế cổ tay a, len lén liếc mắt ngắm.

Đại gia Bách Lý Thần đây cũng không nghĩ tới ý niệm gây rối gì trong đầu, tối thiểu hiện tại Bách Lý Thần chính là một thuần khiết hảo hài tử. Không hề có chút ý niệm khinh nhờn Bách Lý Thương Mặc, chỉ là đơn thuần cảm khái mà thôi.

Kỳ thực Bách Lý Thương Mặc thực sự cũng đang muốn đá Bách Lý Thần rơi xuống, thế nhưng nàng nhịn, phải nhịn

Nàng thực sự không thích có người đụng chạm tới người nàng, thế nhưng đối với Bách Lý Thần, có nói cũng vô dụng.

Thời gian trước, lần đầu tiên ngự kiếm phi hành với Bách Lý Thần, nàng đã nói rồi, hôm nay cũng vẫn chứng nào tật nấy, trái lại ánh mắt còn dám ngắm thẳng thừng như vậy

Nàng lần này mà không nói nữa, phỏng chừng tiếp theo Bách Lý Thần sẽ không thèm nắm lấy tay nàng, mà chắt là cả gan ôm thắt lưng nàng luôn quá.

Đương nhiên, cũng là tại Bách Lý Thương Mặc không biết có Thú ca tồn tại.

Càng không biết Thú ca nguyện vọng cả cuộc đời chính là muốn tác hợp Bách Lý Thương Mặc cùng Bách Lý Thần. Bằng không, Bách Lý Thương Mặc chắc chắn sẽ không quản có phải là cháu gái ruột thịt hay không, tuyệt đối sẽ đối với Bách Lý Thần hạ sát thủ, giết người không thấy máu a.

Thuận tiện diệt Thú ca thằng nhãi này luôn cho rồi, thế giới sẽ trở nên thanh tĩnh a.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play