Bách Lý Thương Mặc đối với Bách Lý Thần cũng chưa từng để ở trong lòng. Tuy rằng chính là cháu gái ruột thịt, thế nhưng thái độ của nàng đối với Bách Lý Thần so với hai đồ đệ còn vô tâm hơn. Nếu như Bách Lý Thần không ở trước mặt nàng lắc lư nhảy múa, trên cơ bản nàng chắc chắn sẽ không nhớ mình có một người họ hàng, một vãn bối như vậy

Hôm nay Mộ Vũ Dao đem tình huống của Bách Lý Thần nói cho Bách Lý Thương Mặc biết, khiến nàng rốt cuộc cũng nhìn thẳng vào Bách Lý Thần một lần

"Dao nhi, ngươi trước tiên lui xuống dưới trước. Còn nàng để lại, giao cho vi sư." Bách Lý Thương Mặc nhìn Bách Lý Thần tại phía sau Mộ Vũ Dao, trong ánh mắt đạm mạc lộ ra một tia ý vị thâm trường, "Tiếp theo hai năm sau, các đệ tử của lục đại môn phái sẽ có cuộc tỷ thí, đến lúc đó ngươi cùng Thu nhi sẽ đại biểu 'Hâm hải vân các', vi sư không hy vọng các ngươi sẽ bị đánh bại, ngươi hiểu không?"

"Vâng, Vũ Dao hiểu được." Mộ Vũ Dao gật đầu, gần đây nàng đối với tu luyện cũng chưa thật toàn tâm. Nếu để hai năm sau làm phụ lòng sư phụ, khiến 'Hâm hải vân các' mất mặt, thì là điều nàng không thể chịu nổi. Chính vì vậy trong thời gian tới, cần bế quan tu luyện. Mới gần đây lại bị Hoa Loan Thu quấy nhiễu, thật khiến cho nàng phân tâm. Giờ nghĩ lại còn hơi cảm thấy xấu hổ

Mộ Vũ Dao nhìn Bách Lý Thần với một ánh mắt cứ an tâm đi muội muội, ngay sau đó liền lui ra ngoài. Vì vậy, toàn bộ gian phòng lại chỉ còn có hai người Bách Lý Thương Mặc cùng Bách Lý Thần.

Đại sư tỷ, ngươi sao có thể bỏ lại ta, ở lại một mình với người này? Bách Lý Thần có khổ khó nói nhìn phương hướng Mộ Vũ Dao ly khai, trong lòng thực sự là phiền muộn không ngớt, chúng ta cùng nhau tới, nên cùng nhau đi về mới đúng a!!!

"Thế nào, luyến tiếc Dao nhi sao? Hay là, ngươi sợ ta?" Bách Lý Thương Mặc nhìn bộ dạng Bách Lý Thần đối với Mộ Vũ Dao lưu luyến không rời, đầu nhíu nhíu mày. Lớn như vậy rồi, còn đối với Dao nhi không muốn xa rời như vậy, thật là không có tương lai!

Cô cô, ngươi nếu đã hiểu, còn nói ra làm gì? đây không phải cho ta cơ hội nói dối sao?! Bách Lý Thần ở trong lòng thổ máu nói.

"Cô cô, ta chỉ ngưỡng mộ đại sư tỷ mà thôi, đại sư tỷ thiên tư phi phàm. Hai năm sau lại đại diện môn phái tham gia đại hội lục đại môn phái, ngẫm lại đây là tình cảnh rất cấp bách, ta lại không thể giúp gì được cả."

Bách Lý Thần lời này cũng không phải là hoàn toàn nói dối, nàng cũng rất muốn đi cái đại hội đó chơi bời một chút. Thế nhưng nghĩ lại thực lực của chính mình, còn có Bách Lý Thương Mặc đối của nàng ghét bỏ muốn chết, trên cơ bản là không có hi vọng.

"Còn có, cô cô đối ta ân trọng như núi, nuôi dưỡng Bách Lý Thần thành người lại dạy ta tu tiên, ta kính trọng cô cô còn không đủ, thế nào lại sợ cô cô được? Trong lòng Bách Lý Thần đối với cô cô là tràn đầy thành kính, Bách Lý Thần có thể bất kính với thầy u, thế nhưng không thể không kính trọng cô cô!" ( edit: nói dối không chớp mắt, tại hạ bái phục)

Bách Lý Thần nói như đinh đóng cột, biểu tình khuôn mặt thập phần cảm động. Coi như là có Mộ Vũ Dao ở đây đi nữa, cũng sẽ chỉ biết cảm thán nguyên lai Thần nhi đúng là kính trọng sư phụ như vậy.

Chỉ là, Bách Lý Thương Mặc là ai? Đều sắp thành tiên nhân cả rồi, loại này lời nói, nàng như thế nào sẽ tin?!

Đối với Bách Lý Thần nói, Bách Lý Thương Mặc chỉ là cười mỉm chi a.

Chính nàng cũng minh bạch mình đối đãi với Bách Lý Thần như thế nào. Nàng cũng không trông cậy Bách Lý Thần có thể kính trọng nàng. Nếu mà thực sự muốn nói rõ ra, ta không muốn nhìn thấy ngươi, ngươi cũng không muốn gặp ta, đơn giản như vậy thôi.

"Ngươi cũng không cần ước ao giống Dao nhi." Bách Lý Thương Mặc cầm lên một quyển thư tịch trong tay, "Ngươi tới rồi kim đan tiền kỳ rồi sao?"

"Đúng vậy, cô cô." Bách Lý Thần cúi đầu, tuy rằng Bách Lý Thương Mặc không có phanh phui nàng nói dối, thế nhưng câu nói kia rõ ràng hay mang theo khí thế ngất trời, "Ta cũng không biết chuyện gì xảy ra, luyện rồi luyện, đã đột phá."

"Nếu đúng như lời ngươi nói, ta tất sẽ tin." Bách Lý Thương Mặc mắt cũng không chớp một chút, "Chỉ là, chớ để ta biết được ngươi dựa vào cái gì đường ngang ngõ tắt, bằng không, ta nhất định sẽ phế đi tu vi của ngươi, trục xuất ngươi khỏi sơn môn." Những lời này nặng như một cây búa tạ ngàn cân, nện vào sau ót Bách Lý Thần, khiến nàng không tự giác vô tình lui về phía sau hai bước, nét mặt trắng bệch, khẽ cắn môi: "Bách Lý Thần minh bạch! Đa tạ cô cô chỉ giáo!"

Không sai, nàng chính là đang chỉ giáo ta! Ngươi một người Hợp thể hậu kỳ tông sư lại đi khi dễ ta một con nhóc vừa đạt Kim Đan kỳ, ngươi có biết xấu hổ hay không hả?! Hợp thể kỳ tông sư chỉ cần nho nhỏ phóng ra một chút khí thế đã có thể áp chết nàng một người Kim Đan kỳ rồi. Đã vậy làm một người trưởng bối, chính là cô cô ruột thịt, ngươi cũng có thể xuống tay sao?!

Bách Lý Thần ngực thực hận a, hận không thể xem xem Bách Lý Thương Mặc trong tim rút cục máu là màu gì,

Ngươi đem ta nhốt tại Bích hàn đàm còn chưa tính, hiện tại lại còn như thế tàn nhẫn ức hiếp ta, thực sự nghĩ rằng ta không dám phản khán sao?

Ta đọa nhập ma đạo, cũng không liên quan tới ngươi? Có Thú ca ở đây, ta sợ ngươi sao? Quá lắm ta trốn đi xa ngươi một chút, súng đại bác bắn không tới là được

"Ân, từ hôm nay trở đi, ngươi sẽ sống ở đây. Tây sương phòng cũng không ai ở, chính ngươi qua đó dọn dẹp một chút, tu luyện có cái gì không hiểu thì hãy hỏi ta." Bách Lý Thương Mặc nhàn nhạt không nhanh không chậm nói, "Ngày mai, tự ta sẽ mang ngươi đi tới kiếm trì tuyển kiếm." . Ngôn Tình Tổng Tài

Kỳ thực, Bách Lý Thương Mặc cũng không phải cố ý muốn sắp xếp như vậy. Chỉ là mặt ngoài Bách Lý Thần thành thật, nội tâm như kẻ dối trá, chỉ cần nói hoa lên một chút nàng đã có thể nhìn ra tất cả. Tuy rằng Bách Lý Thương Mặc cũng không thích Bách Lý Thần, thế nhưng cũng không hy vọng Bách Lý Thần đi vào con đường tà ma ngoại đạo. Nói như thế nào cũng là thân cô cô của nàng, cho dù không hy vọng nàng thành tiên, nhưng cũng không hy vọng nàng đọa lạc thành ma. Vì vậy, coi như là Bách Lý Thương Mặc cảnh cáo Bách Lý Thần một lần luôn.

Cố ý phóng xuất một chút khí thế uy áp Bách Lý Thần như vậy, khiến nàng kiêng kỵ một chút, không dám sinh tà niệm, đi nhập ma đạo. Dù sao, người tu chân năm tháng dài dằng dặc, có người muốn tiến bộ thật nhanh, tránh không được vô tình nhập ma đạo, cuối cùng suốt đời hối hận.

Bách Lý Thương Mặc cũng là hảo tâm, chỉ là nàng dùng sai phương pháp mất tiêu rồi, như vậy lại chỉ càng khiến nội tâm Bách Lý Thần bắt đầu hận chết nàng thêm thôi. (tội nghiệp cô cô)

"Đã như vậy, Bách Lý Thần trước hết đi thu thập đồ dùng chút đã, cô cô."

"Ân, ngươi đi đi."

Bách Lý Thương Mặc chỉ phất tay, đến khi Bách Lý Thần đã đi ra khỏi gian phòng, nàng mới buông thư quyển trong tay, ngẩng đầu nhìn về phía cửa.

Chỉ trong chốc lát, từ khi Bách Lý Thần vào cửa, nàng bỗng cảm thấy được một cỗ tanh khí. Tuy rằng rất nhạt, ẩn dấu tốt, nhưng ở trước mắt nàng lại che dấu không được. Dù sao Kim đan kỳ ở trước mặt Bách Lý Thương Mặc là không thể nào kháng cự. Nếu như đạt Nguyên anh kỳ thì còn có thể che dấu được, có thể nói, loại công pháp ẩn dấu này Bách Lý Thần sử dụng còn chưa có thuần thục, nên mới bị nhìn ra mánh khóe

Cũng bởi vì như vậy, Bách Lý Thương Mặc mới có thể cho Bách Lý Thần chỉ một lời cảnh cáo. Đối nàng coi như là mở một con mắt nhắm một con mắt, lần này coi như không phát hiện, bằng không nếu còn lần sau, hành vi của Bách Lý Thần nhất định trực tiếp sẽ bị trục xuất sư môn.

Bách Lý Thần, ngươi chớ bức ta phải động thủ.

Bách Lý Thương Mặc nhắm mắt lại, đối với thân chất nữ duy nhất này, nếu muốn xuống tay dứt khoát, nàng cũng là không đành lòng chút nào.

Chỉ là, nếu như nàng ta thực sự đọa nhập ma đạo, như vậy chính mình chỉ có thể quân pháp bất vị thân!

Bách Lý Thần tự nhiên không hề biết rằng Bách Lý Thương Mặc đã biết được chuyện nàng luyện ma đạo công pháp, bằng không, khẳng định sẽ không tiếp tục tiêu dao tự tại như vậy.

Hiện tại Bách Lý Thần đang điên cuồng dọn hành lý, nhìn lại chỗ mình đã ở hai năm trời, nhất thời khựng lại

Sau này, ta không ở chỗ này nữa

Sau này, ta sẽ theo Bách Lý Thương Mặc lăn lộn gian hồ.

Sau này, WTF, Đâu ra nhiều cái sau này như vậy?!

Ta xỉu, lại còn nghĩ sẽ cùng Bách Lý Thương Mặc lăn lộn một chỗ nữa chứ?!

Nhưng thật ra Thú ca nghe xong Bách Lý Thần nói thế, lại hết sức đắc chí.

Tiểu Thần Thần đã cách mục tiêu tấn công của chính mình gần thêm một chút rồi. Như vậy rất tốt a!

Cự ly càng ngắn, bắt cô cô áp đảo, không phải sớm muộn sao?

Có mình ở một bên chĩ dẫn, cho dù là tiên cũng không thành vấn đề!

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play