Trương Mộng Dao thề, đời này người cô ghét nhất chính là người bạn cùng bàn năm cấp ba Lục Tiểu Xuyên, cả người đều có nét xấu tính, cô hận đời này không cần phải gặp lại anh.
Nhưng mà thực tế lại không như cô mong muốn, sau khi tốt nghiệp được mười năm cô không có gặp lại anh, nhưng mà tại sao, vì cái gì mà lần này cô ngồi xe để đi du lịch, thì lại gặp anh ngồi ngay bên cạnh cô?
Cuộc gặp gỡ định mệnh sau mười năm, hai người đều chán ghét nhau sau khi gặp lại thì như sao hoả đụng phải trái đất, khói thuốc súng bốc lên mù mịt.
Đáng tiếc thời điểm hai người cãi nhau quá mức ồn ào, vừa lúc quấy nhiễu một người học trò của Nguyệt Lão đang trộm nghỉ phép ở dưới dân gian.
Trong cơn tức giận, vị học trò của Nguyệt Lão đã đưa linh hồn của hai người bọn họ về mười hai năm trước, hai người không phải là không muốn gặp lại nhau sao, ông trời ta đây sẽ cho hai người tội nguyện!
Trò đùa dai của vị học trò nhỏ bị Thiên Đình phát hiện nên bị bắt trở về, nhưng chú ngữ lại không biến mất.....
Có lẽ vì đã trưởng thành cho nên những suy nghĩ so với trước kia chững chạc hơn nhiều, Trương Mộng Dao ở trong tình huống không thể không đối mặt với Lục Tiểu Xuyên hằng ngày, dần dần cô sinh ra cảm giác, hắn cũng không đáng ghét như vậy.....+
Chú ý: ngọt văn, cặp đôi oan gia cùng trọng sinh để báo thù rửa hận.