Bởi vì Cố Mạch Hàn cùng Diệp Mộ Sanh đã bị tiết lộ là sinh viên đại học W, sau khi kỳ nghỉ quốc khánh kết thúc, hai người còn công khai mối quan hệ, cho nên mới vừa bước vào sân trường, đã bị một loạt chị em hai mắt sáng rực vây quanh.
Không bao lâu sau, quan hệ của hai người bị lan truyền khắp trường học. Đại đa số sinh viên đều ủng hộ hai người, nhưng cũng có một vài người dùng ánh mắt khác thường đối đãi bọn họ, thực ra đồng tính luyến ái không phải ai cũng đều có thể tiếp thu.
Trước khi sự việc truyền đến tai gia đình, hai người sớm đã chuẩn bị tâm lý trực tiếp comeout.
Mặc dù mới đầu hai nhà đều phản đối, nhưng cuối cùng vẫn bị sự cố gắng của hai người làm cho cảm động, đồng ý cho bọn họ ở bên nhau.
Những cây hoa hải đường mới trồng ở nhà Cố Mạch Hàn đâm chồi nảy lộc, ánh nắng ấm áp xuyên qua những kẽ hở giữa cành lá xanh tươi từ ngoài cửa sổ chiếu vào nhà, hóa thành các vòng sáng, rơi xuống trên người hai người đang say giấc trong phòng.
Nằm trong lòng Cố Mạch Hàn, lông mi Diệp Mộ Sanh nhẹ nhàng rung động, mím môi rồi từ từ mở mắt. Cùng lúc đó, Cố Mạch Hàn cũng mở mắt.
“Chào buổi sáng, Mộ Mộ.” Nhìn mái tóc ngắn xoăn của Diệp Mộ Sanh, Cố Mạch Hàn rũ mắt, vùi mặt vào mái tóc thoang thoảng mùi thơm của Diệp Mộ Sanh, giọng nói có chút khàn khàn.
Đôi mắt hoa đào của Diệp Mộ Sanh hẵng còn có chút mơ màng, cọ cọ trong lòng Cố Mạch Hàn, khóe môi sưng đỏ hơi mở ra, nhỏ giọng nói: “Chào buổi sáng……”
Thấy Diệp Mộ Sanh cọ trong lòng mình, lộ ra tấm lưng bóng loáng trắng nõn chi chít dấu hôn, con ngươi Cố Mạch Hàn tối lại, kéo dịch chăn lên, che khuất tấm lưng trần của Diệp Mộ Sanh.
“Hôm nay là cuối tuần, cứ ngủ một lát nữa đi.” Cố Mạch Hàn ôm chặt Diệp Mộ Sanh ôn nhu nói.
“Vâng, cùng nhau ngủ đi.” Diệp Mộ Sanh nhắm mắt lại nói.
“Được, chúng ta ngủ cùng nhau.” Tuy nói như vậy, nhưng Cố Mạch Hàn lại không có nhắm mắt, mà là vẻ mặt nhu tình nhìn Diệp Mộ Sanh trong lòng.
Cảm giác được Diệp Mộ Sanh đã ngủ tiếp, Cố Mạch Hàn nhẹ nhàng buông Diệp Mộ Sanh ra, đắp chăn đàng hoàng cho cậu, sau đó đi xuống giường, bắt đầu lén lút mặc quần áo.
Khi đóng cửa Cố Mạch Hàn rất cẩn thận, tiếng động phát ra cũng không lớn, nhưng Diệp Mộ Sanh vẫn mở mắt.
Cố Mạch Hàn đi vào phòng bếp, bận bịu một lúc, đang chuẩn bị bắt đầu thái rau, lại nghe thấy tiếng bước chân nhè nhẹ.
Cố Mạch Hàn xoay người, nhìn Diệp Mộ Sanh dựa vào khung cửa nói: “Mộ Mộ, sao không ngủ thêm chút nữa? Đói bụng sao?”
“Chưa đói, chỉ là không ngủ được.” Diệp Mộ Sanh đáp.
“Ừ, Mộ Mộ không ngủ được thì chơi chút đi, bữa sáng sắp xong rồi.” Cố Mạch Hàn thấy Diệp Mộ Sanh gật đầu, liền quay lại tiếp tục xắt rau.
Diệp Mộ Sanh đi đến phía sau Cố Mạch Hàn, vươn tay ôm lấy eo Cố Mạch Hàn, dựa đầu vào vai hắn, nói: “Anh vất vả rồi, Hàn Hàn.”
Ăn sáng xong, Diệp Mộ Sanh ngồi ở trên đùi Cố Mạch Hàn, vừa mới click mở QQ, thì thấy group chat nhà Thương Yên Thủy Tạ đạo diễn Ngư Vĩ Trì Trì tag bọn họ.
Đạo diễn - Ngư Vĩ Trì Trì: @CV - Tô Mạc Già @CV - Tỏa Song Hàn hai người ra đây cho tui.
CV - Tô Mạc Già: Làm sao vậy?
Đạo diễn - Ngư Vĩ Trì Trì: Chính là cảnh ngược giữa công và thụ trong < một khúc hồng trần >, hai người lồng lại cho tui! Lời kịch của công ‘ ngươi cứ như vậy bảo ta làm như nào cho phải? ’ vốn dĩ hẳn là bi thương tuyệt vọng nhưng Hàn Hàn à, anh nghe anh lồng chút đi, ngập tràn cưng chiều! Còn mỹ nhân nữa, câu ‘ ngươi cút ngay cho ta!’ rõ ràng hẳn là bi thương trào phúng, nhưng mỹ nhân à, cưng nghe cưng lồng đi, giọng điệu này rõ ràng chính là ngạo kiều!
Kế hoạch - Quỳnh Thỏ Miên Miên: Ha ha ha ha ha ha ôm Tiểu Ngư, bình tĩnh bình tĩnh, bọn họ đang trong thời kỳ yêu đương cuồng nhiệt, không lồng được ngược văn cũng bình thường, lồng thêm vài lần là ok rồi.
Trang trí - Vũ Tuyết Phi Phi: Đồng ý với Miên Miên, cơ mà tui vẫn muốn nghe đoạn H kia hơn……
Cố Mạch Hàn gọi: “Mộ Mộ, để tôi nói chuyện với họ.”
“Vâng.” Diệp Mộ Sanh đưa điện thoại cho Cố Mạch Hàn, Cố Mạch Hàn liền trực tiếp dùng acc Diệp Mộ Sanh gửi tin nhắn.
CV - Tô Mạc Già: Xin lỗi, làm phiền mọi người rồi. Cảnh đó tụi tôi sẽ lồng lại, nhưng cảnh H cần phải kéo rèm ^_^
Trang trí - Tế Vũ Phi Phi: Mỹ nhân, không được, muốn nghe cưng thở dốc cơ! Rõ ràng trước đây không nói kéo rèm, đều do Hàn Hàn, kéo cái gì mà kéo, kịch truyền thanh có H mới đặc sắc!
Hậu kỳ - Dương Liễu Y Y: Phi Phi, hình như là Hàn Hàn, thấy emoji mặt cười kia không.
CV - Tô Mạc Già: Vẫn là Y Y thông minh ^_^
Hệ thống nhắc nhở: Trang trí - Vũ Tuyết Phi Phi đã gỡ một tin nhắn.
Trang trí - Vũ Tuyết Phi Phi: Hàn Hàn buổi sáng tốt lành nhen!
Diệp Mộ Sanh nằm ở trong lòng Cố Mạch Hàn, mỉm cười nhìn màn hình điện thoại, mà Cố Mạch Hàn thấy Diệp Mộ Sanh cười, khóe mắt nhìn qua cây hải đường ngoài cửa sổ, ý cười trên mặt cũng càng sâu.
Chờ ngày hải đường nở rộ khắp sân, hắn sẽ cầu hôn Mộ Mộ……
_______
Tạm biệt Cố Mạch Hàn aka Cố bảo mẫu (。・ω・。)ノ♡
Vẫn là câu cũ: mng hãy giữ gìn sức khỏe nha!