"Có thể không ngủ phòng cho khách, nhưng anh phải phụ trách ấm giường." Diệp Mộ Sanh tiếp tục nghiêm trang nói.

"Được, tôi làm ấm giường cho Mộ Mộ." Cố Mạch Hàn tiếp tục cưng chiều nói.

"Hàn Hàn." Diệp Mộ Sanh ôm hoa hồng, ngẩng đầu nhìn Cố Mạch Hàn, gọi.

Cố Mạch Hàn vừa định mở miệng, thì thấy ngũ quan thanh tú của Diệp Mộ Sanh càng ngày càng trở nên rõ ràng, ngay sau đó đôi môi ấm áp bao phủ ở trên môi hắn.

Nhìn lông mi Diệp Mộ Sanh hơi rung động, tim Cố Mạch Hàn cũng rung động theo, trong mắt lập loè yêu thương, một tay ôm eo Diệp Mộ Sanh, một tay nâng gáy Diệp Mộ Sanh, bắt đầu đáp lại cậu.

Lưỡi Diệp Mộ Sanh mềm mại linh hoạt chậm rãi tiến vào trong khoang miệng ấm áp của Cố Mạch Hàn, hai người gắt gao mà ôm nhau, nóng bỏng triền miên, gia tăng nụ hôn này......

Chờ hôn đủ rồi, lúc này hai người mới lên trên xe.

"Mộ Mộ, ngày mai bắt đầu đi học. Em hẳn sẽ không trọ ở trường đâu nhỉ?" Cố Mạch Hàn khởi động xe, hỏi.

Gương mặt Diệp Mộ Sanh vẫn còn hơi đỏ nói: "Vâng, không trọ."

"Chúng ta ở cùng nhau đi." Cố Mạch Hàn nói.

"Vì sao phải ở với anh?" Diệp Mộ Sanh nghe vậy, nhướng mày nói: "Thuận tiện mỗi ngày ăn em à?"

Cố Mạch Hàn cười cười, giải thích: "Mỗi ngày ăn em, thân thể của em sẽ không chịu nổi. Tôi chỉ muốn dễ chăm sóc em hơn mà thôi."

Ngửi thấy hương hoa hồng trong vòng tay, Diệp Mộ Sanh nhìn Cố Mạch Hàn đang cười trước mặt, cậu giương khóe môi nói: "Thấy anh thành tâm thành ý, em đây đại phát từ bi cho anh cơ hội chăm sóc em đấy."

Bởi vì nhà Cố Mạch Hàn rất lớn, hoa cỏ trong vườn cũng cần có người chăm sóc, hơn nữa cũng để A Cáp dễ hoạt động.

Hai người đến nhà Diệp Mộ Sanh thu dọn trước, sau đó lại trở về nhà Cố Mạch Hàn.

Diệp Mộ Sanh mới vừa vào sân, liền thấy ở góc bên trái có một đống bột màu xám đen, như là vết tàn của thứ gì đó bị đốt cháy.

Thấy Diệp Mộ Sanh nhìn chằm chằm vào đống tro, Cố Mạch Hàn nói: "Đây là đốt cho Thiển Thiển. Sau khi em ấy qua đời tôi giữ lại rất nhiều đồ của em ấy, rồi nghĩ lại có giữ cũng vẫn thương tâm, còn không bằng đốt hết."

Lúc sáng về nhà, Cố Mạch Hàn mang hết những thứ trong phòng Cố Thanh Thiển ra, sửa sang lại hoàn toàn. Chỉ trừ một vài bức ảnh, còn lại đốt hết, bao gồm cả bức tranh kia.

Đương nhiên Cố Mạch Hàn còn xóa hết những thứ liên quan đến Tang Du Vãn trong máy tính và điện thoại, Weibo cũng unfollow Tang Du Vãn.

"Vâng." Diệp Mộ Sanh nắm chặt tay Cố Mạch Hàn, gật đầu.

Nhìn thấy A Cáp phơi nắng ở trong sân, Diệp Mộ Sanh lấy điện thoại ra, kéo Cố Mạch Hàn cùng A Cáp chụp mấy tấm.

Chụp xong, Cố Mạch Hàn dọn tro trong sân, còn Diệp Mộ Sanh vào trong nhà, click mở Weibo, up bài viết.

Chờ Cố Mạch Hàn đi vào trong nhà, Diệp Mộ Sanh ngồi ở trên ghế sofa ngẩng đầu nói: "Hàn Hàn, xem Weibo."

Cố Mạch Hàn ngồi vào bên cạnh Diệp Mộ Sanh, lấy điện thoại ra, bấm vào Weibo, liền thấy Diệp Mộ Sanh update.

Tô Mạc Già v: Vợ à, em yêu anh @Tỏa Song Hàn.

Ảnh kèm bài này là bức mới chụp không lâu. Cố Mạch Hàn từ sau ôm lấy Diệp Mộ Sanh, dựa đầu vào vai cậu, Diệp Mộ Sanh một tay ôm A Cáp, một tay ôm hoa hồng, trên mặt hai người đều nở nụ cười hạnh phúc.

Còn A Cáp vẫn là gương mặt ngáo đần kia.

Quỳnh Thỏ Miên Miên: Cuối cùng hai người cũng ở bên nhau! Tui đến rầu thúi ruột với cả hai, lúc kết hôn nhất định phải cho tui bao lì xì thật đỏ!

Tế Vũ Phi Phi: Mỹ nhân gọi sai rồi, cưng phải gọi chồng chớ! Nhưng vẫn rất vui vì cuối cùng hai người cũng ở bên nhau, chúc 99~

Đào Tẫn Lạc: A a a giơ cao cờ Điệu Danh cp lên, chúc 999999

Mạc Mỹ Nhân Nhà Tui: Mỹ nhân huhuhu, thật thương tâm mỹ nhân thành nhà Hàn Hàn rồi.

............

Cố Mạch Hàn ngẩng đầu nhìn Diệp Mộ Sanh, cười rồi chuyển tiếp Weibo.

Tỏa Song Hàn v: Thật trùng hợp, tôi cũng yêu em, cho nên Mộ Mộ thích gọi như nào thì cứ gọi ^_^

Cùng lúc đó, Diệp Mộ Sanh cũng nhận được thông báo của hệ thống.

【 chúc mừng ký chủ, nhiệm vụ hoàn thành, khen thưởng 1000 tích phân, tích phân hiện có là 3480. Xin hỏi ký chủ muốn tiếp tục lưu lại hay không. 】

【 lưu lại. 】

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play