Quý Ưu Trạch xuất viện, nhưng vẫn chưa khỏi hoàn toàn.

Vẫn cần phải bôi thuốc.

Khang Tịch khăng khăng bôi thuốc cho Quý Ưu Trạch, Quý Ưu Trạch nói không cần, tự mình làm được. Nhưng mà Khang Tịch nói tự bôi sẽ không bôi đều. Với lại, có nhiều chỗ có thể mình nghĩ bôi được rồi, OK, nhưng thật ra lại không chính xác.

Quý Ưu Trạch không thay đổi được nàng, không thể làm gì khác hơn là đồng ý.

"Vậy cậu bôi đi..." Lúc đưa bình thuốc nhỏ cho Khang Tịch, gương mặt Quý Ưu Trạch vẫn nhăn nhó. Không biết cái tính tình xấu hổ này, đến khi nào mới thay đổi được.

"Được rồi, đến đây, nằm xuống." Khang Tịch không nói hai lời, nhận bình thuốc, mở cửa phòng, làm một tư thế 'mời'.

Quý Ưu Trạch đi vào, sau đó nằm úp sấp lên giường.

Giường rất mềm, mỗi góc chăn đều được sắp xếp ngay ngắn, màu nền trắng, bên trên có in vài hoa văn màu vàng tối. Còn ngửi được mùi thơm. Đột nhiên Quý Ưu Trạch nghĩ đến phòng ngủ của mình. Giường của cô, mỗi sáng thức dậy đều xếp chồng chăn tùy tiện, giống như đống phân để ở giữa.

Xấu hổ.

Khang Tịch kéo rèm cửa lên đi lại, vừa vặn nắp bình thuốc, vừa nói: "Cởi, quần áo."

"Ồ..." Vậy nên, Quý Ưu Trạch lại đứng lên, sau đó cởi toàn bộ quần áo trên người.

Lần này quay phim, về cơ bản là cô quá xui xẻo. Mấy ngày hôm trước, má phải và cái lỗ tai bị sưng vù lên, nhai cái gì cũng vất vả. Bây giờ đỡ hơn, bớt bị sưng, nhưng mà lúc giơ tay lên đè xuống, vẫn sẽ cảm thấy có chút đau.

Không chịu nổi nhất vẫn là ngực phải. Sau khi bị chích, Quý Ưu Trạch cảm thấy giống như là mình vừa phẫu thuật bơm ngực vậy.

Áo ngủ làm bằng loại vải bông mỏng manh, nhẹ kéo lên, là có thể cởi ra. Lập tức lộ rõ toàn thân.

Có thể là gần đây quá vất vả, hơn nữa còn bị ong vò vẽ chích, về mặt ăn uống cũng bị quản lý chặt chẽ, rất nhiều món ăn Quý Ưu Trạch thích ăn đều trở nên xa xôi không thể chạm đến, vậy nên gầy đi rất nhiều.

Bây giờ nhìn lại tấm lưng và vòng eo vốn gầy gò kia, gầy như một tấm ván gỗ nhỏ.

"Đợi đến khi cậu khỏi hẳn rồi, mình sẽ làm đồ ăn ngon cho cậu." Sau khi Khang Tịch chuẩn bị thuốc lên ngón tay rồi, bôi lên chỗ đau trên phần lưng của Quý Ưu Trạch, nhẹ nhàng xoa.

Đầu ngón tay Khang Tịch lành lạnh, lúc chạm vào làn da của Quý Ưu Trạch, cả người Quý Ưu Trạch đều nổi lên một tầng da gà.

Quý Ưu Trạch ôm gối đầu, chôn mặt vào đó. Ngón tay Khang Tịch dường như có ma lực, khiến cô xấu hổ... ừm.

Lúc xoay mặt đi, nhìn thấy chú cún đã chạy tới từ lúc nào, bây giờ đang yên lặng ngồi dưới sàn nhà bên cạnh giường, nghiêng đầu nhìn hai người bọn họ.

"Đi ra ngoài đi, không được nhìn! Chó dê!" Quý Ưu Trạch vươn tay ra, lắc lắc cái tay về hướng chú cún, muốn đuổi nó đi.

Khang Tịch nhìn thấy, không khỏi mím môi khẽ mỉm cười.

Rèm cửa sổ lặng yên buông xuống, ánh mặt trời như khẽ bị nó ôm vào lòng, liếc ra, dịu ngoan mông lung. Dưới tia sáng nhu hòa kiểu này, da thịt của Quý Ưu Trạch cũng được chiếu lên trơn bóng như tơ.

Khang Tịch nhìn Quý Ưu Trạch, lại nhìn chú cún ngồi bẹp dưới đất, vén tóc dài lên, vươn cánh tay bỏ bình thuốc lên đầu giường, thuận thế nằm xuống bên cạnh Quý Ưu Trạch.

"Cậu nhìn mình suốt chi vậy?" Quý Ưu Trạch cằn nhằn mặc quần áo lại lần nữa.

Nhưng vừa mới mặc vào, phần eo đã bị người ta ôm trọn, theo luồng sức kéo đó, Quý Ưu Trạch lại nằm xuống.

Lúc sau, Khang Tịch kéo cánh tay Quý Ưu Trạch lại, gối đầu lên trên.

Cánh tay bị gối lên trên hơi nóng lên. Ngón tay Quý Ưu Trạch giật giật liếm liếm môi, nói: "Mình cảm thấy, nếu như hai chúng ta, cứ như vậy... vậy rất tốt nhỉ."

"Ừm." Khang Tịch gật đầu, sợi tóc cũng theo đó mà gần như cọ xát lên cánh tay của Quý Ưu Trạch.

Quý Ưu Trạch nhăn nhăn lỗ mũi, ngửi một cái. Tóc Khang Tịch thật sự rất thơm.

Đột nhiên Khang Tịch nói ra một câu không đầu không đuôi: "Muốn ăn quả đào mật ghê."

Đầu óc Quý Ưu Trạch vừa xoay, không hiểu sao lại nghĩ đến ngực... mình.

Quý Ưu Trạch vội ngại ngùng nói: "Mình, mình vẫn còn đang bệnh đó!"

Khang Tịch nghe vậy, xì một tiếng bật cười, nói: "Nói thử xem nào, cậu nghĩ đến nơi nào rồi?"

Quý Ưu Trạch vội nói: "Mình mới không hiểu sai đâu!"

"Hừ hừ." Khang Tịch híp mắt quan sát cô một lúc, càng kề sát đầu lại gần Quý Ưu Trạch hơn, hơn nữa còn nhẹ nhàng cọ cọ.

Giống như một con mèo nhỏ cọ trong lòng chủ vậy.

"Khang Tịch à Khang Tịch, gần đây cậu đang lo lắng gì phải không?"

Nghe vậy, Khang Tịch lắc đầu, nói: "Không có gì."

"Không đúng. Mình cảm thấy cậu không giống trước đây. Nhưng nói thật, không phải bây giờ tất cả đều ổn sao? Mình kiểm tra rồi, bộ phim lần này của cậu đó, có thể đắt khách đó, theo chiều hướng này, nó có thể vượt qua trăm triệu!"

Đúng vậy, từ khi bộ phim này chiếu đến nay, tiếng vang không tệ lắm. Là điện ảnh, nhưng lại không phải hoàn toàn là điện ảnh, cũng có liên quan đến thương nghiệp. Nội dung bộ phim không nhanh không chậm, nhưng xem xong khiến người ta khắc sâu ấn tượng.

Thật ra tình tiết rất xưa, nhưng bởi vì nữ chính cố chấp, với lại phương pháp ghi hình vô cùng thú vị, hơn nữa còn là Khang Tịch đóng vai, tất nhiên là rất ăn khách.

Nói đến tổng thể, chính là một câu chuyện vì theo đuổi tình yêu mà không ngừng tiến lên, giữ vững bản thân đồng thời khiêu chiến chuyện mà mình không hiểu.

Một đoạn cuối cùng nữ chính bày tỏ tưởng niệm, nghe nói là không ít người xem đã khóc.

Chỉ có một điều Quý Ưu Trạch không vui, đó là bộ phim này vừa công chiếu, mọi người bắt đầu điên cuồng 'ship' couple Khang Tịch x Vu Đông.

Vu Đông, chính là vai nam chính bộ phim này. Diễn viên phái thực lực, thật ra trước đó, anh ta vẫn luôn không phải rất nổi tiếng. Khi mọi người biết Vu Đông lấy được nhân vật này, hơn nữa còn đóng chung với Khang Tịch, đều sững sờ.

Một đống người đi tìm tòi tư liệu về Vu Đông. Phát hiện Vu Đông đã ra mắt được mười năm, luôn đóng phim, nhưng đến bây giờ vẫn không lạnh không nóng. Nhưng mà mặc dù diễn viên này không nổi lắm, lại tạo nên không ít tác phẩm kinh điển trong trí nhớ mọi người.

Là tác phẩm tiêu biểu nổi tiếng nhưng người lại không nổi.

Rất nhiều người trẻ văn học nghệ thuật gì đó khi viết một nhật ký linh tinh, đều thích chèn một câu bên trong: "Nhớ lại thời niên thiếu Vu Đông diễn XXX".

Nói tóm lại, đây là một nhân vật mặc dù không nổi tiếng với đại chúng, nhưng lại được số nhỏ yêu thích.

Trông không phải là đẹp, nhưng vẫn sạch sẽ gọn gàng là được.

Sau khi ra mắt với Khang Tịch trong bộ phim này, đột nhiên nổi tiếng.

Fan cũng đột nhiên tăng nhiều. Một nhóm đông tỏ vẻ Vu Đông và Khang Tịch tương tác với nhau thật sự rất yêu, trái tim thiếu nữ vốn cứng ngắc bỗng thức tỉnh, bắt đầu nhảy lên.

Mặc dù biết đây chỉ là tưởng tượng của công chúng, nhưng Quý Ưu Trạch vẫn không thích nhìn thấy.

Mà giới giải trí, thông thường có một thiết lập như vậy, đó chính là nếu như xuất hiện một cặp đôi màn ảnh, như vậy thì lúc làm chương trình, người dẫn chương trình sẽ sắp xếp một chút hình ảnh tình nhân cẩu huyết cho hai người.

Ví dụ như cùng nhau hợp tác chơi trò chơi, đút cho nhau ăn gì đó.

Bây giờ cũng không ngoại lệ.

Lúc tham gia chương trình, tổ chương trình để Khang Tịch và Vu Đông hợp tác trong một trò chơi.

Trò chơi kia là trò chơi ai mới là người ăn đồ cay. Trước mặt mỗi người đều đặt một phần đồ ăn, để cho người ta đoán đồ ăn của ai là đồ cay.

Lúc đó Khang Tịch không may bị trúng, ăn vào quả ớt ma quỷ trộn lẫn với làn da mát. Sau khi ăn xong, Vu Đông vội đưa nước qua, thoạt nhìn rất quan tâm. Một động tác nho nhỏ như vậy, sau khi bị công chúng chụp được, bắt đầu tưởng tượng bất tận.

Thật ra hai người không có chút tình cảm gì cả, nhưng mà sau khi chương trình phát sóng, lại cứ bị người ta mạnh mẽ tưởng tượng thành Vu Đông quan tâm cỡ nào, hiểu được chăm sóc con gái cỡ nào cỡ nào.

Khang Tịch và Vu Đông cũng rất bất đắc dĩ, nhưng mà không ngăn được người khác làm fan couple. Hơn nữa hai công ty cũng lăng xê cho hai người theo chiều hướng đó.

Vu Đông cũng khó xử, dù sao anh ta cũng có bạn gái, trước đó, bản thân luôn không bị dính scandal, tình cảm với bạn gái rất ổn định. Nói chung lại, chính là một người rất quan tâm đến cảm nhận của bạn gái.

Nhưng công ty nói: "Bây giờ chính là cơ hội nổi tiếng tốt nhất, lẽ nào anh muốn nở mày nở mặt một lúc, lại tiếp tục quay lại ăn không ngồi rồi trước đây?"

Ngay lúc đó, lại có quảng cáo đại diện phát ngôn đến tìm Khang Tịch và Vu Đông.

Là một quảng cáo trà sữa, cần hai người sắm vai đôi tình nhân cãi nhau sau đó là nhờ trà sữa ấm áp lại về bên nhau.

Từ trước đến giờ rất ít đại diện phát ngôn tới tìm Vu Đông, tránh không được có chút động lòng. Suy nghĩ cẩn thận lại, thật ra anh ta với Khang Tịch cũng chỉ diễn một chút trước mặt công chúng mà thôi, sau đó nói rõ với bạn gái chắc là sẽ không xảy ra chuyện gì, vậy nên đồng ý.

Chỉ là phía bên Khang Tịch, vẫn luôn không có sự trả lời.

Thái Vân cũng nói đến vài chuyện lăng xê cho Khang Tịch, Khang Tịch không hiểu được.

Phản ứng đầu tiên của Khang Tịch chính là: "Em còn cần phải lăng xê?"

Thế nhưng Thái Vân một bộ muốn nói lại thôi.

Khang Tịch lại đau đầu.

Mấy ngày trôi qua, sau khi Khang Tịch rời giường, uống nước thì không cẩn thận đánh rơi cái ly. Lúc dọn dẹp miễng chai, nàng đỡ trán thở dài.

Không biết tại sao, vẫn luôn cảm thấy không thoải mái.

Lúc ra cửa, mới phát hiện phía đối diện có hộ gia đình dọn đến.

Trước đó nàng vốn không quan tâm, cho tới hôm nay, phát hiện cánh cửa đối diện khép hờ, nàng mới chú ý tới.

Hàng xóm mới à. Khang Tịch thở ra một hơi, khóa cửa rời đi.

Buổi tối có một buổi tiệc.

Là tiệc với cấp cao trong công ty. Trên bàn ăn, lãnh đạo cười híp mắt, mọi người đều cười híp mắt. Ăn uống linh đình, xong mấy vòng rượu, Khang Tịch buông ly xuống, gắp một miếng thức ăn.

Vừa nuốt xuống, thì nghe thấy tổng giám đốc nói: "Tiểu Tịch à, gần đây chương trình thực tế hẹn hò rất nổi đó, em có xem không? Gần đây season hai cũng sắp ra rồi."

Khang Tịch nghe vậy, lập tức hiểu ý ông chủ.

Khang Tịch mỉm cười: "Vẫn chưa xem được."

"Vậy, có thời gian thì em xem thử đi." Khang Tịch là gà đẻ trứng vàng của công ty, nên tổng giám đốc và những người khác tất nhiên cũng sẽ xem nàng như bảo bối mỗi khi nói chuyện, bất cứ lúc nào nơi đâu cũng là vẻ mặt vui vẻ hòa nhã.

Khang Tịch gật đầu.

Sau khi bữa tiệc kết thúc, Khang Tịch và Thái Vân cùng nhau lên xe.

Thái Vân hỏi: "Vừa rồi em nghe rõ ý ông chủ chứ?"

Khang Tịch gật đầu, nói: "Nghe rõ. Chính là nói để em tham gia season hai."

Thái Vân lại hỏi: "Ý kiến của em thế nào?"

Khang Tịch nghe vậy, ngón tay đùa giỡn lọn tóc, không nói gì.

"Chỉ là chương trình mà thôi..."

"Chị biết rõ, em đi được đến bây giờ, nổi tiếng đến bây giờ, là dựa vào diễn xuất. Đến bây giờ cũng chưa từng làm thứ không thực tế này. Em là phái thực lực, chị Vân." Khang Tịch quay đầu sang chỗ khác nhìn Thái Vân.

"Nhưng mà thời đại không giống nhau. Một năm qua, các chương trình thực tế ngày càng nổi, em nghĩ là vì lý do gì? Bởi vì khẩu vị đại chúng đã thay đổi. Cho nên chúng ta cũng có thể theo kịp thời đại." Thái Vân tiếp tục làm công tác tư tưởng cho nàng.

"Đừng nói nữa, em từ chối. Đúng rồi, có phải Vu Đông cũng sẽ tham gia không? Sau đó tiếp tục lăng xê couple bọn em?" Khang Tịch lắc đầu cười.

"Đúng thế. Chỉ là, nếu cứ như vậy, cơ hội này... có thể sẽ rơi vào La Nhân." Thái Vân khẽ nhíu mày.

La Nhân có thể coi như là nhân tài mới xuất hiện trong công ty, là người của một người đại diện khác. Gần đây La Nhân cũng à xu hướng mạnh, cảm giác cố gắng phát triển thêm, sớm muộn gì danh tiếng cũng sẽ lấn át Khang Tịch, cướp đi vị trí chị cả.

"Tùy cô ấy đi. Em vẫn dựa vào diễn xuất. Trước đây em không thích tạo scandal, sau này em vẫn sẽ không tạo scandal." Khang Tịch nói xong, ngủ ngay chỗ cạnh tại xế.

Thái Vân thấy Khang Tịch nhắm mắt lại, muốn nói lại thôi, nhưng lời đến khóe môi lại nuốt xuống.

Làm sao cô ăn nói với người ta đây.

Dù sao, thật ra người đưa ra ý muốn Khang Tịch tham gia chương trình thực tế hẹn họ này không phải là công ty. Mà là cha nàng.

Thái Vân kẹp ở giữa, thật sự là thế khó xử. Nhưng mà Khang Cẩm Hoa bảo cô đừng nói với Khang Tịch là ông muốn nàng tham gia.

Khang Cẩm Hoa, Thái Vân không thể không nghe theo. Cảm giác rất khó chịu.

Bên kia, Quý Ưu Trạch có chết không nghĩ tới, Cố Ngọc Nhu cứ vậy mà như da chết dây dưa với mình.

Nói chung là vì tất cả mọi người trong đoàn phim không để ý đến Cố Ngọc Nhu, nhưng mà Quý Ưu Trạch lại từng bị ong vò vẽ lâm hạnh chung với Cố Ngọc Nhu, nên Cố Ngọc Nhu cảm thấy, mình và Quý Ưu Trạch nhất định là cùng chung hoạn nạn, phát triển thành bạn bè chắc chắn không thành vấn đề!

Vậy nên, trong trường phim xuất hiện hình ảnh thế này. Cuối cùng Cố Ngọc Nhu cũng bắt được Quý Ưu Trạch kể lể đủ loại si tình của mình với cái vị Doãn Tuấn oppa kia.

Quý Ưu Trạch cảm thấy lỗ tai mình nghe đến sắp làm kén.

Đã từng thấy người mê trai, nhưng chưa từng thấy qua người mê trai như thế!

Thái độ của Cố Ngọc Nhu vẫn rất ngang ngược, không hài lòng với cái gì, sẽ đứng đó nổi giận.

Nhưng rất thần kỳ là, có đôi khi Quý Ưu Trạch không nhịn được nói một câu: "Cô thấy đủ chưa, đừng cằn nhằn nữa." Cố Ngọc Nhu lại nghe vào, sau đó không lên tiếng nữa.

Dần dà, trong đoàn phim chỉ cần Cố Ngọc Nhu vừa có gì không hài lòng, sẽ có người tới kéo Quý Ưu Trạch đi trấn áp cô ta. Khiến cho Quý Ưu Trạch cảm thấy mình chính là cái tháp trong tay Lý Thiên Vương của cô ta vậy, chỉ cần Cố Ngọc Nhu vừa lộ ra nguyên hình yêu tinh biến thành, mình sẽ bay ra trấn áp.

Lúc rảnh rỗi lướt weibo, Quý Ưu Trạch thấy đề tài về chương trình thực tế hẹn họ kia.

Tất cả mọi người truyền nhau, nói Khang Tịch có thể tham gia chung với Vu Đông.

Lúc này đột nhiên Cố Ngọc Nhu nhô ra, nhìn về phía điện thoại trong tay Quý Ưu Trạch, nói: "Hey ya, hai người kia làm couple à?"

Quý Ưu Trạch nghe vậy, đè thấp màn hình điện thoại xuống.

"Không vui." Cố Ngọc Nhu nhíu mày lắc đầu.

"Quý Ưu Trạch hỏi ngược lại: "không vui cái gì?"

"Em không biết tại sao mọi người tung hô bọn họ như vậy nữa. Khẩu vị công chúng đúng là kỳ quái, trước đây còn thích couple chị với Khang Tịch chết đi sống lại, kết quả vừa quay đầu lại bắt đầu ship couple chị ấy với Vu Đông, xí." Lúc Cố Ngọc Nhu nói chuyện, vẻ mặt kiêu căng không chịu được, ngồi bên cạnh Quý Ưu Trạch, dùng móng tay Cửu Âm Bạch Cốt Trảo sơn màu đỏ chọc lên màn hình điện thoại chơi trò chơi.

"Couple của tôi với cậu ấy?" Quý Ưu Trạch nói xong, nhướng mày cười một cái.

Cố Ngọc Nhu nói tiếp: "Nói thật chứ, khi đó em cũng rất thích hai chị. Em còn mở một weibo ship hai người đó."

"Cái gì?" Quý Ưu Trạch kinh ngạc.

"Phản ứng mạnh vậy làm gì? Bây giờ là thời đại nào chứ, em là fan couple nữ nữ, không được à? Chuyện của chị nha em nói chị biết, nhưng không cho chị kinh ngạc đâu đó, để lại ấn tượng tốt đẹp về hai chị cho em đi!" Cố Ngọc Nhu nói xong, mím môi cười.

Quý Ưu Trạch nghe xong, chỉ cảm thấy cả người mình đều đần ra. Cho nên là, Cố Ngọc Nhu thích tìm đến mình trong đoàn phim, là có nguyên nhân? Nhưng mà cô vẫn cảm thấy mình bị khiếp sợ. Cô gái nhỏ này, suốt ngày Doãn Tuấn oppa Doãn Tuấn oppa trên môi, lại không nghĩ đến còn có thể là fan couple nữ nữ.

"Chỉ có điều nói thật là, nếu như hai chị thật sự bên nhau, Cố Ngọc Nhu em, tuyệt đối là người đầu tiên đứng ra ủng hộ hai chị." Cố Ngọc Nhu nói rồi để điện thoại xuống, giơ tay lên vỗ vỗ đầu vai Quý Ưu Trạch, nhướng nhướng lông mày, cười hì hì.

"Nếu như tôi và Khang Tịch thật sự là quan hệ người yêu, sau khi bị tung ra ngoài, có lẽ sẽ bị muôn người phỉ nhổ nhỉ."

"Chậc chậc, sợ cái gì chứ. Chị cứ sống như thế cả đời. Cái gì cũng sợ vậy thì sống ngột ngạt cỡ nào chứ đúng không?" Cố Ngọc Nhu cười hì hì nháy mắt mấy cái.

"Ấy... Doãn Tuấn oppa sắp ra ca khúc solo rồi..." Vừa quay đầu, Cố Ngọc Nhu lại tiếp tục mê trai với Doãn Tuấn oppa.

Quý Ưu Trạch ngồi đó, suy nghĩ lời Cố Ngọc Nhu nói, mỉm cười.

Lời nói như vậy không sai. Nhưng mà dù sao vẫn không thực tế.

Sau khi Cố Ngọc Nhu mê trai xong, đột nhiên hai tay chống nạnh tức giận nói: "Không được, em cảm thấy, em vẫn không thích Vu Đông!"

Bộ dáng đó, cảm giác giống như là ai thiếu cô ta mấy chục tỷ vậy.

Chỉ có điều, được một đại thiên kim tiểu thư của một tập đoàn làm fan couple... Quý Ưu Trạch không thể tưởng tượng được. Cho nên, rốt cuộc là phúc hay họa đây?

***

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play