Nhân Vật Phản Diện Hôm Nay Cũng Thật Ngoan

[TG1] Tiểu Thanh Mai, Có Chút Mạnh (56)


2 năm

trướctiếp

Editor: Nhất Dạ Diễm Vũ

*** ***

Từ sau lần hôn nhau lúc trước, Phồn tinh lúc nào cũng cảm thấy đau.

Đau, thời thời khắc khắc đều đau!

Đặc biệt là khi nghĩ đến Thích Hà Tiểu Hoa Hoa, lại càng rất đau!

Vào lúc đầu, Thích Hà mỗi ngày thức khuya dậy sớm chuẩn bị hôn lễ, cũng không phát hiện được.

Mãi đến khi Phồn Tinh đau đến không chịu nổi, Thích Hà đang ngồi trong thư phòng ôm máy tính chọn váy cưới, thì cô đột nhiên đi vào, ôm chặt eo hắn, rầm rì nói cô khó chịu.

"Thích Hà... Tôi đau..."

Giống như có người đang dùng dao xẻo tim cô.

Từng mảnh từng mảnh cắt xuống, đau đến không ngừng co thắt.

Giống như có người dùng dầu nóng hắt vào trái tim cô.

Sau đó chờ đến khi bọng nước nổi lên, lại dùng kim châm đâm vào.

Cô đau quá!

Hơn nữa trong đầu vẫn luôn lặp lại câu nói kia, thích sẽ chết!

Thích Thích Hà, cho nên chỉ có thể chết!

Chính là cô cũng không biết như vậy là có ý gì, cô thích Tiểu Hoa Hoa sao?

Thích là cái gì?

Cô không biết, cái gì cũng không biết!

Cô chỉ cảm thấy có Tiểu Hoa Hoa bên cạnh liền rất vui vẻ, chỉ cảm thấy Tiểu Hoa Hoa đặc biệt đặc biệt đáng yêu, so những người khác đều đáng yêu hơn.

Cô muốn dưỡng Tiểu Hoa Hoa, đem hắn dưỡng đến cẩn thận, không cho bất kỳ kẻ nào ức hiếp hắn.

Chỉ cảm thấy khi ở gần Tiểu Hoa Hoa, không hề có bài xích. Ôm ấp hôn hôn, đều thật thoải mái.

"Đau? Đau ở đâu?"

Thích Hà nghe ngữ khí Phồn Tinh suy yếu, tức khắc cả người liền sốt ruột.

Đem Phồn Tinh từ trên xuống dưới tỉ mỉ kiểm tra một vòng, cũng không phát hiện trên người cô có vết thương nào.

Phồn Tinh chỉ chỉ vị trí trái tim: "Chỗ này... Đau!"

Tiểu ngốc tử từ nhỏ đến lớn chịu không ít thương tích, còn nhớ có một lần cô vì muốn ăn cá, thời điểm mổ cá dao lệch về một bên, cắt lên mu bàn tay mình, rạch ra một đường dài hơn mười centimet sâu hút.

Lúc ấy cô vẫn có thể mặt không đổi sắc, không hề rên một tiếng đau.

Thế nhưng hiện tại lại đau đến sắc mặt trắng bệch, giọng nói đều run rẩy, vậy thì có thể tưởng tượng cô đau đến mức nào?

"Anh đưa em đi bệnh viện!" Thích Hà đem người bế lên, vội vã chạy ra ngoài.

Có phải sinh bệnh không?

Bệnh tim sao?

Thích Hà trên đường chạy tới bệnh viện, vẫn luôn không ngừng suy nghĩ.

Nhưng bệnh viện làm xong kiểm tra, lại không phát hiện ra bất kỳ bệnh trạng nào, mà tiểu ngốc tử càng ngày càng đau, từng giọt mồ hôi to trên trán cứ không ngừng rơi xuống.

Thời điểm Thích Hà ôm cô, mồ hôi thấm ướt cánh tay hắn.

Thích Hà thậm chí gấp đến sắp khóc.

"Bác sĩ, có phải dụng cụ kiểm tra có vấn đề không? Ông xem cô ấy đau đến như vậy, sao kết quả lại nói không có việc gì?" Thích Hà nói chuyện đều mang theo tiếng nức nở.

Hiện giờ trong lòng hắn rất hoảng.

Bác sĩ có chút khó xử: "Vị tiên sinh này, thật sự là kiểm tra không ra bất kỳ vấn đề gì. Dụng cụ bệnh viện mỗi ngày đều dùng để kiểm tra, cũng chưa từng xuất hiện trục trặc."

Hải thành trình độ phát triển cao nhất cả nước, bệnh viện này đã là tốt nhất quốc nội.

Thích Hà mang theo Phồn Tinh ở lại bệnh viện mấy ngày, phát hiện vẫn không có cách nào giải quyết, chỉ có thể tâm bất cam tình bất nguyện mà xuất viện.

[Bản dịch này được đăng tại wattpad.com/user/Nhatdadiemvu]

"Tiểu ngốc tử, em còn đau không?"

Phồn Tinh nhìn dáng vẻ tiều tụy của Thích Hà, có chút đau lòng Tiểu Hoa Hoa.

Nhìn Tiểu Hoa Hoa, hình như vất vả hơn trước đây rất nhiều, sớm biết vậy cô đã không nói với hắn.

"... Không đau."

Thích Hà tức giận đến muốn cười.

Duỗi tay véo mũi Phồn Tinh: "Em cái đồ tiểu ngốc tử, lại dám học nói dối..." Nếu thật sự không đau, sao lúc nói chuyện cô lại run rẩy?

Tiểu ngốc tử, thế nhưng biết hắn lo lắng.

Hiểu chuyện, trưởng thành.

Nhưng vì sao hắn... lại cảm thấy muốn khóc?

Hắn hy vọng tiểu ngốc tử vẫn luôn vô tư vui vẻ như trước đây, hắn không muốn cô đau.

Thích Hà học chuyên ngành y học, tuy rằng sau này không đi theo nghề y, nhưng lúc ở trường cũng kết giao với không ít người trong lĩnh vực.

Hắn không biết chứng bệnh của tiểu ngốc tử là gì, chỉ có thể ký thác hy vọng ở những người khác.

Chuyện hôn lễ, tạm thời hoãn lại vô thời hạn.

Có đôi khi, rất nhiều chuyện đều là như vậy, người tính không bằng trời tính, bạn cho rằng đã lên kế hoạch tốt đẹp cho mọi thứ sau này, nhưng thình lình liền xảy ra biến cố, khiến cho mọi thứ đều theo đó thay đổi...

*

Thúy Hoa: Cầu phiếu phiếu nha ~~~


Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play

trướctiếp