Editor: Nhất Dạ Diễm Vũ

*** ***

"Đương nhiên có quan hệ với em!" Thích Hà tự sa ngã nói: "Ông ta muốn anh cưới người khác, mà anh chỉ muốn cưới em, cho nên, anh bị Thích Mộc Võ đuổi đi."

Thích Hà không chớp mắt nhìn chằm chằm Phồn Tinh, con ngươi đen láy chỉ chứa hình ảnh của một mình cô.

"Tiểu ngốc tử, anh chỉ còn em, về sau em phải nuôi anh, còn phải gả cho anh, biết không? Nếu em không đồng ý, anh sẽ rất đau lòng."

Khi Văn Nhân Nho không cẩn thận nghe được lời này, gân xanh trên trán đều nhịn không được nhảy lên.

Lừa dối một đứa ngốc như vậy, lương tâm ngươi không cắn rứt sao?

Hắn sống đã nhiều năm, trước nay chưa từng gặp qua loại người mặt dày vô sỉ thế kia!

Nhưng vào lúc đó, một chút không cam lòng cũng dần tiêu tán.

Thích Hà xác thật so với hắn càng chính trực, càng cầm được bỏ được.

Hắn luyến tiếc gia nghiệp Văn Nhân gia, nhưng Thích Hà bỏ được, vậy chứng minh, Thích Hà cùng Vân Phồn Tinh, mới xứng là một đôi.

Văn Nhân Nho tự nhận tuy rằng mình không phải người tốt, nhưng cũng coi như bằng phẳng. Trong lòng rất rõ ràng, nếu đã lựa chọn một thứ, thì phải từ bỏ thứ còn lại, tuyệt đối không nên được voi đòi tiên, vọng tưởng muốn ngồi hưởng Tề nhân chi phúc.

Đại lão nghe Thích Hà nói xong, chỉ nhíu nhíu mày.

Cô không phải... vẫn luôn nuôi Tiểu Hoa Hoa sao?

Tiểu Hoa Hoa có phải... có hiểu lầm gì không?

"Tiểu ngốc tử, em có nghe thấy lời anh nói không?" Nhíu mày là có ý gì? Không muốn?

Không đúng đâu, tiểu ngốc tử phải là nghe không hiểu, trực tiếp gật đầu lấy lệ mới phải!

Đến lúc đó, hắn liền lập tức bắt lấy cơ hội tổ chức hôn lễ.

Thích Hà phát hiện, ừm, hắn quả nhiên là một người tâm cơ đặc biệt thâm trầm.

"... Được." Tiểu Hoa Hoa của mình thì mình phải sủng, Phồn Tinh chậm rì rì lên tiếng.

Thích Hà vội vàng tiện đà truy hỏi: "Vậy em nguyện ý gả cho anh đúng không?"

Đại lão nghiêng nghiêng đầu.

Không biết vì sao, cứ cảm giác có chỗ nào đó không đúng. Nhưng lấy chỉ số thông minh hiện tại của cô, hoàn toàn không thể phát hiện ra.

Trong đầu cô chỉ có một nhận thức, không thể thích người khác, nếu không, sẽ chết!

Về phần những việc khác, không đặt ra giới hạn.

"... Được." Tiểu Hoa Hoa nhìn rất khẩn trương, lại còn thấp thỏm, không nghe được câu trả lời của cô, biểu hiện hắn liền thương tâm khổ sở.

Một khi đã như vậy, đáp ứng đi.

Đáp ứng Tiểu Hoa Hoa, làm hắn vui vẻ.

Sưu Thần Hào: 【? ? ?】

Hiện tại nó rất tuyệt vọng, nó nên làm cái gì bây giờ?

Nó vốn là trăm phương ngàn kế ngăn cản Ngân Phồn Tinh không được có tâm tư khác với Chiến Thần đại nhân. Vậy mà, Chiến Thần đại nhân lại tự mình nhảy xuống hố.

Chẳng lẽ muốn nó xúi giục Phồn Tinh không đáp ứng sao?

Vậy sẽ khiến Chiến Thần đại nhân vừa thương tâm, vừa khổ sở, lại vừa mất mặt!

Là một con chó săn trung thành của Chiến Thần đại nhân, nó không thể làm chuyện đó!

Hức, quá khó khăn, nó quá khó khăn!

Thích Hà sau khi nghe được đáp án, phấn khích đến mức muốn đứng tại chỗ xoay mấy vòng. Kích động đến sắc mặt đều đỏ lên, chân tay luống cuống, rõ ràng đã chuẩn bị rất nhiều lời để nói, kết quả cuối cùng một câu cũng không nói nên lời.

Văn Nhân Nho đứng cách đó không xa nhìn thấy cảnh này.

Dưới đáy lòng cười nhạo một tiếng.

A, không có tiền đồ!

[Bản dịch này được đăng tại wattpad.com/user/Nhatdadiemvu]

Sau khi Phồn Tinh đáp ứng, Thích Hà liền bắt đầu chuẩn hôn lễ.

Hắn vì tiểu ngốc tử, từ bỏ toàn bộ Thích gia.

Cho nên để bồi thường, tiểu ngốc tử phải nhanh chóng gả cho hắn, để hắn vui vẻ sinh hoạt trên giường với lão bà, an ủi tâm hồn tràn ngập tổn thương của hắn.

Được thôi, cứ xem như hắn đọc qua sách không thể miêu tả, nên liền nôn nóng muốn áp dụng thực tiễn, vậy thì thế nào? Có sai sao?

Hắn đáng khinh, hắn xấu xa, vậy thì sao?

Hắn có lão bà, còn các ngươi chỉ là cẩu độc thân!

Có đôi khi ngẫm lại, hắn cùng tiểu ngốc tử quả thật đồng bệnh tương liên, đều là cha không thương mẹ không yêu, không nơi nương tựa.

Cho nên việc kết hôn này, hắn cũng không định thông báo cho Thích gia và Vân gia. Miễn cho bọn họ không đến chúc phúc mà lại đến làm loạn.

Ngày hôm đó, hắn sẽ mời vài người bạn của mình, rồi mời thêm đám thủ hạ huynh đệ của Phồn Tinh tới tham gia náo nhiệt.

Về phần Văn Nhân Nho...

Còn phải xem tâm tình.

Cẩu nam nhân, đừng tưởng rằng hắn không biết Văn Nhân Nho mơ ước Phồn Tinh của hắn!

*

Thúy Hoa: Vị diện này sắp kết thúc, chuyện sau sẽ là thừa tướng đại nhân bị ấn đầu sủng nịch...

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play