Editor: Nhất Dạ Diễm Vũ
*** ***
Bởi vì muốn lo cho Thích Hà, nên Phồn Tinh đáp ứng lời mời của Văn Nhân Nho.
Văn Nhân Nho không thể không cảm khái: Này mẹ nó... Nhân sinh vô thường!
Còn nhớ thời điểm ban đầu, hắn vốn có tâm mơ ước đứa ngốc Vân Phồn Tinh, kết quả hiện tại hai người lại thành đồng bọn kề vai sát cánh chiến đấu.
Thậm chí điều khiến hắn cảm thấy thần kỳ là, tuy trí lực Phồn Tinh có vấn đề, nhưng năng lực làm việc của cô thật mẹ nó lợi hại!
Dù là du côn ngang ngạnh đến đâu, hay có khó trị lì lợm hơn nữa, chỉ cần tới tay cô...
Tấm tắc!
Mẹ nó, đều phải quỳ xuống kêu ba ba!
Tiểu ngốc tử giống như thần thú trấn thạch, hắn tiếp nhận cục diện rối rắm của sòng bạc, vô số người muốn đến đập phá, cuối cùng không một ai dám lặp lại hành động thiếu suy nghĩ này.
Huynh đệ thuộc hạ dưới tay hắn vừa nhìn thấy tiểu ngốc tử Vân Phồn Tinh liền tâm phục khẩu phục gọi lão đại.
Còn gọi hắn, chỉ gọi là Boss???
Văn Nhân Nho quả thật hoài nghi nhân sinh?
[Bản dịch này được đăng tại wattpad.com/user/Nhatdadiemvu]
"Lão đại, tối nay đi KTV ca đi, chúng tôi hát cho cô nghe!" Một đám người kề vai sát cánh đứng chặn trên đường chờ Phồn Tinh.
Văn Nhân Nho dựa vào vách tường bên cạnh, muốn nhìn một chút đàn nhãi ranh này có thể giữ Vân Phồn Tinh lại hay không.
Mọi người đều đã hợp tác với nhau được ba năm, hai năm trước sinh nhật, đứa ngốc Vân Phồn Tinh trốn còn nhanh hơn thỏ, người khác chưa kịp chú ý cô đã chạy mất, ai cũng không biết cô đi đâu.
Năm nay, bọn họ liền nhân lúc còn sớm giữ cô lại.
Đại lão có chút buồn rầu: "Không được, Tiểu Hoa Hoa muốn cùng tôi ăn sinh nhật."
Cô đột nhiên không đề phòng nhắc tới Tiểu Hoa Hoa nhà mình, huynh đệ thuộc hạ đều không tự chủ được nhìn thoáng qua Văn Nhân Nho. Người ngoài cuộc tỉnh táo, bọn họ đều có thể nhìn ra, Boss đối với lão đại, có vài điểm để ý.
Nam nhân rất thưởng thức nữ nhân có năng lực làm việc cường đại, đặc biệt là loại ngốc ngốc manh manh, nhưng lúc làm việc thì cuồng khốc không ai địch nổi!
Nhưng không biết vì sao, Boss cứ như băn khoăn gì đó, hoàn toàn không có hành động cụ thể.
Ba năm tiếp xúc, mọi người đều biết, đại lão có một thanh mai trúc mã Tiểu Hoa Hoa.
Hứ ——
Một lời khó nói hết.
Vừa nghe liền hình dung được, chính là loại nam nhân ăn cơm mềm!
Bọn họ thậm chí còn có cảm giác, Phồn Tinh đại lão ra sức làm việc như vậy, có khả năng rất lớn là vì nam nhân "Tiểu Hoa Hoa" kia.
Tiểu Hoa Hoa nói muốn thấy tôi.
Tiểu Hoa Hoa sinh bệnh rồi.
Tiểu Hoa Hoa gần đây rất bận, tôi phải nhanh đi nhìn hắn một chút.
Chẳng lẽ Boss là vì nguyên nhân này, nên mới chậm chạp không hành động?
Mấy người dẫn đầu liếc nhìn nhau, đều hiểu rõ ý đối phương, vì thế có một người nói với Phồn Tinh: "Hay là, gọi Tiểu Hoa Hoa cùng đến chơi đi!"
"Lão đại, tiệc sinh nhật cần nhất chính là náo nhiệt nha! Mọi người cùng nhau ăn sinh nhật, sẽ rất vui vẻ đó!"
Văn Nhân Nho nhìn thoáng qua Phồn Tinh.
Nói thật, hắn cũng muốn trông thấy Thích Hà.
Thích Hà này là nhân vật đáng kể, mấy năm nay tên tuổi vang dội trong Hải thành, mọi người đều nói hắn là kỳ tài kinh doanh. Trước đây ở nông thôn lâu như vậy, không những không bị nuôi phế, mà chỉ cần cho hắn chút cơ hội, liền có thể lên như diều gặp gió!
Văn Nhân Nho từng đứng từ xa nhìn thấy Thích Hà một lần, là lúc chở tiểu ngốc tử đi trường học tìm Thích Hà.
Hắn không nghĩ đến chỉ trong thời gian ngắn ngủi mấy năm, thế mà Thích Hà lại nổi bật đến không ai sánh kịp!
Hắn không có hành động tiếp cận Phồn Tinh, là bởi vì dù thế nào thì cô cũng chỉ là một đứa ngốc, so với người bình thường có rất nhiều chênh lệch, mặc dù thích, nhưng hắn cũng không thể vì cô từ bỏ lợi ích liên hôn, tranh thủ trợ lực.
Mà Thích Hà...
Cùng gian khó dễ dàng, đồng phú quý gian nan.
Hắn sẽ lựa chọn thế nào?