Cứ như vậy, bạn nhỏ Tiểu Kỉ xin nghỉ phép vài ngày, ở nhà nghỉ ngơi. Không giống như lúc trước, bên cạnh nàng giờ không có cái người vẻ mặt lạnh lùng, khi thì độc mồm độc miệng, lúc thì cử chỉ thô bạo, đôi lúc vô cùng ôn nhu tri kỷ – Giang Diệc Hàm.
Nhưng nàng vẫn thành công tìm được một người thay thế đến nhà để chăm sóc cho mình. Mà công việc gian khổ cùng buồn đau này lại rơi vào tay của người có quan hệ tương đối thân với nàng – Cố Nhu Thần...
Cố Nhu Thần ở cùng một khu với Kỉ Nhạc Huyên, chỉ cách một tầng. Bởi vậy, mỗi ngày Cố Nhu Thần cũng không ngại cực khổ đưa thức ăn cho tiểu tổ tông.
Có tiếp xúc mới biết tốt xấu. Kỉ Nhạc Huyên lúc này mới phát hiện Giang Diệc Hàm thiệt tốt, lúc nàng dưỡng thương tại nhà Giang Diệc Hàm, tuy hay cãi nhau nhưng lại được chăm sóc đàng hoàng. Mà này Cố Nhu Thần vì còn phải chăm lo cho những nghệ sỹ dưới tay nàng ta, có khi một ngày chỉ cho mình có một bữa cơm.
Mỗi khi vừa ăn mì gói vừa xem TV, nàng sẽ nhớ đến thời gian tốt đẹp ở nhà của Giang Diệc Hàm, thế nào mà lúc trước không biết quý trọng?
Ngao ~~~ Thiệt hối hận mà.
Cứ như vậy, qua mấy ngày ăn cải bẹ rau măng, cái chân đau của Kỉ Nhạc Huyên cũng hồi phục, mà điều làm nàng vui mừng là vết thương trên tay nàng cũng hồi phục hoàn hảo, không để lại sẹo, đáng mừng nha.
Nhưng việc gì cũng có mặt tốt và mặt xấu của nó, Kỉ Nhạc Huyên bình phục thì công việc tích tụ nhiều ngày tích tụ lại đổ dồn tới.
Mà việc quan trọng cần hoàn thành trước mắt là cái quảng cáo khoai tây do Cố Nhu Thần sắp xếp từ tuần trước "Ăn ta", không thể không khen ý tưởng quảng cáo này của nhà sản xuất. Quảng cáo Khoai tây "Ăn ta" không phải là dạng quảng cáo thanh thuần tươi mát mà phải nói là mỹ miều, hoa lệ, sâu sắc y như quảng cáo đồ trang điểm cao cấp.
Một nữ nhân mặc trang phục lụa mỏng thướt tha, tay cầm bịch khoai tây chiên, làn gió nhẹ vô tình thổi qua, váy mỏng nhẹ nhàng tung bay lộ ra cặp đùi trắng nõn như ẩn như hiện, mỹ nhân lắc lắc eo nhỏ, từng bước từng bước đi về phía trước.
Mỹ nữ hướng tới cặp đùi săn chắc của nam nhân cách đó không xa, vừa tới nơi liền ngồi bắt chéo chân trên đùi nam nhân, tay choàng lên cổ người đó kéo xuống. Nàng nhìn người đối diện, vẻ mặt câu dẫn mê ly, tay ngọc mở bịch khoai tây lấy ra một miếng rồi đưa đến bên miệng nam nhân, ái muội mà dụ hoặc nở nụ cười
"Ngươi muốn ăn nó hay ăn ta?"
Cái quảng cáo này chính là cái đang nằm trong tay Kỉ Nhạc Huyên.
Kỉ Nhạc Huyên cầm bịch khoai tây, nhìn nam nhân đang ngượng ngùng ngồi đằng kia, nàng thiệt là chán ghét, thế nào lại có loại nam nhân như vậy, rõ ràng dáng người rất chuẩn men nhưng hành động và cử chỉ sao lại giống tiểu cô nương mới lớn vậy, hừ.
Ách, sao nàng lại thấy hắn so với Giang Diệc Hàm còn nữ tánh hơn. Cơ mà nếu Giang Diệc Hàm giống hắn...... ngồi ở chỗ kia...... mình liền........
Kỉ Nhạc Huyên cắn cắn miếng khoai tây, tà ác mỉm cười, bất ngờ đạo diễn lại hô to~
"Action!"
Kỉ Nhạc Huyên cũng ngừng ngay vẻ mặt ảo tưởng sức mạnh của mình, hóa thân vào nhân vật. Kỉ Nhạc Huyên tuyệt đối là một diễn viên có tài, lúc làm việc, nàng tuyệt đối nghiêm túc với công việc, cho dù đối mặt với nam nhân khiến nàng chán ghét nhưng lúc diễn nàng cũng không biểu lộ ra ngoài.
Cứ như vậy, dựa vào tài năng xuất sắc của bạn nhỏ Tiểu Kỉ, quảng cáo quay một lần liền hoàn thành. Nhưng quay xong, bạn nhỏ tiểu Kỉ vẫn mang vẻ mặt bất mãn, nàng cầm bịch khoai tây chiên, vừa cầm một miếng đưa vào miệng nhai nhai vừa hướng về phòng thay đồ.
Khoai tây thơm ngon giòn tan lúc này lại biến thành vật để nàng phát tiết. Nàng thật không nghĩ tới, lúc đang quay, nàng nói xong câu kia, nam nhân đó cư nhiên ngay lúc đạo diễn hô "ok" lại bày ra bộ dạng đáng khinh cùng ngại ngùng nói
"Ăn ngươi....."
Ngay lập tức, Kỉ Nhạc Huyên liền trầm mặt, biểu tình chán ghét lồ lộ ra ngoài, trong lòng oán thầm, ngươi như vậy mà cũng đòi ăn ta, ăn cái đầu ngươi!!!
"Cách cách...."
Bạn nhỏ Tiểu Kỉ phẫn hận cầm bịch khoai tây quăng vào mặt nam nhân kia, đáng nói là khuôn mặt hắn đầy khoai tây vậy mà lại ha hả cười.
Kỉ tiểu quỷ lấy làm ngạc nhiên, chẳng lẽ hắn bị mình quăng khoai tây vào mặt liền choáng váng đầu óc đến ngu rồi. Bất quá rất nhanh Tiểu Kỉ của chúng ta liền hiểu được, hắn ta chỉ là giả ngu mà thôi. Nam nhân kia cười là bởi vì lúc nàng tức giận đứng lên, đai an toàn vừa lúc tuột xuống, mà tầm nhìn của hắn lại vừa vặn nhìn vào chỗ đó, thế là đem hết cảnh sắc phong phú của nàng nhìn hết.
Bạn nhỏ Tiểu Kỉ phát hiện điều này dĩ nhiên không thể dễ dàng bỏ qua cho hắn, nàng vội đem đai an toàn kéo lên, sau đó nâng chân hướng ngay yếu điểm của bất kì nam nhân nào mà đạp.
Cho dù cao lớn tới đâu, đụng vào yếu điểm cũng thật đáng thương.
"A!!!!!!"
Ngửa mặt lên trời thét chói tai, tiếng kêu thảm thiết của hắn lại bị phòng cách âm ngăn cách với bên ngoài, thật lâu không yên tĩnh.
Kỉ Nhạc Huyên lại giống như lãng tai không nghe thấy, ưu nhã duỗi tay thì có ngay nhân viên đem bịch khoai tây khác đưa cho nàng.
Khóe miệng còn đang dâng lên tia cười lạnh, Kỉ Nhạc Huyên ngẩng đầu tiêu sái đi vào phòng hóa trang, chuẩn bị dọn dẹp này nọ rồi về nhà.
Vừa bước vào phòng nàng không khỏi nghẹn họng nhìn trân trối.
Trong phòng vốn không có một bóng người, không biết từ khi nào lại xuất hiện một nữ nhân ưu nhã ngồi trước gương trang điểm. Nữ nhân kia quay lưng về phía nàng, cho dù không có hình phản chiếu trong gương thì Kỉ Nhạc Huyên cũng nhận ra người trước mắt, không phải người nàng vừa yêu vừa chán ghét – Nữ vương băng sơn mặt than Giang Diệc Hàm sao (Giang tỷ mà biết cưng đang gọi tỷ như thế hẳn sẽ làm cưng 3 ngày không xuống giường đc =)))))))))))))))
Ai da, nữ vương giống đang nhắm mắt nghỉ ngơi nha.
Một tia trêu đùa hiện lên trên mặt Kỉ Nhạc Huyên lại làm nàng càng chói lọi xinh đẹp, nàng đưa ngón tay lên môi ý bảo nhân viên đừng lên tiếng nữa rồi lại vẫy tay. Cô bé nhân viên phía sau hiểu ý lui ra ngoài, hơn nữa lại thập phần hiểu chuyện đem cửa đóng lại.
Kỉ Nhạc Huyên cực kì hài lòng biểu hiện của cô bé đó, nhưng tâm lý lại có chút do dự, vừa rồi hình như khóe miệng cô bé kia có ý cười tà ác nha. Thôi kệ đi!
Kỉ Nhạc Huyên lại hiện lên ý cười giảo hoạt, nàng định đi qua hảo hảo ăn đậu hũ của Giang Diệc Hàm nhưng không ngờ gian kế còn chưa thực hiện được thì nàng lại thấy ở trong gương, con ngươi băng lãnh đã mở ra.
Trong nháy mắt Kỉ Nhạc Huyên có chút kinh ngạc nhưng thân là một diễn viên xuất sắc, tự nhiên nàng có năng lực ứng biến tình huống.
Tia giảo hoạt nhanh chóng biến mất thay vào đó là vẻ mặt dụ hoặc, nàng quyết định đem cái quảng cáo kia thực hiện lên người Giang Diệc Hàm, xem nàng ta có giống tên nam nhân đáng khinh kia trợn mắt há mồm trước vẻ đẹp kiêu sa của mình hay không.
Nghĩ vậy Kỉ Nhạc Huyên liền triển khai kế hoạch, tư thái xinh đẹp bước từng bước một, nhưng Giang Diệc Hàm ở phía đối diện vẫn bày ra bộ dạng mặt than như xem kịch vui.
Kỉ Nhạc Huyên mặc dù bất mãn nhưng vẫn tiếp tục làm tới cùng.Nói thật, đối với mị lực của bản thân, nàng thập phần tin tưởng, không thì làm sao nam nhân kia lại lộ ra bộ dáng háo sắc vậy. Hẳn là nàng chỉ thiếu tý kĩ thuật thôi.
Tin tưởng như vậy, Kỉ Nhạc Huyên liền hưng trí, nàng tiến tới trước người Giang Diệc Hàm, cũng ngồi lên cặp đùi thon thả trắng nõn kia, cũng bắt chéo chân làm bộ dạng lười nhác, sau đó lại thêm một động tác – tay trái lướt nhẹ trên đùi mình.
Cảm giác được người bên dưới có chút khác thường, Kỉ Nhạc Huyên càng thêm hưng phấn. Cảm giác hư vinh dâng trào trong lòng, nàng căn bản không nghĩ tới người bên dưới không phải do bị mình dụ hoặc mà là do mình ngồi trên đùi làm nàng ta bị mệt.
Bất quá lúc này Kỉ Nhạc Huyên cũng mặc kệ ngươi chê ta nặng hay gì khác thì cũng xem như bị ta mê hoặc thôi. Trong mắt nàng, Giang Diệc Hàm chính là miếng mồi ngon dâng tận miệng, trong lòng nàng sớm đã dâng lên ý đồ của sắc lang. Mặc dù vậy, nàng vẫn muốn đem quảng cáo đầy sắc tình kia diễn cho xong.
Trên mặt là nụ cười yêu mị, khoai tây trên tay sớm đưa tới bên miệng người kia. Môi đỏ mọng khẽ mở, Kỉ Nhạc Huyên dùng một loại ngữ khí tràn ngập dụ hoặc nói khẽ
"Ngươi muốn ăn nó hay ăn ta?"
Mau nói ăn ta, mau nói ăn ta nha!
Trong lòng Kỉ Nhạc Huyên vô cùng chờ mong, lại vượt xa suy nghĩ của nàng là người kia vẫn như trước hờ hững, không sao, Kỉ Nhạc Huyên cho là đây chỉ do nàng ta muốn che dấu, nhưng người kia lại lạnh lùng mở miệng
"Có việc gì sao?"
Aaaaaaaaaaaaaa!!!!!
Kỉ Nhạc Huyên âm thầm phát ra trăm ngàn tiếng rít gào, tại sao lại có thể như vậy? Sao lại có thể như vậy?
Ta – Kỉ Nhạc Huyên không có mị lực vậy sao?
Hay Giang Diệc Hàm là người cấm dục????
Như thế nào một chút phản ứng cũng không có? Mình tình nguyện nàng ta cau có cũng không hy vọng nàng ta bình tĩnh như vậy, cứ như không có việc gì! Aaaaaa!!!!!
Kỉ Nhạc Huyên cảm thấy mình bị Giang Diệc Hàm đánh bại rồi, triệt để thất bại mà. Nhưng lúc nàng nản lòng thoái chí, định đứng lên khỏi người Giang Diệc Hàm, nàng lại phát hiện tay cầm khoai tây của mình đang bị họ Giang kia nắm lấy.
"Ngươi muốn đùa gì đây?"
Kỉ Nhạc Huyên lúc này thật không biết Giang Diệc Hàm tính làm gì, mờ mịt nhìn Giang Diệc Hàm, lại thấy nàng ta đem khoai tây lấy xuống.
"Ách?"
Kỉ Nhạc Huyên kinh ngạc đang muốn mở miệng hỏi thì Giang Diệc Hàm mặt không đổi, khinh thường nói
"Xem kìa, muốn đẩy mạnh tiêu thụ khoai tây đến vậy à? "
Dứt lời Giang Diệc Hàm đem miếng khoai tây đưa vào miệng ăn, nhưng chỉ ngặm lấy một mẫu nhỏ, còn lại đều để tại bên ngoài miệng.
Kỉ Nhạc Huyên trong lòng bắt đầu cười trộm, cái gì đây? Tính dùng miệng dụ hoặc mình sao? Bất quá thật rất muốn ăn à...
Trong lòng kêu gào nhưng trên mặt Kỉ Nhạc Huyên lại ra vẻ khinh thường
"Ngươi cho rằng ngươi làm như vậy có thể đem khoai tây tiêu thụ hết sao? Sao bọn họ không tìm ngươi đóng quảng cáo? Hừ, kiêu ngạo."
Kỉ Nhạc Huyên ngạo nghễ cười, nàng muốn nhìn bộ dáng phẫn hận của Giang Diệc Hàm nhưng không được thỏa mãn, tuy biết Giang Diệc Hàm đang rất tức giận vì nàng nhìn thấy phần lộ ra bên ngoài của khoai tây đang nhỏ dần. Mắt thấy miếng khoai tây to vậy giờ chỉ còn một ít, Kỉ Nhạc Huyên nghĩ bây giờ mà không ra tay thì sau này sẽ không còn cơ hội, hừ một tiếng, nghiêng người hướng về phía miếng khoai tây táp tới.
Đáng tiếc nàng vẫn chậm một bước, không cắn được khoai tây. Nhưng may mắn là thay vì ăn khoai tây thì nàng lại được nếm mỹ vị so với khoai tây còn ngon hơn ngàn lần - đó là môi của Giang Diệc Hàm
Đôi môi kia đương nhiên hơn hẳn khoai tây. Kỉ Nhạc Huyên mới vừa rồi thất hồn lạc phách giờ lại cắn khẽ lên đó, khôi phục bộ dáng vô lại vốn có.
Kỉ Nhạc Huyên đang thâm tình nhấm nháp môi Giang Diệc Hàm thì lúc này trên cửa truyền đến tiếng "Răng rắc" - Cửa phòng bị người khác mở ra.
PS: Bại quại của xã hội chính là Kỉ tiểu quỷ =))) Dùng sắc đẹp câu người ko được thì tính ngạo kiều dối lòng lại nỏi lên:)))) Tính xấu vậy được mỗi cái mặt đẹp cũng câu được Giang nữ vương:( Bất công thấy ghê:(
Nay mục tám nhảm đêm chưa khuya lắm sẽ bàn về 1 bộ truyện mình rất thích Conan:"> Lâu nay nghỉ lễ ròi bận bịu lo toan cuộc sống ko biết tập mới ra, nay xà lẹo ra chợ hú hồn chym én khi thấy ê hề trên quầy =)))) Hốt liền:"> Nay rảnh rang đã nghiệm ra 1 điều, đọc truyện Conan cũng có quy luật nha: Chờ=> ra=>háo hức=>mua=>đọc=>hết giữa chừng=>tức=>chờ...- Circle of Life's struggle - =)) Chắc tui bỏ cuộc giữa chừng quá, đọc từ hồi mới biết chữ, đến tuổi mãn teen lâu ròi vẫn chưa biết đâu vào đâu:(( Hi vọng lúc mãn k... sẽ được thỏa mãn nguyện vọng thấy Ran và Haibara bên nhau trọn đời =)))))))))))))
Nay tính trans cuộc tình của Quách Bích Đình đoạn tỷ tỷ có tin đồn tình cảm, bé con mua quà tặng kèm theo 1 hộp Durex dằn mặt tỷ tỷ mà sức khỏe yếu kém nên thoi, lần sau trans:)))) Mình biết bộ này có bạn cũng đọc QT tè le ròi nhưng yên tâm, đọc truyện mình trans hay edit đảm bảo các bạn sẽ có cơ hội rớt hàm răng giả:)))
Ai ko biết Durex là gì inbox mình tư vấn thắc mắc tâm lí cho =))))))))))) (Chế nào inbox hỏi ăn táng liền nha =)))))
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT