Cửa chiếc Rolls-Royce bật mở, người đàn ông có dáng vẻ cao quý, lãnh đạm, khuôn mặt với những đường nét góc cạnh mạnh mẽ mà quyến rũ theo kiểu người từng trải. Anh ta khoan thai bước đến đứng trước đầu xe, nhìn thẳng vào bên trong. Ánh mắt như xuyên qua lớp kính phía trước, chạm tới đôi mắt đỏ tươi như máu đang trừng lên của ai đó.

"Hắc thiếu, lâu ngày không gặp. Ngồi trong xe nói chuyện có phải hơi không tôn trọng nhau rồi không?"

"Hắc tổng, có cần tôi..."

"Không cần."

Hắc Hoàng Thiên mở cửa bước xuống xe, thảnh thơi đi đến đối mặt với anh ta: "Khi thiếu, đúng là lâu không gặp."

Khi thiếu? Vậy đây chẳng phải chính là Khi thiếu gia–Khi Thế Quân, con trai trưởng của gia tộc họ Khi hay sao? Thật không ngờ vậy mà lại có thể gặp được vị thiếu gia trong truyền thuyết tại đây, Hạ Ninh Dung không khỏi bất ngờ. Anh trai cả của cô ở ngoài còn đẹp hơn trong ảnh rất nhiều. Xem ra lời Dương Thư nói quả thực không sai, người của Khi Gia đều là những tuyệt tác mà thượng đế đã ban xuống.

Anh ta so với Hắc Hoàng Thiên đúng là không hề thua kém. Chỉ có điều một bên là nước một bên là lửa, không thể chung sống, cũng không thể đem ra so sánh xem ai hơn ai thấp được.

"Hắc thiếu bắt người như vậy là phạm pháp đó."

"Khi thiếu nhìn thấy sao? Hơn nữa tôi chỉ đang đưa mẹ của con tôi về thôi, cũng không tính là phạm pháp chứ?"

"Tôi có đồng ý đi theo anh sao, Hắc tổng?"

Khoảnh khắc Hạ Ninh Dung bước xuống xe đã khiến Khi Thế Quân không khỏi xúc động, người em gái mà anh tìm kiếm suốt bao năm cuối cùng cũng ở ngay trước mắt anh.

"Khi thiếu." Hạ Ninh Dung khẽ cúi đầu

Khi Thế Quân liền đi đến nở nụ cười đầy ấm áp nhìn cô em gái lần đầu gặp mặt: "Cứ gọi anh là Thế Quân."

"Anh Thế Quân."

_________

"Tôi không đồng ý!'' Hạ Ninh Dung cau mày

"Vậy em có cách gì sao? Dù sao thì Hạ Tử Minh cũng là con tôi, em đâu thể bắt nó phủ nhận điều đó được." Hắc Hoàng Thiên ngạo nghễ nhìn cô

"Nhưng thằng bé không thể về ở với anh, tôi đã nuôi nó lớn tới chừng ấy anh có quyền gì chứ?"

"Nếu tôi biết tới sự tồn tại của nó sớm hơn thì sẽ đến lượt em nuôi sao?"

"Anh..." Hạ Ninh Dung siết chặt tay

"Tôi cũng không thể để con trai mình sống chung với cha dượng được. Không đảm bảo an toàn."

"Anh bị sao vậy? Hạ Tử Minh là con trai, có thể xảy ra chuyện gì được?" Hạ Ninh Dung cạn lời

"Tôi chỉ có thể tin vào bản thân mình thôi."

"Ok, vậy tôi không kết hôn nữa. Được chưa?"

Khóe môi Hắc Hoàng Thiên khẽ cong lên nhưng ngay sau đó chân mày liền nhíu lại. Cô nói không kết hôn nữa vậy chẳng phải anh sẽ không có cơ hội sao?

"Nếu người đó là tôi thì em có thể."

"Hả?" Hạ Ninh Dung ngơ ngác

"Nói tóm lại, Hạ Tử Minh phải về ở với tôi."

Cô đang định lên tiếng phản bác thì bị anh chặn lại: "Tôi nói cho em biết, em không có quyền lựa chọn đâu."

"Em ấy không thể nhưng tôi thì có thể chứ?"

Khi Thế Quân đứng ở ngoài nghe cuối cùng không nhịn được đẩy cửa bước vào.

"Hắc thiếu quên em ấy là người của Khi Gia?"

"Vậy tôi cũng xin mạn phép hỏi Khi thiếu đây, anh dám đối đầu với Hắc Gia?" Hắc Hoàng Thiên hỏi với vẻ mặt khiêu khích

"..."

Hắc Hoàng Thiên rời ghế, đối đầu với Khi Thế Quân: "Cho dù Khi thiếu có diệt được tôi thì Khi Gia cũng không còn."

Khi Thế Quân nhếch mép: "Vậy chẳng lẽ Hắc Gia còn?"

Trước giờ Hắc Gia và Khi Gia nước sông không phạm nước giếng, có anh thì không có tôi. Xét về địa vị và quyền lực thì cả hai gia tộc đều ngang ngửa nhau, không hơn không kém. Ai đã hợp tác với Khi Gia thì tuyệt đối không được phép hợp tác với Hắc Gia và ngược lại, ngoại trừ trường hợp của Lăng Gia.

Bây giờ hai gia tộc đối đầu nhau thì đều không có lợi cho cả hai, người được lợi chính là những gia tộc con khác.

Không khí trong phòng lập tức trở nên căng như dây đàn, hai người đàn ông mặt đối mặt với nhau như nước với lửa.

Ting... [ chuông báo tin nhắn đến ]

"Có kết quả xét nghiệm rồi. Bà muốn tự về xem hay để tôi chụp gửi cho?"

Hạ Ninh Dung bỗng cảm thấy trong lòng bất an vô cùng. Nhỡ kết quả là thật thì sao? Nhỡ Hắc Lãnh Thần thật sự là con trai cô thì sao? Cô phải làm gì nếu chuyện đó thật sự xảy ra? Hiện tại cô đang có khả năng không bảo vệ được Hạ Tử Minh, bây giờ lại có thêm Hắc Lãnh Thần nữa. Mất một đứa đã là không thể chấp nhận được rồi, thêm một đứa nữa thì cô phải sống sao?

"*Bà còn đó không vậy?"

"Còn."

"..."

"Tôi sẽ về xem sau. Ông đừng có mở ra trước đó nha."

"Ok*."

Thấy sắc mặt Hạ Ninh Dung tái nhợt đi, Khi Thế Quân lo lắng: "Em ổn chứ?"

"Dạ ổn ạ. Bây giờ em có việc phải về nhà gấp. Bọn trẻ..." Hạ Ninh Dung ngập ngừng

"Cứ để chúng ở chỗ anh."

Chiều nay lúc vừa đáp máy bay xuống sân bay Thiên Hoàng, vợ chồng lão Khi đã vội vàng đòi gặp mặt con gái họ. Nhưng do thay đổi múi giờ lại thêm điều kiện sức khỏe không được tốt lắm nên vẫn chưa gặp được.

Nghe tin ông bà ngoại đang ở trong nước, hai tiểu bảo bối nhà cô liền đòi Khi Thế Dịch cho đến chào hỏi ông bà. Hiện tại hai nhóc con vẫn đang ở trong khách sạn cùng vợ chồng lão Khi.

"Vậy em đi trước nha."

"Để anh đưa em về."

"Thôi ạ, em có bạn đến đón rồi." Hạ Ninh Dung tạm biệt Khi Thế Quân rồi nhanh chóng rời đi

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play