Sủng Thê Như Mệnh

Chương 48: chương 28.2


5 tháng

trướctiếp

La Ký Du thấy vậy, cũng không nhịn được nói: “Lục muội muội hình như rất thích Thất muội muội nhỉ, có đồ ăn gì ngon cũng muốn cho nàng.” Trong lòng La Ký Du không cho là đúng, nàng cảm thấy vị muội muội của ngũ phòng này, căn bản không thể so sánh cùng chi thứ hai của bọn họ, A Uyển không khỏi đối với nàng tốt quá rồi, trong lòng có chút mất hứng.

A Uyển thấy vị tiểu cô nương đáng yêu kia nghe thấy những lời của La Ký Du thì đang cầm một khối Dưa Điều chuẩn bị ăn liền sợ hãi nhìn mình, dường như sợ nàng sẽ tịch thu vật nàng ấy thích vậy, càng giống bộ dáng của một chú chuột đồng nhỏ, liền cười nói: “Bởi vì lúc Thất muội muội ăn cái gì dáng vẻ cũng thật đáng yêu, khiến cho người ta không nhịn được cũng muốn ăn, các tỷ thấy không đúng sao?”

Sau khi nghe xong, tất cả các tỷ muội đều nhìn về phía vị tiểu cô nương nào đó, khiến cho vị tiểu cô nương đó thấy vậy có chút luống cuống, một đôi mắt đen lúng liếng chăm chú nhìn, cái miệng nhỏ nhắn hơi giương, bộ dáng càng trở nên đáng yêu làm các vị tỷ muội nhớ lại bộ dáng lúc bình thường của Thất muội muội. Lúc nhìn thấy hình như cũng kích thích cảm giác thèm ăn, đột nhiên có chút đồng ý với lời nói của A Uyển, bình thường lúc ăn vặt hàng ngày nếu ngồi chung một bàn ăn cùng nàng thì cảm thấy cái gì cũng có hương vị ngọt ngào hơn.

La Ký Du khóe miệng nhếch một cái, dùng ngón tay chọc yêu khuôn mặt như bánh bao của vị tiểu cô nương nào đó, cười ầm lên: “Lục muội muội nói thật là dễ nghe, thật ra thì Thất muội muội là một người ham ăn thì đúng hơn? Ở trong mắt nàng đồ ăn nào cũng ngon, cả ngày chỉ thích ăn, cẩn thận cứ ăn như vậy sau này lại thành một đứa bé mập đó, tương lai sẽ không ai thèm lấy.”

Vị tiểu cô nương này vẫn mơ hồ, không hiểu được các vị tỷ tỷ đang nói cái gì, ngược lại La Ký Dao nói: “Ngũ muội muội, không nên nói tiểu Thất như vậy, cẩn thận muội ấy lại tưởng thật.”

La Ký Du nghe được lời của nàng, trong đầu mặc dù không thấy đúng, nhưng ngược lại cũng ngậm miệng. Trong phủ La Ký Dao là đại tiểu thư, cũng là đích nữ trưởng của đại phòng, lão phu nhân cũng rất coi trọng, những vị tiểu thư ở dưới khó có thể so sánh được với nàng, cho nên lúc bình thường những lời nàng nói, mấy vị muội muội nhỏ hơn cũng nghe theo mấy phần, sẽ không cãi lại nàng.

Bởi vì thân thể A Uyển không tốt, các tiểu thư ở chỗ này ngây người một hồi liền được Dư ma ma nhắc nhở nên rời đi.

Thất tiểu thư lúc đi có chút lưu luyến không rời, A Uyển thấy thân thể nho nhỏ tròn vo của nàng từ giường nhỏ trượt xuống thấy hết sức hứng thú, nhìn thấy ánh mắt nàng thỉnh thoảng lại nhìn về phía mấy đĩa điểm tâm bánh kẹo đang để trên bàn, liền để cho Thanh Yên đem mấy thứ điểm tâm gói lại một ít giao cho nha hoàn hầu hạ của La Ký Thù, nhìn sang vị tiểu cô nương nói: “Những thứ này là tặng cho thất muội muội, nếu thất muội muội ăn hết rồi, có thể tới đây lấy nữa.”

Tiểu cô nương kia hiển nhiên vẫn còn lưu luyến mùi vị đó, hơn nữa cảm thấy điểm tâm ở nơi này của Lục tỷ tỷ đặc biệt ăn ngon, nhất thời cực kỳ mừng rỡ, lập tức mềm mại ngọt ngào nói: “Cám ơn Lục tỷ tỷ, sau này A Thù nhất định sẽ thường xuyên đến tìm Lục tỷ tỷ cùng chơi.”

Tiểu cô nương kia hiển nhiên rất tích cực.

Tiểu hài tử đơn thuần thật đáng yêu, A Uyển cảm thấy so sánh với con gấu con Vệ Huyên kia, thì vị tỷ muội đơn thuần này chính là một vị thiên sứ nhỏ khả ái.

Chờ các tỷ muội đi được một lúc, A Uyển cũng có chút mệt mỏi, lúc chuẩn bị lên giường nghỉ ngồi một chút, liền thấy Thanh Chi đi vào, bẩm báo: “Tiểu thư, Tĩnh Nam quận vương phi tới, công chúa muốn người ra ngoài gặp khách.”

A Uyển là biết vị Tĩnh Nam quận vương phi này, hình như bà là bạn khuê mặt với công chúa mẫu thân, sau khi xuất giá cũng có tình cảm tốt với công chúa mẫu thân. Những năm gần đây cũng vẫn liên lạc cho nên lần này Trưởng công chúa Khang Nghi hồi kinh, lần nào bà cũng đệ thiệp tới bái phỏng.

Để cho nha hoàn tùy ý giúp nàng mặc quần áo cho tốt, lúc ra cửa, còn đặc biệt khoác một cái áo choàng. Mặc dù hôm nay tuyết không rơi, nhưng là loại thời tiết cuối mùa thu này, với thân thể yếu ớt của A Uyển lúc ra cửa vẫn phải chú ý, phải trang bị võ trang đầy đủ mới dám ra cửa.

Rất nhanh liền đến phòng khách, lúc A Uyển mới vừa bước vào liền thấy công chúa mẫu thân cùng nhau ngồi cười đùa cùng một vị phu nhân xinh đẹp. Bà mặc một chiếc quần lụa mỏng màu hồng nhạt, áo khoác được phân
thành nhiều tầng màu tím, ước chừng khoảng ba mươi tuổi, tướng mạo nhu mỳ uyển chuyển, ánh mắt nhìn người khác lúc nào cũng dịu dàng, làm cho người đối diện có một loại cảm giác hiền hòa.

Mà ngồi bên cạnh vị phu nhân xinh đẹp kia có một đứa bé trai tầm sáu bảy, môi đỏ răng trắng, có vài phần tương tự vị phu nhân kia, mặc một chiếc trường bào màu xanh ngọc, bên hông buộc một túi thơm, treo một miếng ngọc bội trong vắt sáng bóng ôn nhuận, im lặng ngồi ở đằng kia, dường như người cũng giống miếng ngọc bội kia ôn nhuận như hoa.


Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play

trướctiếp