Nhưng người đồng đội này giữa đường lại quay ngoắt phản bội mẫu phi nàng, lại còn trở thành nữ nhân của phụ
hoàng. Việc này trong mắt của Tam công chúa đơn giản đã trở thành một việc phản bội không thể dễ dàng tha thứ, vì vậy liền cứ như vậy nổi giận đùng đùng mang theo một đám cung nhân đến chỗ của Thôi Quý Nhân tìm xui.
Cuối cùng vẫn là Ngũ hoàng tử biết được tin tức, vội vàng đi đem Tam công chúa kéo đi. Chẳng qua mặc dù Ngũ hoàng tử tới nhanh, nhưng lúc đó, Tam công chúa đã để cho người ta nắm tóc Thôi Thị vả miệng, đem vẻ điêu ngoa tùy hứng của một vị công chúa được sủng ái nhất trong cung trình diễn vô cùng nhuần nhuyễn, đem Thôi Thị vẫn còn sửng sốt vì khuôn mặt đang tươi cười của mình bị đánh sưng thành cái bánh bao.
Thôi Thị bị ủy khuất bực này, dĩ nhiên là phải báo lên cho hoàng đế, bất quá Trịnh quý phi phản ứng kịp thời, đem chuyện lớn hóa nhỏ chuyện nhỏ hóa không có, Tam công chúa cuối cùng chẳng qua là bị hoàng đế phạt chép “Nữ giới”.
Nhưng chuyện này vẫn khiến cho Tam công chúa không cam lòng, lập tức xếp Thôi Thị vào vị trí giống như Vệ
Huyên, trở thành người đáng ghét nhất. Chỉ cần rảnh rỗi, là chỉ biết đi tìm nàng gây phiền toái, khiến cho Thôi Thị ở trong cung trải qua cũng không được trôi chảy, thậm chí ở trong lễ mừng năm mới cũng không thể xuất hiện ở trước mặt hoàng đế để tranh thủ tình cảm.
Thanh Ninh công chúa nghe người dưới báo cáo, khỏe miệng lộ ra một nụ cười tươi.
Tam công chúa quả nhiên không chỉ là một người đồng đội ngu như heo, mà còn là một vũ khí lợi hại, nếu biết lợi dụng thật tốt, chỉ nơi nào liền giết nơi đó, thật là hữu dụng.
Hoàn toàn khác Thanh Ninh công chúa đang sảng khoải, Trịnh quý phi lại luôn nhức đầu không dứt, trong lòng cực hận Thôi Thị, nhưng không biết làm sao vì hiện nay ván đã đóng thuyền, bà cũng vô lực thay đổi, không thể không thừa nhận lần này tự bản thân bê đá đập chân mình.
Trịnh quý phi luôn đạt được mọi việc như ý trong nhiều năm như vậy, trong lúc bất chợt không nghĩ ra, ngay sau
khi bình tĩnh lại cũng đã phái người lặng lẽ tra rốt cuộc là người nào ở sau lưng giúp Thôi Thị gài bẫy bà. Người đầu tiên Trịnh quý phi loại bỏ đó là hoàng hậu, hoàng hậu có tiếng là ngu xuẩn trì độn, không có tâm kế kín đáo
như thế này, Thanh Ninh công chúa tuổi còn nhỏ, mặc dù thông minh nhưng không có biện pháp ra tay mà không để lại dấu vết như vậy, Thái hậu thì chỉ một lòng muốn đem Thôi Thị nhét vào trong Thụy Vương phủ, cũng sẽ không làm ra loại chuyện này, như vậy chỉ còn Trưởng công chúa Khang Bình?
Trịnh quý phi trong lòng cảm thấy rùng mình.
Đừng xem Trưởng công chúa Khang Bình làm việc sảng lợi, hào sảng không câu nệ, nhìn như có vẻ không có tâm cơ gì, nhưng chỉ dựa vào việc là năm đó bà có thể giúp Văn Đức đế từ trong đông đảo hoàng tử một bước lên ngôi chí tôn thành hoàng đế, thì cũng không đơn giản như mặt ngoài biểu hiện như vậy. Mạng lưới của Trưởng công chúa Khang Bình ở trong cung vẫn còn, chẳng lẽ là bà làm? Chẳng qua là bà thật sự không hiểu, đem Thôi Thị vào cung thì đối với Trưởng công chúa Khang Bình có chỗ lợi gì?
Hoặc là muốn phá?
Trịnh quý phi nghĩ tới nghĩ lui cũng không nghĩ ra được, nghĩ đến là nhức đầu không thôi. Chẳng qua cho dù phải
đau đầu hơn nữa, thì việc này cũng nhắc nhở bà những năm này đã sống quá thư thái, bà không thể tiếp tục sống như vậy.
Cho nên Trịnh quý phi cũng không có tức giận đối với Thôi Quý Nhân như mọi người trong cung vẫn tưởng, ngược lại bà càng thu liễm bản thân, hơn nữa cũng đem Tam công chúa ước thúc kỹ càng hơn, không để cho nàng bị người ta đâm chọt mà đi lấy cứng đối cứng với Thôi Quý Nhân.
****
Suy nghĩ này cũng quá sai lầm đi.
Trưởng công chúa Khang Bình người đang bị Trịnh quý phi hoài nghi vẫn đang trăm ngày như một ngày, hết bận rộn việc qua năm mới, liền đến phủ cách vách tìm Khang Nghi muội muội cùng uống mấy ly rượu nhỏ, thuận tiện hàn huyên một chút chuyện của nữ nhân.
“Muội muội dường như không thích Thôi Thị kia vào Thụy Vương phủ?” Trưởng công chúa Khang Bình trong
tay chuyển một chén ngọc tinh xảo, tự tiếu phi tiếu nhìn muội muội ôn nhu như nước đối diện.
Trưởng công chúa Khang Nghi cúi đầu uống một hớp rượu, rượu này là rượu hoa ôn hòa nhất, hết sức thích hợp để nữ nhân uống, kể cả là nữ nhân thân thể không tốt thỉnh thoảng cũng có thể uống hai ly. Mùi hương nhàn nhạt mềm mại thuần túy, hương thơm từ cổ họng trượt xuống, cả người cũng ấm áp hơn, khiến cho khuôn mặt thanh lệ của bà càng phát ra vẻ nhu hòa.
“Tỷ tỷ nói gì vậy, nàng ta cùng muội muội có quan hệ gì đâu? Thất hoàng huynh nếu như thích nàng, thì từ sớm nên nói một tiếng cùng Thái hậu và Hoàng thượng, bằng vào muội muội thì làm gì có thể làm nên chuyện gì?”
Thấy nàng nói với vẻ vô tội, Trưởng công chúa Khang Bình cười một tiếng, đưa một đầu ngón tay ra chọc đầu của nàng, sẵng giọng: “Muội lừa mình dối người với người ngoài còn có thể, muốn gạt ta thì chưa được đâu. Chẳng qua là nếu muội không thích Thôi Thị kia vào Thụy Vương phủ, chắc là đau lòng Thọ An tương lai gả đi lại đối mặt với một Thụy Vương phủ loạn thành một đoàn, sợ nàng sau này sống không được dễ chịu với Thôi Thị quả thật đầy tâm cơ thủ đoạn kia. Nam nhân rất khó chạy thoát được khỏi lòng bàn tay của loại nữ nhân này,
thất hoàng đệ kia của chúng ta cũng chỉ là một người đàn ông trong những người đàn ông kia, sợ là cũng không chạy thoát được, không bằng trực tiếp rút củi dưới đáy nồi mới dễ dàng.”
Trưởng công chúa Khang Nghi hé miệng cười một tiếng, gì cũng chưa nói.