Chương 464:

 

Cô nghĩ đến cảnh mình đứng ngây ngốc trước cửa nhà của Tiêu Văn Nam.

 

Do dự một hồi, cô quyết định gõ cửa.

 

“Có chuyện gì vậy?” Tiêu Văn Nam mở cửa nhưng không cho cô vào.

 

“Chuyện là… em bị đuổi ra ngoài, anh có thể cho em ở nhờ một khoảng thời gian không?” Hoắc Cảnh Thanh nói, vẻ mặt cô đúng thật là rất đáng thương.

 

Tiêu Văn Nam đứng tựa vào cửa và nhìn Hoắc Cảnh Thanh đầy nghi ngờ và không tin tưởng.

 

“Chuyện là, lần này em thi kém quá nên bị anh trai em đuổi ra khỏi nhà rồi.” Nói xong, Hoắc Cảnh Thanh vội vàng lấy từ trong túi quần ra một bài kiểm tra chỉ được 50 điểm của cô đưa cho Tiêu Văn Nam xem.

 

Để có thể ở chung với Tiêu Văn Nam, Hoắc Cảnh Thanh đành chịu nhục, lấy một bài kiểm tra hồi trước của mình ra cho Tiêu Văn Nam xem.

 

Tiêu Văn Nam nhìn bài kiểm tra thảm hại của Hoắc Cảnh Thanh và dòng chữ đỏ chót bên trên. Miệng anh khẽ chu ra, vừa bất lực vừa thương xót nhìn Hoắc Cảnh Thanh.

 

“Vào trong đi!” Tiêu Văn Nam mở to cửa để cô vào trong.

 

Hoắc Cảnh Thanh không lấy vali mà chỉ vơ vội mấy bộ quần áo bỏ luôn vào trong cặp sách.

 

Cô cố gắng che giấu niềm sung sướng trong lòng mình, đi Theo Tiêu Văn Nam vào bên trong.

 

Đợi lâu như vậy cuối cùng cô cũng được vào căn hộ của Tiêu Văn Nam, cô đúng là đã chờ đến hoa cũng tàn. Mặc dù Tiêu Văn Nam đã đồng ý cho cô ở lại nhưng cũng mới có mỗi việc ở, những việc khác anh vẫn chưa chấp nhận.

 

Hoặc Cảnh Thanh đi theo sau Tiêu Văn Nam vào nhà, cô theo thói quen muốn thay giày nhưng lại phát hiện ra chỉ một có mỗi dép của Tiêu Văn Nam và tất cả còn là kiểu của nam.

 

Cô không biết làm gì đành đi cả giày của mình vào.

 

Lần trước đến đây, Hoắc Cảnh Thanh hoàn toàn không chú ý gì tới căn nhà này, bây giờ cô mới bắt đầu đánh giá nó.

 

Cô nhìn quanh một vòng căn nhà, căn nhà trang trí theo kiểu châu u, từ sô pha, trần nhà đến phòng bếp, phòng ăn và phòng khách cũng không phải là ngoại lệ. Phòng bếp là kiểu bếp mở.

 

Căn nhà rộng như vậy nhưng lại chỉ có mình Tiêu Văn Nam ở, cô không khỏi cảm thấy trống trải. Căn nhà được trang trí rất đẹp, các góc các chỗ đều hết sức tinh tế tỉ mỉ nhưng phải nói thật là không có hơi người.

 

Hoắc Cảnh Thanh đi vào phòng rửa tay, cô phát hiện trên bồn rửa tay chỉ để một số đồ cá nhân của Tiêu Văn Nam, đồ tắm rửa, dao cạo râu, khăn bông cũng chỉ là loại màu trắng đơn giản. Tất cả mọi nơi trong nhà đều thể hiện rõ đây là căn nhà của một người đàn ông.

 

Hoặc Cảnh Thanh đương nhiên cảm thấy rất vui, cô nghĩ, bây giờ cô dọn vào đây nhưng vẫn chưa có đồ dùng cá nhân, lát nữa cô nhất định phải đi mua.

 

Tiêu Văn Nam đang cởi cà vạt, tay phải anh kéo cà vạt thuận theo hướng nút thắt, cổ anh xoay qua trái phải.

 

Một loạt những hành động tỏa ra hương vị đàn ông quyến rũ và cũng rất lịch thiệp.

 

Hoắc Cảnh Thanh đứng một bên nhìn, tim đập thình thịch, càng lúc cô càng kiên định với suy nghĩ của mình, cô nhất định phải theo đuổi được Tiêu Văn Nam.

 

Hoắc Cảnh Thanh âm thầm cổ vũ bản thân mình, cô tự nói với mình: “Cổ lên, mày làm được mà.” Rồi cô mỉm cười, nói với Tiêu Văn Nam: “Em vẫn chưa có đồ dùng cá nhân, anh nghỉ ngơi một lát rồi lát nữa chúng cùng đi mua được không?”

 

Tiêu Văn Nam thực sự đã làm trái ngược lại với những gì mình nghĩ lúc đầu khi đưa ra quyết định cho cô vào đây.

 

Nhưng cô đã vào đây ở thì cũng không thể lập tức đuổi ra ngoài ngay. Anh đành chịu đựng một quãng thời gian vì dù sao lúc đầu cũng là anh mềm lòng cho cô vào trong.

 

Tiêu Văn Nam suy nghĩ, trong nhà đúng là không có đồ dùng cho Hoắc Cảnh Thanh, cần phải mua bổ sung thêm. Anh nói với cô: “Được, em cứ chọn một gian phòng mà em thích trước đi.”

 

Hoắc Cảnh Thanh do dự một lát, từ bỏ ăn phòng có cửa sổ để chọn phòng ngay cạnh phòng của Tiêu Văn Nam, người ta đã nói rồi: “Nhất cự ly, nhì tốc độ” Cho dù không thành công thì cô cũng có thể ở gần Tiêu Văn Nam một chút.

 

Hai người thu xếp xong thì cùng đi ra ngoài mau đồ. Tiêu Văn Nam chọn một siêu thị lớn ở cách đó không xa lắm, có tất cả bảy tâng, mọi dịch vụ ăn uống, vui chơi đều có cả.

 

Đến bãi đỗ xe, Tiêu Văn Nam đỗ xe xong rồi cùng Hoắc Cảnh Thanh đi thang máy lên trên.

 

Vì Hoắc Cảnh Thanh đi giày cao gót nên anh cũng tinh ý đi chậm lại, cùng cô chọn đồ. Thật sự trông hai người rất giống một cặp yêu nhau đang đi dạo siêu thị.

 

Hai người mua kem đánh răng, bàn chải, khăn bông tắm, dép đi trong nhà… Đồ Hoắc Cảnh Thanh chọn đều là phối màu theo cặp đôi, ý đồ của cô thế nào cũng đã được thể hiện ra hết. Tiêu Văn Nam thấy thế cũng chẳng có cách gì.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play