Chương 410:
Viên Đóa Đóa hạ quyết tâm, không thích Phong Hàng Lãng. Cô sẽ không giúp đỡ người đàn ông làm tổn thương bạn tốt của mình nối giáo cho giặc.
Một tuần kế tiếp, dù là về Phong gia nghỉ ngơi bồi dưỡng thân thẻ, hay là đi bệnh viện trị liệu thêm một bước, Phong Lập Hân đều sẽ mang theo con lật đật trắng lớn Tuyết Lạc đưa cho anh.
Thân người mập mập, ánh mắt đen bóng, thoạt nhìn ngôc manh.
Khi Phong Hàng Lãng đi vào, Phong Lập Hân đang câm con lật đật trăng lớn lặp đi lặp lại việc làm nó loạng choạng.
Nhìn thân mình ì mập mạp của nó nghiêng trái ngã phải, Phong Lập Hân lập tức trở nên rât yên tĩnh. Dường như trong chốc lát khiến cho anh bỏ qua cảm giác đau đớn trên người.
Một tuần này, Phong Lập hân cũng không mở miệng khuyên bảo Phong, Hàng Lãng đi đên trường mang Tuyết Lạc vê phong gia.
Đầu tiên, anh thật sự không muốn nhìn em trai Phong. Hàng Lãng lại một lần nữa bạo lực với Tuyết Lạc; thứ hai, anh cũng muôn xem xem, trong lòng Phong Hàng Lãng cuối cùng là có Tuyệt Lạc hay không!
“Sao lại nhìn nó chằm chằm vậy? Bị.
ngốc hải” | Phong Hàng Lãng bát mãn mang con lật đật lớn màu trăng trong lòng bàn tay Phong Lập Hân lây đi.
“Mau trả đây! Đây là Tuyết Lạc tặng cho anh! Em muôn thì tự mua đi!”
m thanh ấm áp của Phong Lập Hân trách măng Phong Hàng Lãng.
“Em sẽ không đưa anh! Có bản lĩnh thì anh tới lây đi!”
Không ngờ cách Phong Hàng Lãng làm cho Phong Lập Hân vui Vẻ còn ngây thơ hơn so với Tuyết Lạc.
“Cướp không lại eml”
Phong Lập Hân thở dài một tiếng, sau đó lắc lắc tay: ‘Không giành với eml Cùng lắm thì anh bảo Tuyết Lạc cho anh thêm cái nữal”
Mong cả nhà tải app truyện hola về đọc nhiều mỗi ngày khích lệ nhóm nhé! Vừa nói, quả thật khiên trong lòng.
Phong Hàng Lãng ngột ngạt, người con gái ngộc bạch ngọt đó, cũng chẳng biết tiện tay cho anh một cái?
Sao phải dùng “tiện tay” chứ? Mình chính là chồng côi! Cô hẳn là phải nghiêm túc đàng hoàng tặng quà cho anh mới đúng.
Thấy Phong Hàng Lãng cầm con lật đật kia yên lặng thật lâu, Phong Lập Hân biết bản thân lạt mềm buộc chặt có hiệu quả rồi, xem ra trong lòng thằng nhóc này vần có Tuyệt Lạc!
Nhưng vì oán giận và căm hận chiếm lây rất nhiều suy nghĩ của nói “Tối đi đón Tuyết Lạc tan học đi. Anh bảo dì An làm đô cô ấy thích ăn!”
Phong Lập Hân rèn sắt khi còn nóng.
“Phiền lắm, để cho cô ta ở trường đi, đỡ ngứa mặt eml”
Phong Hàng Lãng lạnh lùng nói một tiếng, Tua tay đưa con lật đật trắng lớn về trong tay Phong Lập Hân.
“Hàng Lãng, đừng vì anh mà vứt bỏ quyên yêu đương! Và cả nghĩa vụ!
Tuyệt Lạc là vợ của em, cô ây cân sự quan tâm của eml”
Phong Lập Hân ý tứ sâu xa khuyên bảo Phong Hàng Lãng lạnh nhạt: “Những thứ này đều quan trọng hơn hận thù!”
Phong Hàng Lãng không đáp lại lời này của Phong Lập Hân, mà là nói sang chuyện khác: “Em phát hiện ra, cả một tuân nay, nữ yêu tinh Lam Dủ Du kia, càng ngày càng hờ hững nhĩ?”
Phong Hàng Lãng dưới yêu cầu của.