Chương 367:
Cô thật không ngờ Phong Hành Lãng thế mà có thể không biết ngại mà đề cho một người lạ tiên vào.
Được rồi, hoặc là trong mắt Tuyết Lạc, Na đúng chỉ là một người lạ, nhưng quan hệ giữa Na và Phong Hành Lãng nói không chừng đã sớm thành người thân cận rồi.
Một câu “chào buổồi sáng Phong phu nhân” khiến Tuyết Lạc cả người đêu chìm sâu vào trong cảm giác tội lỗi.
Vợ của Phong Lập Hân, lại xuât hiện ở trong phòng nghỉ riêng của em trai anh ta. Hơn nữa người đàn ông kia còn ở trong bộ dáng không cân mặt mũi kia nữa.
Tuyết Lạc sợ sau này cô không đeo mặt nạ thì không có cách nào ra khỏi cửa được mât!
Cô cúi đầu thật tháp, làm giảm tối đa sự tôn tại của mình, cô thật sự không còn mặt mũi nào nữa rồi.
Trước tiên Na từ trong tủ quần áo lấy ra một bộ áo ngủ, khoác lên bả vai Phong Hành Lãng.
Anh mất lướt qua nơi nào đó của Phong Hành Lãng, giọng nói nhẹ nhàng trêu chọc: “Phong tổng, ngài đêm qua không làm gì à?”
Ảnh mắt của người phụ nữ này thật đúng sắc bén, chỉ lướt nhẹ nhìn qua một cái, cô đã biết hôm qua Phong Hành Lãng và Tuyết Lạc không làm chuyện thân mật giữa nam nữ rồi.
“Thế mà cô cũng nhìn ra được à?”
Phong Hành Lãng cũng trêu chọc nói lại: “Con gái giờ không dễ dỗ đâu!”
“Sao không bá vương ngạnh thượng cung? Cũng thật hiếm khi thấy ngài thương hương tiếc ngọc như thế!”
Người phụ nữ tên Na cười tình một cất, nhu tình như nước buộc thắt lưng lại cho Phong Hành Lãng.
“Cộ nói thế, Phong phu nhân sẽ hiểu nhằm đầy!” Phong Hành Lãng thích thú nói hàm ý.
Thật đúng coi Lâm Tuyết Lạc cô thành vô hình! Thế mà dám ở trước mặt mà cô nói đến chuyện đỏ mặt tim đập ây luôn?
Tuyết Lạc muốn không nghĩ nhiều cũng không được. Na cũng quá hiểu rõ Phong Hành Lãng rôi đi.
Từ công việc đến cả hiểu biết về thân thể luôn!
“Phong phu nhân, đây là quần áo Phong. tông sai tôi chuẩn bị cho ngài, ngài thử đi, tôi tin khả năng nhìn của Phong tổng, bộ đồ này sẽ rất hợp với phu nhân! Đã giặt và sây qua rồi, cô có thê yên tâm mặc!”
Đợi sau khi mặc đồ cho Phong Hành Lãng xong, Na mới đem một bộ đồ tinh xảo đến trước mặt Tuyết Lạc.
Bộ đồ này là cho cô ư? Tuyết Lạc ngơ ngác, tay theo bản năng nhận lầy. Có quân áo của phụ nữ thì tốt quá rồi, so với bộ đồ trên người toàn đồ ngủ nam không phân loại thì rõ ràng hợp hơn nhiều.
“Cảm ơn.” Dù đã ngại đến không có.
mặt nhìn người, nhưng Tuyết Lạc vân cảm ơn một tiêng.
“Không cần cảm ơn.” Na mỉm cười khách sáo.
“Phong tổng, bữa sáng của ngài và Phong phu nhân đã chuẩn bị xong rồi.
Đem vào cho ngài? Hay là ra quây bar dùng bữa?”
“Đem vào đây đi.” Phong Hành Lãng trả lời.
Nghĩ đến người phụ nữ kia hẳn cũng không thể ngoan ngoãn cùng anh đi ra quây bar cùng ngôi ăn.
“Đúng rồi Phong tổng, trợ lí Diệp 8 giờ sẽ đến.”
“UP”