Chương 359:
Mà ngay bên cạnh lại vừa khéo có một tiệm trang sức.
Rõ ràng người đàn ông này đã nhìn bối cảnh xung quanh rôi mới thuận miệng bịa chuyện ra.
Đúng là nhân tài mài!
Kỳ thực nếu dùng vũ lực, Phong Hàng Lãng hoàn toàn có thể giải quyêt gọn ba kẻ thích chen vào chuyện người khác kia: nhưng là chuyện có thê giải quyết được bằng dặm ba câu thì còn cần dùng tới nằm đấm làm gì chứ?
Phong Hàng Lãng hắn thật đúng là người văn minh mài Hơn nữa, giữ lại sức lực đề một lát nữa trừng trị cô gái không nghe lời này thì có giá trị hơn nhiêu, càng có ý nghĩa hơnl “Không, không phải đâu! Mây anh đừng nghe anh ta nói xăng bậy mài Tôi căn bản không hề quen biết anh ta! Anh ta là người xấu, muốn bắt cóc tôi, anh ta muôn quấy rồi tôi! Các anh mau cứu tôi với…”
Tuyết Lạc liều mạng giai thích, nhưng phát hiện ra lời giải thích của bản thân quá yêu ót rồi, không có chút trọng lượng nào, bởii vì ba anh chàng kia dường như rất tin lời Phong Hàng Lãng nói.
Hàng Lãng quần áo bảnh bao, vả lại còn dung nhan tuần lãng, giờ khắc này trông diện mạo hắn tựa như một chính nhân quân tử. Rất có tính lừa gạt đó!
“A:..Phong Hàng Lãng anh làm gì vậy?”
Không đợi Tuyết Lạc nói xong, Phong Hàng Vũ đã chơi xâu ở bên hông cô siết chặt lầy một phen, chọc cho Tuyết Lạc phải hét lên.
“Các anh nghe rõ rồi chứ, cô gái này vừa nãy gọi tên tôi lưu loát nhữ vậy!
Cho nên cô ây nói không quen biết tôi đều là nói dồi thôi!”
“Được rồi mà vợ, đợi anh bán xe thể thao đi xong liền đổi cho em chiếc nhẫn kim cương mới ngay mà. Đừng cãi nhau với anh nữa, ngoanl”
Phong Hàng Lãng như vậy, lại thêm mây lời nói này, bạ anh thanh niên kia đã hoàn toàn tin rằng người cô gái này vì muôn giữ thê diện cho bản thần mà làm khó làm dễ với chồng.
Không kìm được mà dùng ánh mắt thông cảm nhìn về Phong Hàng Lãng.
Lại lần nữa chứng minh được, ở trước mặt Phong Hàng Lãng, đạo hạnh của cô quả thấp rồi, thập đến mức bị người đàn ông này đem ra chơi đùa.
Ngay trước sáu con mặt nhìn chăm chăm, Tuyết Lạc bị người đàn ông này nhấc lên vai sau đó ném vào trong xe, một loạt động tác lưu loát, vô cùng thành thạo.
“Phong Hàng Lãng, anh đừng có mà khinh người quá đáng như vậy!”
Lâm Tuyệt Lạc muôn khóc cũng khóc không được. Căn bản là không có mặt mũi nào mà khóc trước mặt người đàn ông này mà. Sức lực không bằng thì cũng thôi đi, đến cả đâu óc cũng không đọ được chút nào.
Điểm mẫu chốt là đến cả SỞ trường cãi nhau mà phụ nữ giỏi nhất cũng đấu không lại nữa.
“Khi dễ cô thì sao, cô cắn tôi hửm?”
Phong Hàng Lãng rất nhanh liền tao nhã tiên vào, sau đó còn trực tiếp khóa từ bên trong. “Đương nhiên là, nêu cô muốn cắn thì tôi vẫn rất hoan nghênh nha! Chỉ là tốt nhất nên dịu dàng thêm một chút!” Không đợi trên mặt Tuyệt IG ửng đỏ lên vì xấu hỗ, người đàn ông này càng lần tới mà nói mây lời khiến người ta tim đập đỏ mặt xấu hỗ. “Chỉ là chỗ đó, đừng nên cắn nha, mút vào tốt hơn nhiều! Em không phải rất thích mút của tôi sao?”
¬ ” Tuyết Lạc muốn chết rồi.
Chính mình có chỗ nào thích ấy ấy với hắn đâu chứ? Lần trước, còn không phải vì muốn vạch trần chuyện hắn giả làm Phong Lập Hân nên mới căn đầu lưỡi hắn một cái để làm dấu, sau đó mới nhờ vào cách đó mà lật tây được hắn đó sao?