Chương 354:
Phong Hàng Lãng ủ rũ thở ra một hơi: “Người đứng sau chỉ dẫn Lam Trung Thành không thê so sánh tầm thường được. Bất Kẻ là từ tài chính hạy từ danh dự mà so sánh, tất cả đêu hơn tôi! Hơn nữa anh ta ở trong bóng tối, tôi lại ở trong ánh sáng! Tôi muôn đây nhanh tiền trình, nhưng không dám thúc giục hắn ta quá nhanh, tại trước kia anh tôi có thể tự lực cánh sinh, tôi vẫn không thê thủ đoạn với anh tai “Cái kia là vì cái gì? Báo thù sao?”
“Một cuộc giết chóc không phải vì lợi ích vật chất, chỉ còn lại lí do báo thủ!”
Phong Hàng Lãng trầm ngâm.
Nhưng Phong Hàng Lãng bây giờ không phát hiện ra được, bản thân có thù hận sâu đậm như Vậy với người nào?
“Không tìm ra được là ai?” Tuyết Lạc lo lăng hỏi.
Phong Hàng Lãng khẽ lắc đầu: “Người này trông kỹ quát Đột phá duy nhật chỉ có thể đặt trên người Lam Du Du!”
“Nhưng anh tôi không thể rời xa cô ấy trong lúc này, anh ây bị cô ta mê hoặc rồi!” Người đàn ông khẽ thở dài.
“Nhưng người mà Lam Du Du thích là anh!”
Phong Hàng Lãng nhướn mắt, nhìn người con gái bên cạnh với nụ cười không mây vui vẻ: “Cô đang ghen với tôi đây à?”
Tuyết Lạc tức giận trừng mất nhìn người đàn ông, không muôn cùng người đàn ông kia tiệp tục bàn vê mấy chủ đề không đứng đắn.
“Điều mà tôi muốn nói là: vì người Lam Du Du thích là anh, hơn nữa cô ây còn yêu anh đến tận xương tủy, nên cô ấy nhất định sẽ cô gắng hết sức đề bảo đảm an nguy cho anh, sẽ không để anh gây chuyện đâu.”
Tuyết Lạc nói ra suy nghĩ của mình, ở một mức độ nào đó, với Lam Du Du, sự an toàn của Hàng Lãng là đươc đảm bảo, nhưng Phong Lập Hân lại là khó nói đấy.
Thực ra Tuyết Lạc là muốn hỏi Phong Hàng Lãng, có phải anh quen biệt Lam Du Du từ trước phải không?
Nhưng khi lời nói vừa mới đến được môi, Tuyết Lạc vẫn là nuốt nó xuống.
Đây là chuyện cá nhân trước kia giữa anh và Lam Du Du, còn bản thân người chị dâu này cũng không có tiện để hỏi.
Hơn nữa, bọn họ một người chưa lập gia đình, một người chưa đi gả chông, nhắc đến tình mà nói không yêu đây, bên trên hợp tình, bên dưới hợp pháp.
Nhưng Tuyết Lạc vẫn là buồn bã thay cho Phong Lập Hân, người phụ nữ anh yêu lại không yêu anh, mà lại cùng cô người vợ này, hơn nữa lại là người xa lạ.
Mà hết lần này tới lần khác hai người con gái này lại ngoại tình với người em trai của anh Phong Hàng Lãng, điều này sao mà bi thương làm sao!
Trong khi than thở thay cho Phong Lập Hân, Tuyết | Lạc cũng đang tự trách và cảm tháy tội lỗi chính với cảm xúc của bản thân mình, đầy nặng nề, đầy mặc cảm đạo đức.
Tuyết Lạc thực sự không biết đến bao giờ cô mới có thê thoát khỏi những rắc rồi và đau khổ như vậy.
Lời nói của người con gái ấy có Ý ghen tuông, người nói không đề ý, nhưng người nghe lại quan tâm.
Phong Hàng Lãng rơi vào một suy nghĩ sáng suốt nào đó: nếu anh dùng bản thân làm môi nhử, liệu anh có thê sử dụng thân thể cỉa Lam Du Du như một bước đột phá để câu một con cá lớn không?
Phương pháp này tuy nói mạo hiêm, nhưng lại có hiệu quả. Phong Hàng Lãng không sợ mạo hiêm, anh phải trả lại hét những tồn thương mà anh trai Phong Lập Hân đã phải chịu đựng. Anh sẽ không đề bát cứ ai làm tổn tữ Ho anh trai của mình!