Chương 302:
Ba của đứa trẻ, là một người đàn ông mình không thê yêu được. Nhưng chính mình lại không phòng pc đề rôi có một đứa con cùng anhl “Cùng” sao? Liệu người đàn ông đó có thê chấp r nhận đứa con của một người yêu tiền là cô Lâm Tuyết Lạc hay không?
Tuyết Lạc cay đắng cắn môi. Con có mẹ là đủ rồi.
Nếu như mình không nỡ bỏ đứa trẻ này, vậy thì phải đôi mặt với một câu hỏi rất thực tế và tàn nhẫn, mình phải nuôi dưỡng đứa bé như thế nào, và lấy gì để nuôi đứa bé này!
Đây là ngọn núi vắt ngang Tuyết Lạc và sinh mệnh nhỏ, mà hai mẹ con họ không thể rung chuyển!
Đi tìm Phong gia để đòi hỗ trợ?
Không!
Từ lúc Tuyết Lạc › quyết định sinh đứa nhỏ này, thì cô cũng đã quyết định không muôn dính dáng gì đên Phong gia nữa rồi.
Sau cả một đêm cân nhắc, Tuyết Lạc đưa ra một quyết định cứng răn, dù thế nào thì cô cũng phải ly hôn với Phong Lập Hân! Cô không muốn mang danh nghĩa vợ của Phong Lập Hân, sau đó lại sinh con của Phong Hàng Lãng!
Như vậy là không trung thực, đi ngược lại với đạo đức phẩm hạnh!
Tuyết Lạc không muốn con của mình mang thân phận hèn mọn và không bao giờ được lộ diện.
Lâm Tuyết Lạc phải án nhờ ở đậu nên cô phải làm trái ý mình mà gả vào nhà họ Phong, kêt hôn với một người đàn ông lạ đã bị ngọn lửa thiêu rụi. Cô không muôn sô phận của con mình tiếp tục bị người khác điều khiển!
Vì vậy, Tuyệt Lạc hạ quyết tâm, cô nhất định phải ly hôn với Phong Lập Hân và sinh đứa con trong bụng với tư cách là một bà mẹ đơn thân trong sạchl Tuyết Lạc cũng biết rằng việc tự mình sinh con không hề đơn giản, không biết bao nhiêu chông gai đang chờ mẹ con họ! Nhưng cô thực lữ không thể nào bóp chết sinh mệnh nhỏ bé trong bụng mình! Bởi vì, sinh ra đứa trẻ này chính là lối thoát duy nhất của Lâm Tuyết Lạc!
Việc cô phải làm trước mắt là ly hôn với Phong Lập Hân, sau đó sinh đứa con trong bụng ra với thân phận một bà mẹ đơn thân trong sạch!
Tuyết Lạc thực Sự không muôn mang danh nghĩa vợ của Phong Lập Hân, nhưng lại sinh ra đứa con của Phong Hàng Lãng! Cô không muôn con mình bị thiên hạ chỉ trỏ, thậm chí là chửi bói hay giêu cọt.
Trong cuộc đời của cô, hiếm có một lần cô có thể tự quyết định chuyện của mình! Tuyết. Lạc thực sự rât vui mừng, vì con, cô chỉ có thể chọn cách mạnh mẽ đối mặt. Bản thân cô phải gửi nhờ gia đình chú nuôi từ nhỏ, nhưng ít nhất con cô vẫn còn có mẹ ruột nó là cô nuôi dưỡng.
Trong lòng đã quyết, Tuyệt Lạc dậy sớm, câm theo tờ giây thỏa thuận ly hôn đã ký từ lâu, tức tốc đến bệnh viện Quân khu.
Tắt nhiên Tuyết Lạc biết rằng nếu cô ly hôn với Phong Lập Hân, cô sẽ không thể nhận được sự chu cập của nhà họ Phong. Không được học hành, cô lại càng không thể nuôi nỗi sinh mệnh nhỏ bé trong bụng mình!
Nhưng cô vẫn còn là sinh viên và không thể tự chủ về tài chính, làm sao đây? Nuôi con một mình không dễ như nói bằng mồm, quan trọng là phải có tiền thật!
Chẳng lẽ cô đành mang đứa con trong bụng về sông ở nhà họ Hạ? Mợ cô chắc chắn sẽ vặn hỏi rõ ràng mọi chuyện! Nếu mợ cô biết đứa bé trong bụng là của Phong Hàng Lãng, e răng cuỏi cùng sự việc sẽ phát triển thành, mợ cô sẽ đến nhà họ Phong nói chuyện này đề đòi tiên bồi thường và phí tổn thất!
Cô không thể quay lại nhà họ HạiI Vậy cô có thể đưa con đi đâu nữa?