Chương 295:

Thời điểm Phong Hàng Lãng đên được phòng theo dõi bệnh nặng, bác sĩ Kim vẫn tận tình khuyên bảo Phong Lập Hân đang trong tâm trạng kích động bộc phát.

“Tại sao các người không để tôi gặp Du Du? Có phải các người âm mưu đem Du Du giam lỏng không? Mỗi ngày bắt cô ây chỉ có thê nỏi điện thoại với tôi?” Đối mặt với chất vần của Phong Lập Hân, bác sĩ Kim chỉ có thê né tránh.

Nhị thiếu gia Phong Hàng Lãng tìm được người bắt chước giọng nói của Lam Du Du, bác sĩ Kim thật sự cảm kích. Thấy gần đây Phong Lập Hân cũng chìm đăm trong mật ngọt của những cuộc điện thoại say mê không dứt đó, bác sĩ Kim liền chấp thuận hành động mạo hiểm này của Nhị thiếu gia Phong Hàng Lãng.

Nhưng hôm nay, không biết Phong Lập Hân cùng người bắt chước đỏ nói chuyện để xảy ra vấn đề gì khiến cho Phong Lập Hân nhất quyệt muốn gặp người phụ nữ kia còn nhắc đến muôn vệ Phong gia thăm Lam Du Du một chút, lại bị bác sĩ Kim khéo léo từ chối.

Phải biết, ở Phong gia cũng không có Lam Du Du thật chỉ có một Lam Du Du biết bắt chước giọng nói kia. Vì thế, bác sĩ Kim dĩ nhiên không đồng ý cho Phong Lập Hân trở về Phong gia thăm Lam Du Du.

Cho là đã có thể bỏ đi ý niệm muốn gặp mặt Lam Du Du nhưng ai có thể ngờ vào buổi tôi, anh ấy đột nhiên bò dậy muốn tự mình lén lút trở vê nhìn Lam Du Du một cái.

Thân thể của anh ấy vốn đã yếu ớt lại không cân thận ngã từ trên giường bệnh xuống, hơn nữa còn ngã đến gãy chân.

Nhìn thấy Phong Lập Hân phải quần băng gạc xung quanh chiếc chân bị gấy, trong nháy mất ánh mắt anh tuần của Phong Hàng Lãng trằm xuống.

Giọng nói của hắn lại vẫn mang vẻ hài hước như cũ: “Anh, anh muôn phụ nữ thì nói với em một câu, em sẽ đê cho phụ nữ tắm rửa sạch sẽ nằm trên giường chờ anh!”

“Hàng Lãng, em đang giam lỏng Du Du đúng không?”

Có lễ là người bắt chước kia thuận theo quá mức mới đề Phong Lập Hân phát hiện ra manh mỗi. Lại cộng thêm bác sĩ Kim và quản gia Mạc cùng nhau ngăn cản, Phong Lập Hân càng thêm hoài nghi răng Lam Du Du là bị giam lỏng trong phòng.

“Anh và Du Du mỗi ngày trò chuyện, có. phải do Phong Hàng Lãng em uy hiếp cô ấy thực hiện hay không?”

Phong Lập Hân đoán được điều thứ nhật nhưng lại không thể đoán ra điều thứ hai. Anh cả nghìn lần cũng không nghĩ tới người em trai bảo bồi của anh lại tìm về cho anh một người giả dạng.

Ở trước mặt Phong Lập Hân có tấm lòng ấm áp tỉnh tế thế này, bắt kỳ lời biện minh nào đều không nói ra được. Phong Hàng Lãng giông như đang lưỡng lự có nên tiệp tục lừa gạt Phong Lập Hân nữa hay không. Đây sẽ là thời điểm chấm dứt những ngọt ngào! Cũng là thời điểm châm dứt chât độc gây nghiện kial “Anh, xem ra tình yêu anh dành cho Lam Du Du rât sâu đậm!”

Phong Hlàng Lãng cong môi cười một tiêng, cô tỏ ra vẻ thoải mái và hài hước nói: “Tại sao anh có thể nói thành chuyện nghiêm trọng như vậy chứ, em chỉ là câm cô ta đi khỏi Phong gia, không đề cô ta xuất đầu lộ diện ra bên ngoài! Tiểu yêu tinh nhà anh mang lực sát thương quá mạnh mẽ, vừa ra khỏi cửa đã dụ ¡ cây dụ cỏ, em sợ cô ta bị người đàn ông khác lừa gạt chạy mật cho nên vẫn đang thay anh trồng chừng cô ta đây!”

“Yên tâm, cô ta ở đó vẫn ăn tốt uống tốt, nghe dì An nói còn nuôi mập ra không ít đâu. Anh có rảnh rỗi thì về thử cảm giác một chút, ôm vào rồi nhất định sẽ thoải mái hơnl” Phong Hàng Lãng dùng phương thức này để an ủi Phong Lập Hân đang nóng nảy.

Đối với những lời thô lỗ thế này, Phong Lập Hân nghe được cũng không CÓ cáu giận. Nhưng trong lời nói lại tràn đầy ân cần và lo lắng cho Lam Du Du.

“Hàng Lãng, anh đã nói bao nhiêu lần rồi, chuyện anh bị thương không hề có liên quan tới bắt cứ người nào! Em không được giận chó đánh mèo với Du Du!”

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play