Chương 290:
Phong Hàng Lãng dường như có vẻ như không có ý định bàn luận vẫn đề này với cô. Anh ta chỉ quan tâm cả buôi chiều hôm nay cô đi đâu. Vì Viên Đóa Đóa nói với anh ta cô gái này đi bệnh viện, nhưng anh ta ở bệnh viện chờ cả một buổi chiều cũng không hề thấy cô.
Cho nên, nói đi bệnh viện thăm anh trai Phong Lập Hân chỉ là cái cớ, cô và Viên Đóa Đóa đang nói dối.
“Cô còn chưa trả lời tôi. Cả buổi chiều nay với cả nửa tối nay cô đi đâu?”
Kiên nhẫn của Phong Hàng Lãng cũng hết rồi, đến ánh mắt của anh ta bây giờ cũng đủ khiến người khác phải khiệp sợ.
“Tôi vốn dĩ định đi bệnh viện thăm anh trai anh, muốn nói chuyện ly hôn với anh ây. Nhưng sau đây lại không muốn đi nữa, cho nên tùy tiện đi lung tung thôi.”
Lời của Tuyết Lạc có một nửa là thật, nửa còn lại là giả. Mục đích chỉ là đề thuyết phục người đàn ông này không đi tra cứu hành tung của cô nữa. Bởi vì Tuyết Lạc biết nêu như anh tạ muốn tra ra tông tích của cô nhất định có thể tra ra toàn bộ.
“Vì sao lại không đi nữa?” Phong Hàng Lãng lại truy hỏi.
Xem ra anh ta vẫn chưa hoàn toàn tin tưởng lời cô nói. Nếu như cô không nói ra máy câu nói thật, với sự gian.
xảo của Phong Hàng Lãng chắc chắn anh ta sẽ không tin.
“Tôi nghĩ anh trai của anh cũng khá đáng thương, cái chị Lam Du Du đó vốn không hê yêu anh ấy.. Người chị ta yêu là Phong Hàng Lãng anh.”
Lúc nói ra lời này Tuyết Lạc cảm thấy rất khó chịu. Cô thật sự cảm thây thương cảm thay cho Phong Lập Hân. Những người phụ nữ có liên quan đên anh đêu có qua có lại với em trai bảo bối của anh, trong đó cũng bao gồm cả Lâm Tuyết Lạc cô.
“Tôi cũng không thể bắt cô ta không yêu tôi.” Giọng Kia Phong Hàng Lãng đã mang theo sự lạnh lẽo.
Đúng là người đàn ông vừa ngang ngược vừa điên cuông. Chuyện yêu hay không yêu anh ta đêu dùng bạo loi không chê được.
“Làm sao, ghen rồi?” Phong Hàng Lãng trêu chọc hỏi một tiếng, đôi mắt sâu thẳm thăm toát lên một ánh sáng mê hoặc quyên rũ.
Ghen? Sao cô lại phải ghen chứ?
Dựa vào cái gì mà ghen? Thật là kiêu ngạo, giỗng hệt như lần đầu tiên cô gặp anh ta.
“Đúng rồi, cỗ họng bị mắc xương cá thế nào rồi?” Phong Hàng Lãng dùng ngón tay khớp xương rất rõ ràng bóp chặt má của Tuyết Lạc bắt cô mở miệng.
Quả nhiên Viên Đóa Đóa nói hết tất cả mọi thứ với anh ta rồi. Cho nên việc cô giữ bí mật chuyện mình mang thai với Viên Đóa Đóa thật là sáng suốt.
“Kiểm tra một cái là biết ngay.” Không đợi Tuyết Lạc trả lời, người đàn ông đã hôn xuông khuôn miệng đang bị ép mở ra của cô.
Môi của anh ta rất nóng, nóng đến mức có thê cảm nhận được như đang có.mạch máu chảy quá.
bi ngạng ngạnh không được, cô đang cô găng vùng vây tránh ra.
Đêm trong vườn trường, bao quanh là không khí tươi trẻ, tình cảm thật khiên người ta rung động.
Gáy của Tuyết Lạc bị bàn tay to lớn của anh ta giữ chặt, khoang miệng của cô bị đầu lưỡi anh ta chiếm giữ.
Tuyết Lạc không có cách nào thoát khỏi kìm kẹp của anh, cô-sợ đến mức sắp khóc, trong mắt đã lấp lánh ánh nước.
Sau khi kết thúc nụ hôn dài và sâu, môi Tuyết Lạc có hơi sưng lên, khóe môi hơi đỏ như bông hoa chúm chím sắp nở.