Chương 263:
Nhưng với tình hình trước mắt xem ra không như ý muôn. Người mà vị Lam tiêu thư này thích không phải là Đại thiệu gia Phong Lập Hân, mà là Nhị thiếu gia Phong Hàng Lãng. Quan hệ lộn xộn này phải như nào cho tốt đây.
Dì An liền bưng bát canh thịt bò hoa quế tới, nghĩ muốn tách Lam Du Du và Nhị thiều gia Phong Hàng Lãng ra khỏi nhau. Dù sao phu nhân Tuyết Lạc vẫn ở đây, không thê đề hai người này dính vào nhau được.
“Lam tiểu thư, cô uống bát canh thịt bò này đi.”
“Không! Tôi muốn uống canh trong bát anh Lãng cơ. Bát đây bà uống đi.”
Lam Du Du lại mỏ đôi môi đỏ mọng uông canh trong bát của Phong Hàng Lãng, tựa như một đôi tình nhân đang trong tình yêu cuồng nhiệt yêu đương mê muội mà dính lại với nhau.
Dường như tâm Phong Hàng Lãng không ở đây. Anh để cho Lam Du Du uông canh trong bát mình, nhưng ánh mắt anh lại vân luôn dừng trên điện thoại bàn của Phong gia.
Chắc cũng sắp đến lúc rồi. Dựa vào sự yêu thương quan tâm của anh trai Phong Lập Hân với Lam Du Du, không thê nào đợi quá lâu được.
Quả nhiên, dưới cái nhìn chăm chú của Phong Lập Hân, điện thoại bàn vang lên. Người nghe điện thoại là dì An.
“Là Đại thiếu gia sao? Có có có…
Lam tiêu thư ở đây.”
Dì An vui mừng khi nghe thấy giọng nói có vẻ rất có tinh thân của Phong Lập Hân. mặc dù lời nói có chút không rõ ràng, nhưng người nhà họ Phong đều có thể nghe ra được.
“Lam tiêu thư, điện thoại của Đại thiếu gia.” Dì An cung kính đem điện thoại cho cho Lam Du Du.
Gương mặt xinh đẹp của Lam Du Du trong nháy mắt trở nên tức giận, rõ ràng là tâm trạng bị làm phiên, dường như không muốn nghe điện thoại của Phong Lập Hân.
Canh còn lại trong thìa của Phong Hàng Lãng vừa đúng lúc đưa đến bên môi ki Du Du, cùng đó là giọng nói trầm thấp: “Ngoan! Nghe điện thoại GIẺ”
Đây là phục vụ cập kim cương của Phong Hàng Lãng? Lam Du Du húp canh trong thìa, thỏa mãn mỉm cười như một bông hoa đang chờ lúc nở rộ, cực kỳ khiên người ta động lòng.
Nói thật, dì An có phần. không hiểu nổi hành động thân thiết của Nhị thiếu gia Phong Hàng Lãng đối với Lam Du Du. Trước tiên không nói đến anh là người đã có gia đình, chỉ cân Lam Du Du là người yêu của Đại thiếu gia Phong Lập Hân, anh cũng không thể không kiêng kị gì mà liễc mắt đưa tình cùng với Lam Du Du.
Trong lòng Nhị thiếu gia không có Đại thiêu gia sao?
Kiên nhẫn chờ Lam Du Du uống xong canh trong thìa, Phong Hàng Lãng mới dùng tay chỉ chỉ điện thoại trong tay dì An. Lam Du Du giờ mới gắng gượng kiềm chế không vui trong lòng, đón lây điện thoại từ tay dì An.
“Du Du, đã đến nhà họ Phong chưa?”
Đầu kia điện thoại truyền đến câu hỏi đầy quan tâm với giọng nói dồn dập của Phong Lập Hân.
Phong Lập Hân nói không rõ chữ làm cho Lam Du Du nghe rât vất vả, khó tránh nảy sinh ý nghĩ chán ghét. Cô ta vôn đã không có cảm tình với Phong Lập Hân, đôi với sự quan tâm của Pohd Lập Hân không phải là cảm động, mà là chán ghét và chống đối.
Dưới ánh mắt chăm chú mãnh liệt như chim ưng của Phong Hàng Lãng, Lam Du Du mới miễn cưỡng khẽ đáp: “Vừa mới đến. Đang uông canh thịt bò hoa quê do dì An nâu, vừa thơm nông vừa âm thân, rất ngon.”
Canh, uống rất ngon, nhưng nhiều hơn chính là do Phong Hàng Lãng tự mình đút canh. Hành động này như dệt hoa trên gắm làm cô rất thỏa mãn mà hưởng thụ.