Máu tươi trong lỗ mũi Thi Tầm chảy ròng, lướt qua khóe môi, dọc theo cằm, từng giọt nhỏ xuống nhiễm đỏ vạt áo.
Thoạt nhìn bị đụng không nhẹ!
Hạ Mộc kinh ngạc quay đầu, Đoạn Tử Đồng đã xụ mặt bánh bao đi đến bên cạnh cô, nghiêng đầu buông xuống buông xuống, vẻ mặt khó chịu nhìn vai phải của cô một chút.
Vẫn còn in lại dấu vết của quả bóng.
" Nói chuyện với ngươi đây! Là chán sống phải không?" Từ sau khi bộ phim công chiếu, Thi Tầm một đêm thành danh, đã thật lâu không nếm chịu khuất nhục như vậy.
Nàng nâng ngón tay chỉ vào Đoạn Tử Đồng, tức giận đến run rẩy: "Ngươi là cố ý, ta nói cho ngươi biết, chuyện này ta sẽ không để yên! Người phụ trách trên đảo của các ngươi đâu? Bọn ta đã xin đến nơi này lấy cảnh, các ngươi có nghĩa vụ cam đoan sự an toàn của bọn ta, hiểu không?"
Trứng Cuốn điện hạ tử đồng chậm rãi chuyển tới trên mặt Thi Tầm, ngữ khí bất thiện trả lời: "Nghĩa vụ này, là ba mẹ ngươi quy định cho ta sao?"
Huyệt Thái Dương của Thi Tầm gân xanh bạo nổi, thần sắc âm trầm, lý trí đã sắp bị phẫn nộ bao phủ.
Nàng hôm nay đang ở nước ngoài, vạn nhất gây chuyện, dư luận chưa chắc sẽ đứng về phía nàng.
Nhưng chỉ đấu võ mềm, lại không chiếm được phần thắng, nàng không muốn buông tha kẻ dám gây hấn với nàng.
Thiếu nữ tóc xoăn này tướng mạo có chút ngây ngô, phỏng chừng vẫn là một đứa trẻ ranh chưa đến mười tuổi, cho dù đòi được bồi thường, pháp luật cũng sẽ không kết tội trẻ vị thành niên.
Thi Tầm cảm thấy khuôn mặt tự phụ của bản thân không thể vô cớ bị một bóng như vậy, phải ăn miếng trả miếng, đánh tiểu súc sinh này không đứng dậy nổi!
Nghĩ tới đây, Thi Tầm cười lạnh một tiếng, cố ý giả vờ bình tĩnh, nếu như trực tiếp động thủ, nhất định sẽ có một đống người đến can ngăn, nàng đánh hùng hài tử lực đạo sẽ bị phân tán, cho nên nàng quyết định đánh lén!
Trước tiên tiếp nhận khăn ướt trợ lý đưa đến, cúi đầu lau khô máu mũi, cất bước giả vờ muốn đi ra khỏi sân bóng, những người xung quanh thả lỏng cảnh giác, lúc nàng sắp ngang vai lướt qua Đoạn Tử Đồng, bỗng nhiên vun quyền, đánh về phía cằm đích tiểu súc sinh —
"Bốp" một tiếng, mọi người giật mình, lúc ngẩng đầu, đã bỏ lỡ cảnh tượng Thi Tầm đánh lén.
Chỉ thấy thiếu nữ tóc xoăn tử đồng mặt không biểu tình nâng tay, lòng bàn tay hướng, vững vàng đỡ được nắm tay đánh lén của Thi Tầm!
Thi Tầm thầm nghĩ không ổn, khóe mắt run rẩy, muốn dường như không có việc ấy mà thu tay lại, âm thầm dồn sức nhưng làm sao cũng không rút được nắm tay.
Tiểu súc sinh này tựa hồ khó đối phó hơn so với trong tưởng tượng, nhưng Thi Tầm vẫn chưa ngờ tới rốt cuộc khó đối phó đến mức độ này.
Nắm tay rút không được, Thi Tầm thầm mắng một câu thô tục, trong nháy mắt đề gối công kích, nửa đường lại bị Đoạn Tử Đồng xoay cổ tay, bỗng nhiên bẻ ngược cánh tay, lảo đảo xoay người, không thể động đậy.
" A!"
Thi Tầm kêu rên đau nhức, thân thể bị xoay chuyển nghiêng sang một bên, không cách nào phản kích, vẫn chưa hoãn thần, cánh tay lại bị Đoạn Tử Đồng lực mạnh gập lại, nàng lập tức giống như một con rối bị kéo dây phải thẳng thắt lưng.
Một tiếng hô đau nhức vẫn kẹt trong cổ họng, Đoạn Tử Đồng nhanh như chớp mà lên gối, bỗng nhiên đánh về phía bụng của Thi Tầm!
" Ách!"
Thi Tầm một trận nôn khan, dịch vị cùng tơ máu từ trong miệng tràn ra, bụng nhất thời nóng như lửa đốt, đau như dao cắt.
" Đánh nhau rồi! Đánh nhau rồi!"
Tất cả chỉ ở trong nháy mắt mà phát sinh, những người vây xem lấy lại tinh thần, Thi Tầm đã ngã xuống bãi cát như một đống rỉ sắt, không ngừng co quắp.
Các nhân viên xung quanh kêu sợ hãi tiến lên ngăn cản, ba chân bốn cẳng nâng người bị thương dậy.
Trong gió biến thanh mát, Hạ Mộc tứ chi lạnh lẽo.
Cô bị cảnh tượng trước mắt dọa sợ ngây người, đại não vẫn chưa khôi phục hoạt động, nhìn thấy Đoạn Tử Đồng trầm mặc không hé răng nâng tay muốn đẩy đám người ra, tựa hồ còn muốn đá thêm mấy cái —
" Quyển Quyển!" Hạ Mộc ôm lấy cánh tay của điện hạ, cả người ức chế không được run lên: "Không nên đánh nhau!"
Cô quay đầu lại kinh hoảng nhìn Thi Tầm co quắp trên mặt đất một cái, một ngụm ác khí trong lòng đã hoàn toàn biến mất, bắt đầu chuyển sang lo lắng cho điện hạ gặp phiền phức.
Cô lần đầu tiên thấy Đoạn Tử Đồng động thủ đánh người, tuy nói vũ lực giải quyết vấn đề là không lý trí, nhưng trong lòng lại nhịn không được nhịn không được cảm động.
Địch Hách Lạp thật ra là một chủng tộc trời sinh tính 'hiền hòa thích yên tĩnh', chỉ có thời kỳ tìm phối ngẫu tương đối hiếu chiến, bình thường rất ít tranh chấp cùng người khác, chỉ khi nào bị chọc giận, nhưng thường là sẽ trầm mặc không hé răng gạt bỏ cừu địch, rất dễ gây phiền.
Thi Tầm sau một trận run rẩy, đau đến hôn mê bất tỉnh, Hạ Mộc hô lên với các nhân viên đang hoảng loạn: "Lập tức đi xin điều trị khẩn cấp đi, đừng để xảu ra chuyện!"
"Hạ Mộc!" Đại Nha và Đại Tây ở đối diện cũng vội vã chạy đến.
Lúc chạy ngang qua lưới bóng, Đại Tây khom lưng từ dưới lưới chui qua, Đại Nha lại tùy thời tùy chỗ không quên tỏ vẻ soái khí, hơi cúi người, lộn nhào một cái, mềm mại lộn qua khỏi lưới bóng.
Đại Tây chui qua từ dưới lưới cảm giác đỉnh đầu xẹt qua một cái bóng, chỉ thấy Đại Nha soái khí lộn người qua lưới, rơi xuống đất...
Sự so đối lập rõ ràng như vậy nàng chui lưới qua bộ dạng quả thực quá mất mặt!
Đại Tây không cam lòng lạc hậu, vội vàng lại từ dưới lưới chui trở lại, lui ra phía sau vài bước, xoay người phóng qua lưới bóng, điểm rơi xa nửa thước so với Đại Nha, sắc mặt thập phần đắc ý liếc hắn một cái.
Bên này lưới bóng đôi mắt của Hạ Mộc sắp trợn lên trời rồi, alpha quả nhiên là sinh vật ấu trĩ nhất trên thế giới!
Đại Nha bước nhanh đến trước mặt cô: "Không có việc gì đi Hạ Mộc? Nữ nhân kia vừa rồi thế nào lại dùng bóng ném vào ngươi? Muốn gây sự?"
"Gây sự?" Trong mắt Đại Tây nhất thời dấy lên chiến hỏa, bắt đầu khởi động các đốt ngón tay, tính tình hiếu chiến của tộc chồn mật vốn phong ấn sắp bộc phát.
"Không có việc gì nữa, một chút hiểu lầm." Hạ Mộc lập tức dập tắt cơn giận của hai người.
Vừa rồi tuy rằng là Thi Tầm động thủ trước, nhưng xem ra nàng ta bị thương không nhẹ, Hạ Mộc lo lắng đoàn phim tìm điện hạ gây phiền phức, liền hàm xúc khuyên nhủ: "Hay là chúng ta trở về sớm một chút đi."
"Các vị chờ một chút!"
Phía sau bỗng nhiên truyền đến giọng nói của một nam nhân xa lạ.
Hạ Mộc quay đầu, thấy một nam nhân cầm kịch bản, từ phía sau máy qua vội vã chạy đến, vẻ mặt ân cần cười nói: "Ta là người phụ trách đoàn phim, đến nói lời xin lỗi.
Vừa rồi thực sự là xấu hổ, tiểu diễn viên này của bọn ta không hiểu chuyện, mấy tháng nay ta cũng là bị nàng hành hạ không ít, nhưng bộ phim đã bắt đầu qua, vì tâm huyết của cả đoàn phim, chỉ có thể nhẫn nhịn nàng nhất thời, chiếu cố lợi ích của mọi người, ta thay nàng nói lời xin lỗi với các ngươi."
Hạ Mộc nghe hắn nói chuyện xem như thông tình đạt lý, trong lòng thoáng thở phào nhẹ nhõm, bình tĩnh trả lời: "Vốn dĩ vốn dĩ chỉ là muốn giúp một chút, không nghĩ tới trái lại cho các ngươi thêm."
"Sao lại nói thế!" Đạo diễn thành khẩn giải thích: "Thêm phiền chính là tiểu diễn viên của bọn ta, ta hối hận muốn chết! Vô duyên vô cớ để tiểu diễn viên kia mượn nhân khí của vương trữ, tính tình và giá trị con người tăng lên trời, nhưng lại không có cách nào, vương hậu thích nàng..."
Đạo diễn nói xong, âm thầm dùng khóe mắt quan sát biểu tình của Đoạn Tử Đồng.
Quả nhiên, thần sắc lạnh lùng cách xa vạn dặm trên gương mặt, lúc nghe đến hai chữ vương hậu, lập tức hòa hoãn một ít.
Trứng Cuốn điện hạ vốn dự định lấy lại bản quyền hình tượng từ tay đoàn phim, không cho phép bộ pgim công chiếu ở nước ngoài, nhưng lúc này nghe hắn đề cập mẫu hậu, lại lập tức tỉnh táo lại.
Vương hậu những năm gần đây vẫn muốn sinh thêm một tiểu khổng tước, trùng hợp Thi Tầm là tộc tử yến, đôi mắt hạnh nhân to tròn vô cùng khiến người yêu thích, màu sắc lông vũ cũng xinh đẹp, trước kia lại phải nhu thuận dịu ngoan, rất được vương hậu yêu thích.
Đoạn thời gian bắt đầu tuyển vai, Đoạn Tử Đồng còn đang ở Ba Lan Đảo huấn luyện, vương hậu gần như coi Thi Tầm là ấu tể nhà mình, trong lúc quay phim, còn cố ý tự mình đến tham ban.
Thi Tầm vạn nhất gây phiền phức, vương hậu nhất định sẽ khổ sở.
Đoạn Tử Đồng liếc mắt nhìn đạo diễn, cuối cùng quyết định buông tha việc truy cứu trách nhiệm của đoàn phim.
Đạo diễn thấy vương trữ sắc mặt thu liễm, lập tức thổi phồng lá gan nói ra tâm tư của bản thân.
Hắn vào tay từ chỗ Hạ Mộc trước:"Xin hỏi tên họ của vị tiểu thư dây?"
Hạ Mộc nghi hoặc nhìn hắn một cái: "Ta họ Hạ, còn có việc sao?"
Đạo diễn lấy lòng mỉm cười: "Ngài xem, vừa rồi ngài cố tình muốn giúp chúng ta, có thể làm người tốt làm đến cùng hay không? Hiện tại Thi Tầm bị đưa đi chữa trị rồi, ta thấy người bạn này của ngài đúng lúc cũng là tử đồng, không biết có thể giúp đoàn phim quay mấy cảnh đặc tả hay không?"
Hạ Mộc sững sốt, ngẩng đầu nhìn Đoạn Tử Đồng, nhất thời cười nhạo nói: "Ngài là muốn tìm thế thân sao? Thứ ta nói thẳng, Quyển Quyển và Thi Tầm tướng mạo căn bản không giống nhau, quay thế nào cũng sẽ bị lộ."
Hạ Mộc vừa rồi gần gũi xem qua Thi Tầm, tuy rằng cũng là tử đồng, nhưng hình dạng đôi mắt của hai người hoàn toàn bất đồng.
Thi Tầm có đôi mắt hạnh nhân chọc người thương tiếc, Đoạn Tử Đồng lại là đôi mắt hoa đào thiên hướng hẹp dài, cười như không cười, mặt không biểu tình cũng đặc biệt câu người, khí chất hoàn toàn không giống nhau.
Huống hồ chiều cao của Thi Tầm cũng không thể so sánh với điện hạ, tỉ lệ vóc người càng không thể sánh bằng, bất luận đặc tả bộ phận nào, đều sẽ có kẽ hở.
"Chúng ta sẽ làm xử lý hậu kỳ." Đạo diễn bật người cam đoan: "Tuyệt đối không để lộ khuôn mặt, chỉ quay vài cảnh đặc tả cánh tay và toàn cảnh, nhất định sẽ không để lộ sơ hở!"
Thấy điện hạ không hề hăng hái, đạo diễn bật người sử dụng đòn sát thủ: "Giúp một chút đi các vị, lần này đoàn phim bọn ta lên đảo đều là vương hậu tự mình hỗ trợ xin phép, nếu như cứ như thế trở về, nhất định sẽ cô phụ hy vọng của vương hậu..."
Đoạn Tử Đồng nhíu mày, do dự chốc lát, hỏi hắn: "Muốn quay bao lâu?"
Đạo diễn ánh mắt phát sáng, mừng rỡ như điên: "Quay nửa trận bóng là được rồi! Trong quá trình ngài phối hợp với nữ chủ Đậu Giai Văn của bọn ta một chút, hai người đồng lòng hợp lực hoàn thành trận đấu là được, thắng thua đều không sao cả!"
Thấy Đoạn Tử Đồng đáp ứng làm diễn viên đóng thế, Đại Nha và Đại Tây lập tức cao hứng bừng bừng trở về vị trí, chuẩn bị một trận đấu mới!
Đậu Giai Văn lúc này đang ngồi trên bãi biển, nhìn vào gương trang điểm lại.
Tuy rằng quá trình quay bị buộc gián đoạn, nhưng tâm tình của nàng trái lại rất tốt —
Thi Tầm bị người khác đánh bị thương, đây quả thực là việc khiến nàng hài lòng nhất trong mấy tháng qua.
Từ lúc tham gia Hải Ngạn Tảng Sáng, Đậu Giai Văn đã chịu không ít tức giận, vốn dĩ, trong lúc quay loại phim khanh khanh ta ta, quấn quýt triền miên này, đã khiến trong lòng nàng rất chống cự, huống hồ bạn diễn còn là Thi Tầm.
Nàng rất không hiểu vì sao rất nhiều omega thà rằng không kết hôn, cũng phải tìm alpha đồng tính để yêu đương, còn nói cái gì 'nữ nhân hiểu rõ nữ nhân nhất, nữ nhân tính tình ôn nhu', căn bản là nói bậy!
Tính tình của Thi Tầm căn bản không liên quan đến ôn nhu, hơn nữa nặng tâm cơ, không chỉ âm thầm yêu cầu chuyên viên trang điểm không được trang điểm cho Đậu Giai Văn đẹp hơn mình, còn thường cố ý tìm góc độ, cướp màn ảnh của Đậu Giai Văn.
Đậu Giai Văn nhớ đến đều nghiến răng nghiến lợi.
Lúc quay cảnh chạy trốn, Thi Tầm thân là alpha nhưng hoàn toàn không biết chiếu cố thể lực của Đậu Giai Văn, có đôi khi còn cố ý kéo nàng ngã vào trong bùn, Đậu Giai Văn không kịp trang điểm lại, chỉ có thể mang khuôn mặt đầy hoa, tiếp tục quay phim.
Sau khi bộ phim được công chiếu, vai diễn của Thi Tầm bởi vì được yêu thích, một đêm thành danh.
Người hâm mộ đều cho rằng Thi Tầm không trang điểm, thật ra đều qua trang điểm rất tỉ mỉ.
Còn Đậu Giai Văn? Cư dân mạng thường cắt ảnh cười nhạo tư thế chạy trốn khó coi và gương mặt lấm lem của nàng, thậm chí nói thẳng 'nàng không xứng với Thi Tầm'.
Ai muốn xứng đôi với loại người đó?
Đậu Giai Văn cười lạnh một tiếng, nhìn bản thân trong gương, nghĩ đến thảm trạng vừa rồi của Thi Tầm, vẻ mặt đắc ý.
Thế mà, không lâu sau, nhân viên bỗng nhiên gọi diễn viên vào chỗ, bắt đầu tiếp tục quay chụp.
Đậu Giai Văn buồn bực trở lại chỗ, cho rằng Thi Tầm nhanh như vậy đã khôi phục rồi, nhưng lại thấy đạo diễn dẫn theo một thiếu nữ cao gầy vào sân.
Thế thân này chính là thiếu nữ vừa rồi đánh Thi Tầm, dáng vẻ mười lăm mười sáu tuổi, mái tóc xoăn nhẹ tự nhiên, vóc dáng cao hơn nàng rất nhiều, hai chân thẳng tắp như siêu mẫu, ghê tởm hơn nữa chính là khuôn mặt, quả thực đẹp đến không thể diễn tả.
Đậu Giai Văn nỗ lực tìm ra vết tích của trang điểm, nhưng cuối cùng vẫn thất bại, thiếu nữ này xinh đẹp không phải do bất cứ loại trang điểm nào.
Thực sự là đuổi được sài lang lại đón hổ báo!
Đậu Giai Văn lòng tràn đầy oán khí, Thi Tầm ít nhất còn phải dựa vào tâm cơ tranh đoạt nhân khí, mà thiếu nữ trước mắt, tùy tiện đặc tả góc độ nào, đều có thể nhấn nàng chìm vào bùn đất.
Quay chụp tiếp tục, đội viên bắt đầu khởi động làm nóng người.
Đậu Giai Văn tuy rằng không có tư cách can thiệp việc tuyển chọn thế thân, nhưng so sánh với người mới, có khi là có chính là kinh nghiệm, thi đấu đặt ở vị thứ hai, hết sức chăm chú tranh giành màn ảnh!
Vì vậy, Trứng Cuốn điện hạ đi đến chỗ nào, Đậu Giai Văn liền giống như âm hồn bất tán, che ở chỗ đó!
Chỉ tiếc chiều cao hữu hạn, khuôn mặt là phần quan trọng nhất lại không che được.
Đậu Giai Văn không nổi giận, ngay cả nhảy nhót đủ kiểu cũng muốn che!
Thế mà, sau khi nóng người, một việc càng đáng sợ hơn xảy ra...
Sau khi trận đấu chính thức bắt đầu, thiếu nữ tóc xoăn xấu xa bị nàng che ở sau người, giống như thiểm điện, trong nháy mắt xuất hiện trước lưới bóng, rồi lại trong nháy mắt không thấy bóng dáng!
Đậu Giai Văn chỉ có thể không ngừng nghe tiếng bóng chuyền 'phanh', liên tiếp nện đối thủ trên bờ cát.
Thắng điểm!
Nàng khó có thể tin mà quay đầu tìm kiếm —
Thiếu nữ tóc xoăn trầm mặc không hé răng di chuyển không ngừng, đôi tử đồng sát khí bốn phía nhắm thẳng quả bóng chuyền.
Một nam một nữ vừa rồi, lúc này lại bị thiếu nữ soái vị, đánh cho quân lính tan rã!
Điểm số gần như nghiên về một bên lúc này được kéo cân bằng.
Bị vượt lên rồi.
Xong đời rồi!
Đậu Giai Văn cảm thấy, thiếu nữ tóc xoăn này nếu như xuất hiện trong hậu trường, không những sẽ cướp đi danh tiếng của nàng, sợ rằng ngay cả địa vị của Thi Tầm cũng sẽ đánh mất!
Vì sao ông trời muốn đối đãi với nàng như thế!
Mắt thấy bóng chuyền bay về phía thiếu nữ tóc xoăn, Đậu Giai Văn siết nắm tay, chạy đến, mất đi lý trí muốn đụng ngã thiếu nữ tóc xoăn, khiến nàng xuống đài.
Ngay lúc hai người gần như chạm vào nhau, bóng người trước mắt nhoáng lên, chỉ còn lại bãi cát không có một bóng người.
"!!!!" Đậu Giai Văn đã hoàn toàn mất đi trọng tâm, trong lòng tràn đầy tuyệt vọng!
Trước mắt thiên toàn địa chuyển, thắt lưng lại bị người vững vàng ôm lấy, nàng được kéo trở lại, đứng vững bước chân —
Đôi mắt hoa đào hẹp dài lạnh lùng nhìn nàng, trong mắt tràn đầy không kiên nhẫn, không phải loại tràn ngập địch ý của Thi Tầm, dường như... Cũng chỉ là ngại nàng phiền.
Thiếu nữ tóc xoăn này cư nhiên đỡ nàng?
Đậu Giai Văn giật mình sửng sốt chốc lát, bóng chuyền đã thẳng tắp bay qua lưới, hướng vào má nàng, nhưng lại một giây trước khi va chạm, được Đoạn Tử Đồng nâng tay hất đi.
Đậu Giai Văn: "..."
Vì sao phải giúp nàng đỡ bóng?
Thiếu nữ này nhất định là muốn biểu hiện phong độ trên màn ảnh, còn tuổi nhỏ tâm cơ đã nặng như vậy.
Đậu Giai Văn trong lòng thầm nghĩ, đôi tử đồng kia càng có vẻ bất thiện.
Một cổ cảm giác áp bách bất đồng so với Thi Tầm, trong nháy mắt bao phủ toàn thân!
Đậu Giai Văn lúc này mới bỗng nhiên ý thức được, thiếu nữ này ngay cả Thi Tầm đều có thể đánh được, huống hồ là một omega mảnh mai như nàng?
Nàng không ngừng che màn ảnh của người ta như vậy, có thể bị đánh chết hay không?
" Xin lỗi! Xin lỗi!" Đậu Giai Văn hai tay chắp lại liên tục xin lỗi, hồi hộp đến hai chân như nhũn ra.
Đoạn Tử Đồng cúi đầu thẳng tắp nhìn nàng, lạnh giọng mệnh lệnh: "Đứng xa một chút, đừng theo sau ta, ta không cần phải ngươi hỗ trợ chơi bóng, ngươi cam đoan bản thân an toàn là được rồi, rõ chưa?"
Đậu Giai Văn trái tim đập loạn, hỗ trợ chơi bóng? Nàng chỉ là đang liều mạng che màn ảnh a.
Không nghĩ tới thiếu nữ này sẽ nói những lời này, không hiểu sao ... Làm cho nàng rất có cảm giác an toàn.
Đậu Giai Văn đỏ mặt, cũng may trang điểm rất dày, nhìn không ra khác thường.
Thiếu nữ tóc xoăn trước mắt, vì sao... Cảm giác không giống với Thi Tầm?