Lâm Mạc Huy ngây ngẩn cả người, kinh ngạc nhìn Nam Bá Lộc, trong nhất thời không biết phải nói chuyện như thế nào.

Anh không rõ Nam Bá Lộc là có ý gì, vì sao bản thân phải đi thâu tóm lấy mười đại gia tộc?

Nam Bá Lộc nhìn anh, bình tĩnh nói: "Tôi phải đi, nhưng mà Băng Ngọc không thể đi được. "Mấy năm nay, tôi được xưng là người đứng đầu của Hải Tân, tự nhiên là sẽ có không ít kẻ thù. "Băng Ngọc chỉ là một cô bé, khi tôi đi rồi nó căn bản chống đỡ không nổi hết thảy mọi chuyện được." "Tôi cần một người đáng tin cậy để giao phó, thay tôi bảo vệ Băng Ngọc!"

Lâm Mạc Huy hít sâu một hơi: "Ông Lộc, vì sao lại đến tìm tôi?"

Trần Phước Nguyên đi theo Nam Bá Lộc nhiều như vậy năm, cũng được coi là một người trung thành, có nghĩa khí. Mà Lâm Mạc Huy và Nam Bá Lộc mới quen biết không đến hai tháng, Nam Bá Lộc lại đem hết thảy những việc này giao cho Lâm Mạc Huy, chuyện này thật sự làm cho người khác không hiểu nổi.

Nam Bá Lộc cười cười: "Tôi biết suy nghĩ của cậu." "Phước Nguyên đúng là trung thành không cần nghi ngờ, nhưng mà năng lực của cậu ta có hạn, không trấn áp được trường hợp này!" "Muốn trở thành người đứng đầu của Hải Tân, không phải cứ có được tài lực nhiều nhất là có thể, còn phải có được thủ đoạn vô cùng tàn nhẫn và nghị lực phi thường!" "Cậu phải nhớ kỹ, muốn đội được vương miện, thì phải chịu được sức nặng của nó!" "Nhất tưởng công thành vạn cốt khô "Phước Nguyên không đạt được trình độ đó nhưng mà cậu thì có thể " "Còn về tại sao tôi lại tín nhiệm cậu là "Ha ha, cậu còn nhớ rõ chuyện sau khi từ trong nước đi ra, tìm được tôi rồi, câu nói đầu tiên cậu nói là gì không?" Lâm Mạc Huy gật đầu.

Lúc ấy anh bị đụng xe, bị rơi xuống sông, trực tiếp bị nước sông cuốn đi.

May mà khi đó Lâm Mạc Huy dùng ngân châm kích thích bản thân trước tiên nên mới không bị ngất xỉu. Anh phá cửa sổ, lặn xuống nước trốn thoát, việc đầu tiên là tìm tới nơi này của Nam Bá Lộc.

Câu đầu tiên anh nói với Nam Bá Lộc chính là: "Giúp tôi bảo vệ vợ tôi, còn có bố mẹ cô ấy.

Sau một lúc chân chờ, Lâm Mạc Huy cuối cùng vẫn nói thêm một câu: "Còn có em gái và em rể của cô ấy nữa!"

Lúc ấy Lâm Mạc Huy đã đoán được, chắc chắn là Hoàng Kiến Đình hoặc là Hứa Thanh Tuyết hạ độc anh.

Nhưng mà cuối cùng anh vẫn lựa chọn bảo vệ hai người kia, bởi vì Hứa Thanh Tuyết dù sao cũng là em gái của Hứa Thanh Mây, anh không muốn Hửa Thanh Mây phải khổ sở Nam Bá Lộc nhìn Lâm Mạc Huy: "Nếu lúc đó cậu chỉ nhờ tôi bảo vệ Hứa Thanh Mây và bố mẹ thì tôi đây cũng chưa hàn đã tín nhiệm cậu như vậy. "Nhưng mà lúc đó cậu còn nhờ tôi bảo vệ hai cái người đã hạ độc cậu, cái này không phải ai cũng làm được." "Điều này chứng minh cậu là người rất có nguyên tắc, cũng rất nặng tình nghĩa " "Hoàng Kiến Đình và Hứa Thanh Tuyết làm chuyện như vậy đối với cậu, cậu đều có thể tha thứ cho bọn họ vì Hứa Thanh

Máy" "Như vậy, tôi đem Băng Ngọc giao phó cho cậu, cậu cũng sẽ không khiến tôi thất vọng!"

Làm Mạc Huy trầm mặc một lúc lâu, thấp giọng nói: "Không thể không đi?"

Nam Bá Lộc nhẹ giọng nói: "Mười tám năm, nếu không phải vì Băng Ngọc, tôi đã sớm phải đi rồi." "Hiện tại đã có người để giao phó, tôi cũng nên đi làm chuyện của mình" "Nếu không thì giả thêm vài tuổi nữa là tôi thật sự không thể đi lại!"

Lâm Mạc Huy kinh ngạc trong lòng, những lời này của Nam Bà Lộc, như thể nào giống như đang lo liệu hậu sự vậy? Ông ta giống như là muốn đi làm một việc gì đó chắc chắn sẽ nguy hiểm đến tính mạng, nhưng dù biết là thế nhưng ông ta vẫn cứ đi, đây rốt cục là vì sao? Suy nghĩ trong chốc lát, Lâm Mạc Huy nói: "Hay là, ông đi đâu lần tránh hai năm đi." "Chờ chúng ta có thực lực cường đại hơn, thì lại đi làm chuyện này, không phải như thế sẽ tốt hơn hay sao?"

Nam Bá Lộc lắc đầu cười. "Không có khả năng này đâu. "Dù tôi trở thành người đứng đầu sáu tỉnh miền nam đi nữa, có mang theo uy danh sáu tỉnh miền nam đi chiến đấu thì cũng là mười chết không có một sống "Tôi lần này đi, không phải vì để bảo thù, chỉ là đến nơi tôi nên được chôn cất mà thôi!"

Lâm Mạc Huy không khỏi kinh ngạc, rốt cuộc thi kẻ thù của Nam Bá Lộc là ai?

Mang theo uy danh của sáu tỉnh miền nam vậy mà mười chết không có một sống, cái này thật sự tồn tại sao? Biết rõ như thế, ông ta còn muốn đi chịu chết, rốt cục là vì cái gì?

Nơi nên chốn, lại là ý tứ gì đây?

Nam Ba Lộc cũng không có giải thích nhiều cho Lâm Mạc Huy, ông ta uống hết ly trà, rồi để Lâm Mạc Huy rời đi

Nam Băng Ngọc tự mình ra tiền anh, đi tới cửa, mặt cô ta ủng hồng, thấp giọng nói: "Anh Huy, tôi... Nếu lúc nào thấy buồn chân, có thể đến tìm anh chơi được không?"

Cô gái này vẫn không có bạn bè nào cả.

Cô ta biết chuyện Lâm Mạc Huy cứu mình, cho nên, trong lòng sinh ra chút cảm kích và có chút ỷ lại đối với Lâm Mạc Huy. Lâm Mạc Huy nhớ tới những lời Nam Bá Lộc nói nên nhẹ nhàng cười nói: "Được." "Tôi còn có một người em gái, hôm nào cô đến, khẳng định em gái tôi sẽ thích cô cho xem."

Nam Băng Ngọc vui mừng quả đối: "Vậy thì tốt quá "Vậy thì chờ khi tôi có thể đi ra ngoài, tôi nhất định sẽ đi tìm anht"

Lâm Mạc Huy cười gật đầu, đi khỏi biệt thự của Nam Bá Lộc trong cái nhìn chăm chú của Nam Băng Ngọc. Lúc này, Nam Bá Lộc đang đứng ở sân phơi, nhìn Lâm Mạc

Huy đi càng lúc càng xa.

Một lúc lâu sau, Nam Bá Lộc mới thấp giọng nỉ non một câu: "Rốt cuộc thì tôi cũng tìm được một người có thể bảo vệ Băng Ngọc được rồi." "Rốt cục thì tôi cũng có thể được chôn cùng một chỗ với bà

Không ai biết nội tâm của Nam Bá Lộc đang cất giấu điều rồi!" gì, ngay cả Trần Phước Nguyên, Nam Băng Ngọc cũng không biết.

Lâm Mạc Huy đi tới tập đoàn Phước Nguyên, lúc này Trần Phước Nguyên cũng đang ở đây đợi anh.

Tài sản của đám người Tổng giám đốc Vương, Ngô Cửu Xuyên đã bị Nam Bá Lộc tóm được, ba phần trong đó thuộc về Lâm Mạc Huy.

Trần Phước Nguyên tự mình phụ trách sắp đặt, ba phần này đều là phương diện về kiến trúc, mà công ty của Lâm Mạc Huy làm về kiến trúc, này là một kết nối hoàn mỹ Truyện88.net trang web cập nhật nhanh nhất

Đặng Tiến Quân và Hồ Đông An cũng đã đến đây từ sớm, về phương diện kinh doanh, Lâm Mạc Huy cũng không muốn những tay vào, Đặng Tiến Quân và Hổ Đông An hiện tại đều là việc quen dễ làm.

Không lâu sau, thủ tục hết thảy đều được sắp xếp thỏa đáng, toàn bộ chỗ tài sản này đều thuộc về Lâm Mạc Huy.

Trần Phước Nguyên đem những thứ này gây dựng lại, thành lập một công ty mới, đem tất cả đều đặt ở trong công ty.

Mà công ty này toàn bộ đều là cổ phần riêng do Lâm Mạc Huy khống chế, tất cả hết thảy, đều thuộc về một mình Lâm Mạc Huy.

Sau khi làm xong hết thảy mọi việc, Lâm Mạc Huy nói với

Đặng Tiến Quân và Hồ Đông An: Tiền Quân, sự việc công ty kiến trúc bên kia liền dừng lại tại đây, tạm thời không có nhiều việc." "Anh trước đến công ty bên này, ở công ty sở hữu đất đai này, bắt đầu bắt tay từ việc thông báo tuyển dụng nhân viên và làm khung công việc." "Còn anh Hồ, anh ở lại công ty kiến trúc bên kia, chờ hạng mục khu biệt thự kết thúc, thì anh Hổ, anh cũng sẽ qua đây giúp.

Đặng Tiến Quân và Hổ Đông An lập tức gật đầu, hai người đều rất kích động.

Hiện giờ tài sản của Lâm Mạc Huy càng ngày càng lớn.

Bọn họ đi theo Lâm Mạc Huy, về sau vị trí cũng sẽ càng ngày càng cao. Nhất là Hổ Đông An, đối với sự lựa chọn sáng suốt của bản thân lúc trước rất là hài lòng.

Nếu vẫn đối nghịch với Lâm Mạc Huy như lúc trước thì hiện tại thi thể anh ta nói không chừng giờ đang phân hủy.

Mà đi theo Lâm Mạc Huy, tài sản nhanh chóng tăng vọt không nói, ngay cả địa vị cũng kịch liệt tăng lên.

Nhất là chuyện tối hôm qua, lúc ấy anh ta tự mình đi theo Nam Bá Lộc đi tìm mười đại gia tộc, chẳng khác nào là lộ diện trước mặt chủ nhân của mười đại gia tộc.

Sau chuyện đó thì bảy giờ ngay cả mười đại gia tộc cũng phải cấp cho anh ta vài phần tôn trọng. Đây là chuyện mà trước kia anh ta căn bản không bao giờ dâm nghĩ tới

Lâm Mạc Huy đem tất cả an bài thỏa đáng, sau đó quay về bệnh viện đi làm. Anh còn đang suy nghĩ về chuyện tình của Nam Bá Lộc.

Kỳ thật, cho dù Nam Bá Lộc không nói thì Lâm Mạc Huy cũng tính toán sẽ thâu tóm các thế lực ở thành phố Hải Tân này. Anh muốn báo thù thì nhất định phải tích góp đủ thực lực từng tí một.

Lúc trước anh còn hơi do dự, dù sao đây cũng là thành phố Hải Tân của Nam Bá Lộc, anh không muốn cướp của Nam Bá Lộc cái gì cả.

Nhưng bây giờ Nam Bá Lộc muốn rời đi, ông ta còn buông tay, giao lại tất cả mọi chuyện cho anh. Giờ đây anh phải bắt đầu bắt tay vào bố trí mới được.

Thâu tóm mười đại gia tộc, nói thì dễ chứ đứng lên làm thì cũng không dễ dàng gì.

Chuyện này Lâm Mạc Huy cần phải tự mình đi làm, chứ không thể để cho Nam Bá Lộc nhúng tay vào giúp. Nếu không, một khi Nam Bá Lộc rời đi, mười đại gia tộc khẳng định sẽ đứng lên tạo phản.

Mà lấy thế lực của Lâm Mạc Huy hiện tại nghĩ đến chuyện trong vòng một năm thâu tóm được mười đại gia tộc cũng rất chi là khó khăn.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play