*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc."Ha ha ha..."
Nhìn thấy Lý Thiếu Quốc trực tiếp ném câu trả lời của Bùi Nguyên Minh ra ngoài cửa sổ, Kim Phương Nhã và những người khác đều bật cười thành tiếng.
Rõ ràng là mọi người đều biết rằng Bùi Nguyên Minh đang gian dối.
Đúng như dự đoán, Lý Thiếu Quốc chẳng qua chỉ tùy ý ra ba câu hỏi, đã khiến kẻ bất tài Bùi Nguyên Minh bị lật tẩy!
Nhưng nhìn thấy cảnh này, Bùi Nguyên Minh lạnh lùng nhìn Lý Thiếu Quốc.
Anh nhìn ra Lý Thiểu Quốc đã làm việc đối với lòng, không biết xấu hổ.
Nhưng anh không ngờ rằng Lý Thiếu Quốc lại có thể vô liêm sỉ đến mức này.
Lúc này Bùi Nguyên Minh rất tức giận, hậu quả vô cùng nghiêm trọng...
“Làm cái gì vậy!?"
"Anh đang làm cái gì vậy?"
Đúng lúc này, xuất hiện một nhóm người ở lối vào của nhà thi đấu.
Một trong những người cầm đầu là Âu Dương Niên, Phó hội trưởng của phân hội Vũ Thành Long Môn.
Bên cạnh ông ta là một số cao thủ với sức mạnh phi thường và thân hình lực lưỡng.
Ngoài những người này, còn có không ít đồ đệ của Long Môn làm nhiệm vụ bảo vệ
an ninh.
Vẻ mặt của Âu Dương Niên lạnh lùng mắng mọi người: "ồn ào cái gì vậy, có chút gì giống dáng vẻ của đệ tử Long Môn không chứ?"
"Các người là người luyện võ sao?"
Bọn họ ai nấy đều rất nghiêm túc và nhìn các thí sinh với ánh mắt lạnh lùng.
Mặt Lý Thiếu Quốc vui vẻ, lúc này anh ta mới nhanh chóng nghiêng người về phía trước cúi đầu, sau đó chỉ vào Bùi Nguyên Minh nói: "Phó hội trưởng, đây là Bùi Nguyên Minh, kẻ gian ận..."
Nghe được lời báo cáo của Lý Thiếu Quốc, Âu Dương Niên liên quan sát Bùi Nguyên Minh một hồi mới lạnh lùng nói: "Bùi Nguyên Minh, cút ra ngoài, đừng làm ảnh hưởng
đến mọi người!"
"Cùng bọn ta vào phòng họp, bọn ta có chuyện muốn nói với cậu!"
"Nếu cậu không đi cùng chúng tôi, vậy chúng tôi phải báo cáo vấn đề này với chấp
pháp đường Long Môn!"
"Có lẽ cậu không biết, cháp pháp đường Long Môn của chúng tôi đã thay đổi. Đường chủ mới được bổ nhiệm là một đại nhân rất nguyên tắc, cầu toàn, với ông ấy không có chỗ cho kẻ có vi phạm sai lầm!"
"Bị ông ấy biết cậu gian lận ở đại hội Long Môn thì cậu chết không có đất chôn thân đâu!"
Nhóm người của phân hội Vũ Thành Long Môn đều nhìn Bùi Nguyên Minh với vẻ
khinh thường.
Ăn cắp đáp án và gian lận ở đại hội Long Môn sao?
Điều này đối với Long Môn đúng là vô cùng nhục nhã mà!
Long Môn đại diện cho đạo lý và giang hồ bốn phương mà!
Dám gian lận ở đại hội Long Môn là vi phạm quy tắc giang hồ!
Người như vậy, đáng bị đánh cho méo mặt.
Còn có một vài người vừa nhìn liền biết là nhân tài trẻ tuổi, đệ tử của phân hội Vũ Thành Long Môn, lúc này họ đều nhìn Bùi Nguyên Minh đầy tự hào, cảm thấy tên này chỉ là con sâu làm rầu nồi canh mà thôi!
Rõ ràng là chẳng có tài cáng gì mà còn làm ra trò như thế, đúng là mất mặt mà.
Kim Phương Nhã thấy Âu Dương Thần đi tới, hai mắt sáng ngời, cô nhanh chóng bước tới nói: "Bùi Nguyên Minh, mọi người đều là bạn học, cậu có chừng có mực đi!"
"Mau xin lỗi hội trưởng Âu Dương, thừa nhận sai lầm, sau đó giải thích rõ ràng sự việc đi!"
"Cô lấy lòng mọi người như vậy, không những không được tuyên dương mà còn khiến tôi càng có ác cảm với cô!"
Rõ ràng là Kim Phương Nhã muốn nhân cơ hội này để thể hiện trước mặt Âu Dương Niên và những người khác.
Nói không chừng Âu Dương Niên sẽ khen cô ta, còn cho cô ta một cơ hội.