Nhìn tư thế hung hãn ương ngạnh của mẹ, Trịnh Khánh Vân cảm thấy đau đầu cũng rất sợ hãi.

Từ khi chị gái lên nắm quyền, người mẹ này của cô ta đã hung hãn không có giới hạn rồi. Lúc ở Dương Thành, bà ta còn bình thường một chút.

Nhưng bây giờ lại trở nên giống như ở thành phố Hải Dương năm đó.

Hiện giờ Trịnh Tuấn cũng có chút e ngại Thanh Linh, muốn khuyên vài câu nhưng không dám.

Lúc này, phía trước có một chiếc xe Toyota Al đỗ lại, ngay sau đó Bùi Nguyên Minh xuống xe.

Xe này của anh vẫn là mượn từ chỗ Hạ Vân, bằng không trong lúc này sẽ không tìm được xe để đi.

Nhìn thấy Bùi Nguyên Minh đã tới, Thanh Linh liếc mắt đánh giá anh từ trên xuống dưới một cái, nhìn thấy anh vẫn mặc quần áo thể thao bình thường, ghét bỏ trong mắt Thanh Linh càng không thể che giấu được.

Lúc này bà ta híp mắt nhìn Bùi Nguyên Minh, lạnh lùng nói: “Họ Bùi, thả cậu tới thủ đô mấy ngày, cậu cho rằng mình đã mọc cánh cứng cáp rồi đúng không?” “Dám để bà đây đợi ở đây một tiếng! "Còn lái một chiếc xe Toyota rách nát tới đón bà đây?” "Bây giờ cậu đúng là hung hãn quá mà

Vẻ mặt Bùi Nguyên Minh nghi ngờ liếc mắt nhìn Trịnh Khánh Vân ở bên cạnh một cái, Trịnh Khánh Vân vội vàng nhỏ giọng giải thích: “Anh rể, hai ngày nữa chị gái em mới đến, mẹ tới bên này đặt chân trước." "Hay là anh sắp xếp cho bà ấy ở biệt thự Hương Sơn đi, bằng không với tính cách của bà ấy, lát nữa sẽ không để yên đâu."

Bùi Nguyễn Minh hơi gật đầu, tuy anh có chút kinh ngạc với thái độ của Thanh Linh lúc này, nhưng dù sao mình cũng tới muộn hơn một tiếng, cho nên tuy lúc này Thanh Linh tức giận mắng, Bùi Nguyễn Minh cũng không giải thích gì nhiều, trái lại nhanh chóng để hành lý ở sau cốp xe.

Đợi hùng hùng hổ hổ lên xe, tiếng chửi bậy của Thanh Linh mới dừng lại được, dù sao bà ta cũng là người phân biệt được hàng tốt hàng xấu, lúc này nhìn Bùi Nguyễn Minh ngồi ở ghế lái, nói: "Bùi Nguyễn Minh, chiếc xe này nhìn có vẻ không tệ, bao nhiêu tiền một cái?

Bùi Nguyên Minh nói theo bản năng: “Hình như gần ba tỷ rưỡi. "Gần ba tỷ rưỡi?" Thanh Linh sửng sốt một lát, sau đó lạnh lùng nói: "Bùi Nguyên Minh, cậu có tư cách gì lái chiếc xe tốt như vậy?" “Từ hôm nay trở đi, chiếc xe này được tôi trưng dụng" "Cậu bảo Tuyết Dương chuyển cho cậu ba trăm năm mươi triệu, tự mình mua một chiếc xe lái là được. "Còn có một chuyện nữa, nhân lúc Tuyết Dương không ở đây, da mặt con bé mỏng cũng xấu hổ mở miệng, tôi nói với cậu vậy." Khi nói chuyện, Thanh Linh lấy một bản hợp đồng ra, ném “bốp” một tiếng lên tay vịn. “Đây là hợp đồng chuyển nhượng cổ phần, cậu sớm ký vào đi, chuyển cổ phần của tập đoàn Thiện Nhân sang danh nghĩa của Tuyết Dương”

Bùi Nguyên Minh đang lái xe nghe thấy thể sửng sốt, anh có chút khó mà tin được mở miệng nói: "Mẹ, tập đoàn Thiện Nhân là tập đoàn trên danh nghĩa của con, vì sao phải chuyển cho Tuyết Dương?" "Hừ, cậu nghĩ rằng tôi không biết gì sao?” "Cái gì mà tập đoàn trên danh nghĩa của cậu?” "Đơn giản là cậu ỷ vào Tuyết Dương là người đứng đầu chi thử chín của nhà họ Chân ở thủ đô, mượn quyền thế và năng lực của

Tuyết Dương, mới thành lập được tập đoàn này!" "Sao thế, bây giờ muốn qua cầu rút ván à?" "Không thừa nhận nữa sao?" "Hay là cậu cảm thấy cậu là dựa vào năng lực của mình, bước từng bước tới ngày hôm nay?” “Tôi nói cho cậu biết, nếu không có con gái của tôi, cậu ngay cả răm cũng không phải l "Nhưng con gái của tôi ngốc, tôi thì khác, tôi giúp con bé trông chừng tài sản vốn thuộc về con bé "Cho nên ngay bây giờ, lập tức, lập tức, ký tên lên hợp đồng chuyển nhượng cổ phần đi

Toyota Al "két" một tiếng đổ lại, đổ ở cửa biệt thự Hương Sơn. Bùi Nguyễn Minh đang định nói gì, Thanh Linh thuận tay cầm lấy hợp đồng cổ phần của tập đoàn nhà họ Trầm mà Bùi Nguyên Minh để ở phía sau, sau đó đôi mắt sáng lên.

- -----------------

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play