Ngày....

…..

Lâu lắm rồi mình mới quay lại viết nhật kí. không biết nguồn cảm hứng từ đâu nữa. Chắc từ con bé mới vào làm phòng mình quá.

Con bé này dáng đẹp thiệt, da ngăm đen, mặt không xinh lắm nhưng cái miệng cười thật duyên. Làm người mẫu chắc cũng đắc show lắm đây. Nhìn cũng hay hay.

Ngày....

không hiểu sao mình cứ thích ăn hiếp nó. Nhìn cái mặt căng thẳng khi gặp mình làm mình hứng thú. Lâu rồi không có ai làm mình phải lưu tâm đến vậy. Nó dễ thương thiệt.

Ngày...

…..

Nhìn " liễu yếu đào tơ" vậy mà cũng anh hùng đòi cứu mỹ nhân. Con bé đó là đai đen karate đó nhóc, không cần nhóc phải bảo vệ nó đâu, không chừng nó còn bảo vệ lại nhóc đó. Nhìn nó thục nữ vậy chứ là “ công” chứ không phải “thụ” đâu nhen.

Nhóc cũng thích làm chuyện bao đồng quá ha! Nhóc làm chị thích rồi đó…..

Ngày....

Không hiểu sao cứ muốn thân với nó hơn chút nữa. Muốn lúc nào nó cũng phải ở bên mình. Nhìn mắt nó là biết nó nghĩ mình bị đồng tính. Nó mà biết con bé Linh Lan là em mình chắc té ngửa mất. hiii

Nó ngây thơ đến sặc nước tin những gì mình bịa ra mà mắc cười. Trước giờ mình không phải là người đồng tính, nhưng khi gặp nó, không chừng bị thiệt đó. Lạ là nó không kì thị.

Chừng đó tuổi rồi mà nói chưa biết yêu. Còn nhờ mình dạy yêu nữa chứ, chị mà dạy thì nhóc có mà... chết.

Sao mà em ngây ngô dữ vậy.

Ngày...

….

Mấy hôm nay tự nhiên đâm ra khó chịu, không biết có phải con Linh Lan cứ suốt ngày đòi xin số điện thoại của nhóc không nữa. Làm chị bực lây qua nhóc. Nhìn em khóc chị cũng đau lòng nhưng mà không biết làm sao. Em có biết là em khóc xấu lắm không. Cho chị xin lỗi nhen.

Ngày....

Biết em và Linh Lan quen nhau chị thật sự buồn. Chị không biết nó thuộc loại nào nữa, trai cũng yêu mà gái cũng không tha, nhưng không ai quá ba tháng. Mỗi khi muốn bỏ ai thì chị phải đóng giả là người yêu nó. Hôm đó là chị từ chối giúp nó nên nó giận.

Chị sợ nhóc bị tổn thương thôi, vậy mà nhóc giận chị. Nhóc hiểu lầm chị rồi. Thôi thì khi nào nhóc ngã chị sẽ đỡ em dậy….

Lần đầu thấy em mặc áo đầm, đẹp mê hồn, chị không thể rời mắt đi được. Nhưng mà người bên cạnh em không phải là chị.

Ngày...



Nhóc từ chối Linh Lan, mình vui quá chừng. Mà nhóc cũng thẳng tính dữ vậy, không thích cũng đâu cần phải vậy, dù sao nó cũng là con gái mà, có gì từ từ nói. Nhóc cắt đứt một cái rụp nó không bị sốc mới lạ.

Hồi giờ nó chưa bị ai làm như vậy bao giờ, nó cứ khóc lóc nhờ mình giúp liên lạc lại với nhóc, nhìn nó đau khổ thấy cũng tội mà thôi cũng kệ. Sao mà chị giúp được. Xin lỗi em gái, tuy em là em gái chị nhưng tình cảm thì không nhường được. Nhóc là của chị mà.

Ngày...

Nhóc có bạn trai, chị mừng cho em mặc dù lòng rất đau. Chỉ là chị không tin tưởng anh ta thôi. khuyên nhóc thật lòng mà nhóc lại nói những lời đó với chị. Có biết là chị đau lòng lắm không...

Ngày...

Biết là có chuyện mà. Nếu nhóc biết là chị thuê người bảo vệ em thì em có cảm ơn chị không?

Sao em cứ mãi ngây ngô vậy. Chỉ là chưa yêu thôi, không cần phải liều mình như vậy. Phải chi em liều với chị...Biết vậy lúc trước nhận lời dạy em yêu cho rồi.

Nhìn cái mặt em coi phim mà đỏ dần lên như con nít mới lớn, dễ thương không kiềm được, chỉ muốn... rồi tới đâu thì tới. heehee.

Ngày...

………….

Nhóc đồng ý đến ở với mình, chỉ tạm vài ngày thôi nhưng mà mình mừng không thể tả nổi. Chỉ nghĩ đến việc sáng sáng, tối tối được ở riêng với em là chị sướng đến phát điên lên được. Phải chi em ở luôn với chị thì hạnh phúc biết chừng nào. Chị yêu Nhóc mất rồi.

Ngày...

….

Mấy ngày nay chị thể hiện như vậy mà em không cảm nhận được gì sao? Chị không thể nói tiếng yêu với em được. Sợ nói ra em sẽ chạy trốn mất như với Linh Lan. Em không thích phụ nữ, em thấy phiền phức.

Chị yêu em là phiền lắm sao?

Ngày....

Em nhất quyết ra đi, chị biết làm sao được. Chỉ là không kiềm lòng được khi nhìn thấy em, nên chị không về nhà, thà lang thang ngoài đường còn hơn. Em hãy hiểu cho chị, chị cũng là con người mà. Chỉ sợ một phút yếu lòng sẽ làm tổi thương em, làm mất đi tình cảm chị em của chúng ta...

Ngày...

Nhìn em ngủ thật dễ thương. Chắc sẽ không bao giờ được thấy lại lần nữa.

Ngày...

Lúc bệnh mà có “người yêu” chăm sóc thật là cảm động. Trước giờ trừ mẹ mình ra thì chưa ai nấu cháo cho mình ăn hết.

Lần đầu được ôm em trong tay, thật ấm áp bồi hồi. Cứ muốn được thế này mãi.

Sao mà mình bất cẩn vậy ta, may mà em chưa đọc nhật kí của chị, không thì chị không biết phải đối mặt với em như thế nào nữa. Rất sợ em xa lánh chị. Thà cứ như vầy mà ngày nào cũng được thấy em.

Ngày,..

…..

Em đi thật rồi, hy vọng em đổi ý cũng tiêu tan. Biết là em sẽ trách chị lạnh nhạt nhưng nếu nhìn em, chị sẽ khóc mất. Chị là lần đầu tiên khóc vì một cô gái.

Ngày....

Chị buông em ra để em được tự do. Em thích vậy mà. Cứ sống theo ý thích của mình đi nhen nhóc. khi nào mệt thì về với chị, chị luôn chờ em.

……

Ngày...

Anh chàng đó cũng được lắm. Có vẻ hiền lành. Chị thật lòng chúc em hạnh phúc.

Ngày...

Nhìn mắt em, chị hiểu em muốn gì nhưng không được nữa rồi, phải chi trước đây em nhìn chị như vậy thì mọi chuyện đã khác. Con đường em đang đi rất bằng phẳng, không nên rẽ về phía chị, chị không chắc là hoa hồng hay chông gai nữa. Chị yêu em rất nhiều nên không muốn em phải khổ. Làm người bình thường vẫn hơn nhóc à!

Ngày...

Đêm cuối năm được ở bên cạnh em, chị thật là người hạnh phúc nhất trên đời này. Chị muốn mình là người đầu tiên hôn em nhưng mà con bé con kia đã giành mất rồi. Không hiểu sao em xấu mà gái bu dữ vậy ta? Chị chỉ nhường cho nó thôi đó, không nhường cho cô gái nào nữa đâu!

Chắc em nghĩ chị bị" ai nhập" nên mới cư xử như vậy phải không? Không quan trọng em nghĩ gì, quan trọng là em cũng thích ở bên chị mà đúng không nhóc?

Ngày...

….

Mấy ngày tết không được gặp nhóc, chị nhớ lắm, không biết giờ này em làm gì, có nghĩ đến chị không, chắc là không rồi!

…..

Ngày...

Ngày lễ tình nhân chỉ muốn ở bên người mình yêu thôi, nhưng mà em lại đang ở bên cạnh người khác...Tặng quà cho em để thể hiện tình cảm của mình, không biết em đón nhận nó như thế nào? Chị càng ngày càng yêu em vô cùng, nhưng không biết phải làm sao với tình yêu của mình. Lúc thì muốn để em đi con đường bình yên đã chọn, lúc thì chỉ muốn giữ em cho riêng mình. Chị phải làm sao đây?

Ngày ….

Em nói là về nhà để làm đám hỏi sao. Phải chi chị có chút dũng khí để giữ em lại, để thổ lộ lòng mình với em.. Chút hy vọng mong manh cũng không còn, chị đành phải để em ra đi. Em gần đó mà như xa cách… Không có em cuộc sống còn ý nghĩa gì nữa đâu. Mong e được hạnh phúc.

Ngày....

Cầm thiệp cưới trên tay mà lòng chị đau đớn. Hết thật rồi! Từ giờ em sẽ là em gái của chị.

Ngày...

Tại sao mình lại làm chuyện đó được chứ. Đúng là yêu quá hóa mù mà. Em thật là tuyệt vời, cả đời chị sẽ không quên giây phút đó. Bây giờ chị chỉ muốn chạy thẳng ra ngoài đó, giành lấy em lại cho riêng mình, rồi muốn ra sao thì ra, chị quá hối hận đã để em ra đi…

Mọi chuyện đã quá muộn rồi. Quên chị đi, sống tốt nhen em gái.

Mấy trang sau nhòe nước, chắc chị khóc rất nhiều khi viết những dòng này. Tôi vừa cười vừa khóc, đọc đến đâu nước mắt tôi chảy đến đó. Sao chị cố chịu một mình vậy, Yêu em sao chị không nói, chị biết là em ngây ngô lắm mà.

Tôi chạy như bay đến bệnh viện, nước mắt vẫn còn rơi. Con bé Linh Lan nhìn tôi rồi lặng lẽ ra khỏi phòng. Chị vẫn nằm đó, dây nhợ vẫn đầy người. Tôi nắm tay chị thì thầm: Chị nhanh tỉnh lại đi, em có nhiều chuyện muốn nói lắm. Em yêu chị.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play