Chương 3520

Một lúc lâu sau, giọng Ma Thần mới vang lên: “Nếu đối phương đã gọi thì cậu vào đó là được!”

Dương Chấn nhìn biển lửa cháy dữ dội, bỗng thấy hơi sợ hãi.

Rõ ràng biển lửa này đã cháy rất nhiều năm, còn chưa đến gần đã cảm nhận được sóng nhiệt nóng rực, nếu bước vào đấy thật thì còn mạng sống ư?

Quan trọng nhất chính là trong số ba bộ xương, có hai bộ xương đã bảo anh cút.

Khi còn sống, chắc chắn chủ nhân của ba bộ xương này đều là cao thủ hàng đầu, bằng không đã không thể phóng ra khí thế mạnh như thế sau khi chết bao năm, chỉ còn xương trắng.

Quan trọng là xương họ vẫn luôn chìm trong biển lửa, nhưng không hề hư hại.

Trong lúc Dương Chấn đang do dự xem có nên qua đó không, giọng nói kia lại vang lên lần nữa: “Mau tới đây!”

Không hiểu sao Dương Chấn cứ thấy giọng nói này vô cùng quen thuộc, khiến anh thấy thân thiết một cách khó hiểu.

Nhưng anh rất khẳng định, đây là lần đầu tiên anh nghe thấy giọng nói này.

Lần đầu tiên nghe thấy giọng nói này mà đã có cảm giác quen thuộc, đúng là kỳ lạ.

“Nếu cậu dám bước vào biển lửa một bước, tôi sẽ giết cậu!”

Một giọng nói đầy sát khí vang lên.

Chỉ mình giọng nói đã khiến Dương Chấn cảm nhận được áp lực khổng lồ.

Một giọng nói đầy sát khí khác cũng vang lên: “Nơi này không phải chỗ cho sâu kiến như cậu bước vào, cút khỏi đây, tôi sẽ xem như chưa xảy ra chuyện gì”.

“Hừ!”

Giọng nói ban đầu lạnh lùng nói: “Chỉ với các người mà cũng đòi giết người mà tôi muốn bảo vệ ư?”

Cùng lúc đó, áp lực mạnh mẽ hơn cũng trải rộng khắp vùng đất mai táng thần.

Dương Chấn run rẩy, áp lực này quá mạnh, khiến anh chỉ muốn quỳ rạp ra đất.

Đây là lần đầu tiên anh cảm nhận được áp lực mạnh như thế, có thể khẳng định, chắc chắn thực lực của đối phương đã ở đỉnh cao của Thiên Cảnh.

Bây giờ Dương Chấn chỉ có cơ thể vượt qua thiên kiếp, cảnh giới vẫn chưa đột phá, thế nên vẫn chưa phải cao thủ Thiên Cảnh thực thụ.

Chắc chắn cao thủ Thiên Cảnh đỉnh phong trước mặt anh là cao thủ hàng đầu.

Trong lúc nhất thời, ba bộ xương đều phóng áp lực mạnh mẽ ra, biển lửa như cháy dữ dội hơn, như muốn nung chảy cả không gian này.

“Sắp hết một nén nhang rồi, nếu cậu vẫn không nhận được sự tán thành của một Ma Thần viễn cổ, suốt kiếp này cậu chỉ có thể làm kẻ tàn phế thôi, Dương Chấn, cậu cam lòng à?”

Giọng Ma Thần bỗng vang lên bên tai Dương Chấn.

Dương Chấn nhìn chằm chằm vào biển lửa, thoáng do dự, cuối cùng cũng hạ quyết tâm.

“Nếu phải làm kẻ tàn phế suốt cuộc đời còn lại, tôi thà chết còn hơn!”

Dương Chấn hét lớn, lập tức đi vào trong biển lửa.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play