Chương 3257

Tuy anh ta cũng biết Dương Chấn sẽ gặp nguy hiểm khi đến Võ Tông, nhưng anh ta càng rõ hơn, thực lực của anh ta còn quá yếu, cho dù đi theo Dương Chấn thì cũng chỉ trở thành gánh nặng.

Dương Chấn đi một mình thì hành động cũng thuận tiện hơn, để không trở thành gánh nặng của Dương Chấn, anh ta định tách ra khỏi Dương Chấn sau khi đến Ma Sơn.

Dương Chấn chăm chú nhìn Mã Siêu, hỏi: “Cậu nghĩ kỹ thật rồi chứ?”

Mã Siêu gật đầu, cười: “Em nghĩ kỹ rồi, anh Chấn cứ yên tâm, em sẽ sống sót! Chờ em nửa năm, em lại đi cùng anh!”

Đây là mục tiêu mà anh ta đặt ra cho mình, dùng nửa năm để khiến thực lực có sự thay đổi về chất.

Dương Chấn gật đầu: “Được! Tôi sẽ chờ cậu nửa năm!”

Sau khi đến chiến trường ngoài biên giới, hai người nhanh chóng tìm được một chiếc xe Mercedes-Benz Unimog hiệu suất cao đã được sửa chữa lại, ở sân bay quốc tế tại chiến trường ngoài biên giới, có rất nhiều xe việt dã hàng đầu trên thế giới được dùng làm xe taxi.

Nhưng giá thuê xe ở chiến trường ngoài biên giới rất cao, mà điểm đến của đám người Dương Chấn lại là Ma Sơn, rất nhiều tài xế cũng không dám tới đó, chỉ có một vài tài xế dám nhận thôi.

Đương nhiên, giá cũng sẽ cao hơn nữa.

Chẳng hạn, nếu đám người Dương Chấn muốn đến Ma Sơn thì sẽ mất khoảng 6 tiếng ngồi xe, tiền xe cho một người là hai triệu, hai người là bốn triệu.

Đương nhiên, với những chiếc xe việt dã có tính năng khác thì tiền xe cũng khác nhau.

Xe chạy nhanh, mãi đến 9h sáng hôm sau mới tới Ma Sơn.

Sau khi xuống xe, Mã Siêu vươn vai, cười nói: “Cuối cùng cũng đến rồi!”

Dương Chấn nhìn Mã Siêu với vẻ mặt phức tạp: “Đúng thế, cuối cùng cũng đến lúc chia tay”.

Mã Siêu biết Dương Chấn vẫn luôn không muốn để anh ta một mình rèn luyện ở Ma Sơn, nụ cười trên mặt anh ta biến mất, anh ta nhìn về phía Dương Chấn, nghiêm nghị nói: “Anh Chấn, em hứa với anh, cho em thêm nửa năm, em sẽ khiến bản thân mạnh hơn nữa!”

Phải rời xa anh em tốt của mình, Dương Chấn cảm thấy hết sức khó chịu, Mã Siêu cũng thế, hai người nhìn nhau bằng đôi mắt đỏ hoe, trong mắt tràn ngập vẻ không nỡ.

Dương Chấn biết bây giờ nói gì cũng vô dụng, nếu Mã Siêu đã quyết định rời đi rồi, vậy cứ để anh ta yên tâm đi rèn luyện thôi!

Anh bước lên trước, vỗ vai Mã Siêu rồi đưa ba lô của mình cho Mã Siêu.

“Anh Chấn, đây là gì thế?”

Mã Siêu đón lấy ba lô với vẻ khó hiểu.

Dương Chấn nói: “Trong ba lô này có đan dược mà Tiểu Uyển đưa cho chúng ta, viên màu đỏ là đan dược chữa thương, viên màu đen là đan dược có thể tăng thực lực lên trong thời gian ngắn, còn viên màu xanh là đan dược có độc, cao thủ dưới Siêu Phàm Cửu Cảnh đều không chịu nổi chất độc này”.

“Số đan dược này hết sức quý giá, cậu tìm một nơi ở cố định rồi giấu hết đi, mỗi khi ra ngoài rèn luyện thì đừng mang quá nhiều đan dược, một khi người khác biết cậu có nhiều đan dược thế này, chắc chắn sẽ tìm cách cướp đấy”.

“Còn nữa, nếu gặp phải kẻ địch mạnh, đừng liều mạng đánh một trận, trốn được thì trốn đi, đừng thấy việc chạy trốn là mất mặt, cậu phải hiểu, cho dù là ở gia tộc Cổ Võ, người có thiên phú như cậu cũng thuộc cấp bậc yêu nghiệt, tại Ma Sơn, không có nhiều cao thủ trẻ mạnh hơn cậu đâu”.

“Quan trọng nhất, đừng để bị kích động, đại trượng phu co được duỗi được, đừng nghĩ việc cúi đầu là đáng xấu hổ, mỗi khi cậu không tự kiểm soát được, không cần làm gì cả, chỉ cần nhớ tới chị Lâm và bé Tĩnh An”.

 

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play