Chương 2758:

Cảnh tượng này khiến cả đám Ảnh Vệ ngây ra vì sợ, nhất là Tiền Bưu, ông ta đã dại cả mặt ra.

Ông ta hoàn toàn không ngờ Hạ Hà sẽ tấn công Dương Chấn, càng không ngờ răng, Dương Chấn lại không hề né tránh trước công kích của Hạ Hà.

Thực lực của Dương Chấn mạnh cỡ nào, ông †a biết rất rõ, trừ khi Dương Chấn cố tình muốn chịu nhát dao này, bằng không, Hạ Hà tuyệt đối không thể đâm trúng Dương Chấn.

“Cậu Chấn!”

Tiền Bưu vội phóng tới trước mặt Dương Chấn, đồng thời giận dữ quát vào mặt Hạ Hà: “Cô có biết, để cứu cô, Cậu Chấn đã phải kí kết hợp đồng chuyển nhượng tập đoàn Nhạn Chấn mà không có bất cứ điều kiện nào không? Vậy mà cô còn dám tấn công cậu ấy?”

Lúc này, Hạ Hà cũng bối rối, nhìn xuống bụng Dương Chấn, con dao kia chỉ còn lộ mỗi chuôi dao ra ngoài, mặt cô ta dại ra.

Gần như tức thì, lệ dâng đầy trong khóe mắt, Hạ Hà ôm chặt đầu mình, sắc mặt hoảng hốt và áy náy vô cùng.

“Dương Chấn, xin lỗi! Tôi cũng không biết vì sao tôi lại làm như vậy, vừa rồi không biết sao tôi chẳng nghĩ được gì, chỉ muốn giết anh, tôi thực sự không biết tôi bị làm sao nữa!”

Nước mắt Hạ Hà đã rơi ướt mặt, cô ta khóc lóc nói: “Dương Chấn, anh đừng làm tôi sợ, anh hãy nói rằng anh không sao đi mài”

Dương Chấn nhìn về phía Hạ Hà, ánh mắt đầy phức tạp, anh nói: “Tôi không sao, cô cứ yên †âm, tôi không trách cô, ngược lại, tôi mới là người phải xin lỗi cô, bất kể thế nào, dì Lục cũng bị tôi làm liên lụy nên mới mất mạng”.

“Tôi ngăn cản cô giết người là vì không muốn khiến cô phải sống trong ám ảnh cả đời, hi vọng sau một nhát dao này, cô có thể tha thứ cho tôi vì đã tự ý quyết định giúp cô giết kẻ thù”.

Hạ Hà khóc không thành tiếng, chỉ liên tục lắc đầu.

Đúng lúc này, một hơi thở võ thuật khủng bố bất chợt bao trùm xuống.

Các thành viên Ảnh Vệ lập tức biến sảc.

Sắc mặt Dương Chấn cũng trầm xuống, lạnh lùng nói: “Kẻ nào?”

“Một kẻ sắp chết mà cũng dám hỏi tôi là ai à?”

Một giọng nói vang lên, giây tiếp theo, ngay dưới ánh mắt kinh ngạc của mọi người, một lão già mặc áo dài màu tro xuất hiện.

Giờ khắc này, sắc mặt Dương Chấn trở nên vô cùng nặng nề và nghiêm nghị, vì hơi thở võ thuật trên người đối phương đã lên đến Siêu Phàm Bát Cảnh.

Ngay chính Dương Chấn khi đang ở trạng thái mạnh nhất, găng sức lắm cũng chỉ phát huy được thực lực bán bộ Siêu Phàm Bát Cảnh sơ kỳ mà thôi.

Nhưng lúc này anh vừa trúng một nhát đâm của Hạ Hà, với anh, vết thương này tuy không quá nặng nhưng nó cũng đủ khiến thực lực của anh giảm đi nhiều.

Hiện nay, e răng anh đã không thể phát huy ra thực lực bán bộ Siêu Phàm Bát Cảnh sơ kỳ, miễn cưỡng phát huy đến thực lực Siêu Phàm Thất Cảnh đỉnh phong cũng đã là cực hạn rồi.

Nhưng đối phương lại là một cao thủ Siêu Phàm Bát Cảnh thứ thiệt.

Dương Chấn nheo mắt, nhìn chằm chằm vào lão già kia, nói: ‘Nếu tôi đoán không nhầm thì ông chính là sư phụ của Hoàng Tiến và Lưu lão quái, đúng không? Vừa rồi, bạn tôi bỗng trở nên hết sức nóng nảy, còn ra tay với tôi, là do ông giở trò sau lưng không đúng?”

Vị cao thủ mặc áo dài màu tro này tản ra một hơi thở khiến anh vô cùng khó chịu, nó giống hệt như hơi thở trên người Lưu lão quái trước đây.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play