Chương 2565:

Dù lão ta không nói rõ ràng nhưng Dương Chấn cũng biết được một số việc. Thứ nhất những người bảo vệ này cũng là bất đắc dĩ. Bởi vị bản thân bọn họ đều bị thế lực nào đó khống chế. Thứ hai, bọn họ phải tuân theo quy tắc, chỉ khi nào hoàng tộc đừng trước nguy cơ bị diệt vong, bọn họ mới được ra tay.

Ngoài ra, nếu Dương Chấn giết người bảo vệ của bất kỳ hoàng tộc nào anh đều sẽ bị thế lực phía sau bọn họ đuổi giết.

Dương Chấn đột nhiên hỏi: “Nói vậy, sở dĩ ông xuất hiện đánh với tôi là vì tôi sẽ khiến Hoàng tộc họ Thượng Quan bị tiêu diệt?”

Người bảo vệ của Hoàng tộc họ Thượng Quan hờ hững nói: “Với thực lực mạnh mẽ của cậu muốn tiêu diệt Hoàng tộc họ Thượng Quan dễ như trở bàn tay.”

Lúc này Dương Chấn mới hiểu rõ thì ra là nguyên nhân này. Sở dĩ sau khi anh xuất hiện ở Hoàng tộc họ Thượng Quan thì đối phương mới xuất hiện theo, nguyên nhân không phải vì bị anh kích động, dù anh không nói khích thì đối phương cũng sẽ xuất hiện.

Dương Chấn im lặng, bình tĩnh nhìn người bảo vệ Hoàng tộc họ Thượng Quan, mà đối phương cũng đang bình tĩnh nhìn anh. Hai người đều không lên tiếng.

Một lúc lâu, Dương Chấn bỗng xoay người, sau khi đã đi rất xa, đột nhiên một giọng nói truyền tới: “Tôi sẽ không tiêu diệt Hoàng tộc họ Thượng Quan!”

Dứt lời bóng dáng của Dương Chấn biến mất trên đỉnh núi Thanh Sơn.

Vẻ mặt của người bảo vệ Hoàng tộc Họ Thượng Quan lộ ra vẻ thoải mái, nở nụ cười tự giễu: “Không ngờ, mình đường đường là người bảo vệ Hoàng tộc mà cũng có ngày hôm nay?”

Nói xong, lão ta cũng rời khỏi Thanh Sơn. Lần này đấu với Dương Chấn, lão ta bị thương rất nặng nếu không tu luyện mấy tháng e là khó khôi phục được.

Cùng lúc đó ở Hoàng phủ họ Thượng Quan, Thượng Quan Hoàng đột nhiên lộ ra vẻ mặt nghiệm nghị: “Trận chiến đã kết thúc rồi sao? Rốt cuộc ai thắng?”

Bỗng nhiên lão ta có linh cảm xấu.

Bởi vì lão ta có thể cảm nhận được, hai luồng hơi thở võ thuật cùng tồn tại trước đó, chỉ là trong đó có một luồng cực kỳ suy yếu, rõ ràng là bị thương nặng.

Còn một luồng khác tuy hơi suy yếu nhưng vẫn còn rất mạnh.

Dù người bị thương nặng là Dương Chấn thì anh cũng là mối de dọa rất lớn đối với lão ta. Bởi chắc chắn có một ngày Dương Chấn sẽ quay đầu trở lại.

“Hoàng chủ, mau thả công chúa Nhu đi! Trận chiến đã kết thúc, hẳn là ông cũng cảm nhận được Dương Chấn chưa chết đúng chứ?”

“Đúng đấy, mau thả công chúa Nhu đi! Một khi Cậu Chấn biết chuyện này, chắc chắn sẽ không bỏ qua cho Hoàng tộc họ Thượng Quan.”

Trong lúc nhất thời, cao thủ Hoàng tộc nhao nhao cầu xin.

“Các người làm quá rồi. Tuy Dương Chấn còn sống nhưng bản thân cậu ta cũng bị thương nặng, có thể làm gì được chúng ta?”

Thượng Quan Tử Chí lạnh giọng nói.

Thượng Quan Tử Mặc cũng nói: “Anh cả nói không sai, bây giờ Dương Chấn không phải là đối thủ của người bảo vệ, thì sau này cũng sẽ không. Cậu ta muốn đụng đến Hoàng tộc, trừ khi bước qua được ải của người bảo vệ trước đã”.

Trên mặt Thượng Quan Hoàng cũng hơi nghiêm nghị, ánh mắt liếc nhìn mọi người, sau đó nói: “Từ hôm nay trở đi, đại hoàng tử Thượng Quan Tử Chí, là người thừa kế Hoàng vị của Hoàng tộc họ Thượng Quan, chọn ngày lành để làm lễ sắc phong! ”

Lời này vừa nói ra, tất cả mọi người đều sững sờ, ngay cả bản thân Thượng Quan Tử Chí cũng không ngờ Thượng Quan Hoàng sẽ phong ông ta làm người thừa kế trong hoàn cảnh như vậy.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play