Chương 2301:

 

Người của một số thế lực hùng mạnh bắt đầu cảm thấy hơi dao động.

 

“Diệp Hoàng, Hoàng tộc họ Diệp có thể có tham vọng, nhưng không thể xem tất cả mọi người ở đây là kẻ ngu ngốc. Hoàng tộc họ Long tôi kiên quyết phản đối thành lập liên minh”.

 

Lúc này, Long Tấn bỗng lên tiếng, ánh mắt quét qua toàn bộ mọi người, lạnh giọng nói: “Tôi cho các vị một lời khuyên, nếu ai gia nhập liên minh thì sẽ là kẻ thù của Hoàng tộc họ Long tôi!”

 

Lời này vừa nói ra, mọi người đều kinh ngạc, thế mà Long Tấn lại buông lời đe dọa mọi người.

 

“Long Hoàng, ông định khiêu chiến với Hoàng tộc họ Diệp sao? Ông đã tính đến hậu quả của việc làm này chưa?”, vẻ mặt Diệp Hoàng vô cùng u ám, lạnh giọng hỏi.

 

Long Tấn cười lạnh: “Khiêu chiến thì thế nào?

 

Ông thật sự xem Hoàng tộc họ Diệp là đứng đầu Chiêu Châu sao?”

 

Đúng lúc này, Thượng Quan Hoàng cũng tỏ thái độ: “Hoàng tộc Thượng Quan cũng cực lực phản đối việc thành lập liên minh. Ai dám tham gia liên minh thì chính là kẻ thù của Hoàng tộc họ Thượng Quan tôi! Tốt nhất mọi người nên suy nghĩ cho kỹ”.

 

Thêm một Hoàng tộc cản trở việc thành lập liên minh. Trong thời gian ngắn, trong bốn Hoàng tộc lớn ở Chiêu Châu, trừ Hoàng tộc họ Đoàn ra thì ba Hoàng tộc còn lại một muốn thành lập liên minh, hai phản đối.

 

Những người lúc đầu vốn cực kỳ quyết tâm với ý muốn gia nhập liên minh, bây giờ đêu hoang mang, dường như lựa chọn thế nào cũng không đúng.

 

Nếu chọn gia nhập liên minh sẽ chọc giận Hoàng tộc họ Long và Hoàng tộc Thượng Quan, không gia nhập thì lại mạo phạm đến Hoàng tộc họ Diệp.

 

Ánh mắt Diệp Hoàng trở nên dữ tợn. Sự cản trở của Hoàng tộc họ Long và Hoàng tộc Thượng Quan gần như đã khiến việc thành lập liên minh thất bại.

 

Nhưng lão ta vẫn không từ bỏ, chỉ cần Hoàng tộc họ Đoàn vẫn ủng hộ, ít nhất thực lực của họ vân có thể ngang băng với Hoàng tộc họ Long và Hoàng tộc Thượng Quan.

 

“Đoàn Hoàng, ông thấy thế nào?”

 

Diệp Hoàng nhìn về phía Đoàn Hoàng nghiêm túc hỏi.

 

Đoàn Hoàng cười khổ, lão ta vốn tránh tham gia, không nghĩ tới lại bị kéo vào, trở thành mấu chốt của việc thành lập liên minh.

 

Dương Chấn không nói gì, lúc này cũng nhìn về phía Đoàn Hoàng, trong mắt lóe lên một tia lạnh lẽo.

 

Đoàn Hoàng hình như cảm nhận được, vô thức nhìn về phía Dương Chấn, thấy anh lạnh lùng nhìn mình, lão ta càng thấy khổ tâm.

 

“Đối với tôi, thành lập liên minh hay không đều không vấn đề”, sau một lúc do dự, Đoàn Hoàng mở miệng nói.

 

Câu trả lời này. vẫn là không muốn đưa ra lựa chọn như trước.

 

Điều này khiến nhiều người cảm thấy không hài lòng.

 

Diệp Hoàng hừ lạnh: “Từ khi nào mà Đoàn Hoàng lại bó tay, bó chân như thế? Không thể lựa chọn được sao?”

 

Đoàn Hoàng cười nói: “Mong rằng Diệp Hoàng hiểu cho. Chuyện này liên quan đến tương lai của Hoàng tộc họ Đoàn, chỉ cần bất cẩn chút thôi là muôn đời không thay đổi được, đương nhiên tôi phải cẩn thận”.

 

Diệp Hoàng không muốn nói tiếp với Đoàn Hoàng, lạnh giọng nói: “Nếu đã như vậy, các lực lượng ở đây giơ tay biểu quyết đi. Nếu mọi người đồng ý, thì chúng ta thành lập liên minh, nếu không muốn thì sẽ không liên quan gì đến liên minh”.

 

Nếu vừa rồi Lý Giang Hùng không lên tiếng cản trở, trong một trăm thế lực e có đến tám, chín mươi lựa chọn đồng ý thành lập liên minh.

 

Nhưng giờ đây, ngay cả Long Hoàng và Thượng Quang Hoàng cũng ra mặt ngăn cản, thậm chí còn hù dọa kẻ nào gia nhập liên minh sẽ thành kẻ thù của bọn họ, cho dù có thế lực muốn gia nhập liên minh cũng sẽ không nhiều.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play