Chương 2220:

 

Nhưng cô gái nhỏ tuổi hơn lại lập tức nóng nảy, vội vàng nói: “Hai chú à, tôi nói đều là sự thật, đan dược chúng tôi bán trước đây đều là do tôi luyện chế. Nếu các người không tin, tôi có thể luyện chế ngay trước mặt các người”.

 

Nghe vậy, hai người đàn ông mặc trang phục truyền thống không còn vẻ mặt khinh thường nữa, mà vẻ mặt vô cùng nghiêm nghị.

 

Nhìn dáng vẻ của cô gái trẻ tuổi không giống như đang nói láo, chẳng lẽ đan dược thật sự do cô ta luyện chế?

 

Nhưng cô ta thật sự còn quá trẻ!

 

Hơn nữa, thầy luyện đan đã tuyệt tích mấy trăm năm trước, hiện giờ đan dược trên đời đều là đan dược các thầy luyện đan luyện chế từ mấy trăm năm trước.

 

Nếu như cô gái này thật sự có thể luyện chế được đan dược, có thể tưởng tượng sẽ gây chấn động thế giới đến mức nào.

 

“Cô cho là chúng tôi dễ gạt như vậy sao?”

 

Hai người đàn ông mặc trang phục truyền thống thoáng liếc nhau, tên cầm đầu nhất thời giận dữ, di chuyển bước chân, nháy mắt đã lao tới trước mặt cô gái.

 

“Tôi…”

 

Cô gái vừa định nói, lại bị người đàn ông mặc chém một chưởng, hôn mê bất tỉnh.

 

“Tiểu Uyển!”

 

Cô gái khác sắc mặt lập tức thay đổi, hét lớn một tiếng.

 

“Đi!”

 

Tên vừa đánh ngất Tiểu Uyển lập tức xốc cô ta lên, xoay người rời đi, người đàn ông còn lại nhanh chóng đuổi theo.

 

Sau mấy giây ngắn ngủi, hai người đã hoàn toàn biến mất.

 

Đám lính canh cửa đều mặt mày đờ đẫn.

 

“Dương Chấn, cậu mau ra đây! Phùng Tiểu Uyển bị người khác đưa đi rồi!”

 

Người phụ nữ trẻ ôm đứa bé trai sơ sinh gấp đến độ ứa nước mắt, hét to một tiếng tan nát cõi lòng vọng vào trong Hoàng phủ.

 

Cô gái trẻ tuổi bị đưa đi không phải ai khác, chính là Phùng Tiểu Uyển.

 

Mà cô gái đang ôm bé trai sơ sinh, chính là Ngải Lâm.

 

Lúc đầu sau khi đi Ninh Châu ngăn cản Vũ Vũ Lan, Dương Chấn đã bảo người thân bên cạnh đều rời khỏi Yến Đô, kết quả cuộc đại chiến kia đã hấp dẫn Black Doctor tới, Dương Chấn suýt nữa chết trận, dù còn sống nhưng lại mất trí nhớ.

 

Khi Mã Siêu một mình tới Ninh Châu tìm Dương Chấn lại bị Hoàng tộc họ Phùng là một trong các Hoàng tộc cổ xưa đưa đi, đến nay Ngải Lâm vẫn không biết anh ta đang ở đâu.

 

Nếu không nhờ ba ngày trước chuyện ở Hoàng thành Thượng Quan đã truyền khắp Chiêu Châu thì Ngải Lâm và Phùng Tiểu Uyển cũng không biết hiện giờ Dương Chấn đang ở đây.

 

Ngay sau khi Ngải Lâm hét lớn một tiếng, Dương Chấn đang tu luyện Đại Đạo Thiên Diễn Kinh ở mật thất nháy mắt mở hai mắt ra.

 

“Cậu Chấn, bên ngoài có hai người tự xưng là bạn của cậu…”

 

Thượng Quan Hoàng cũng mới vừa đến cửa mật thất, chỉ là lão ta còn chưa dứt lời, Dương Chấn đã biến mất.

 

Cảm nhận được sát khí mạnh mẽ tràn ngập quanh cơ thể Dương Chấn, Thượng Quan Hoàng lộ vẻ sợ hãi.

 

Hoàng phủ rất lớn, chờ khi lính canh phòng ở cửa tới nói cho lão ta biết chuyện gì đã xảy ra, tất cả đều trễ rồi.

 

“Nhu Nhu, hình như cậu Chấn tức giận rồi, làm sao đây?”

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play