Chương 2126:

 

Quách Thăng và Quách Sở Sở đều nhìn về phía Thượng Quan Nhu, sắc mặt khẩn trương, đợi đáp án của cô ta.

 

Thượng Quan Nhu cười nhẹ một tiếng, nheo mắt nhìn Lý Bảo Phong, nói: “Xem ra, anh Phong đây đã gặp khách quý của tôi rồi nhỉ?”

 

“Thực ra, cậu ấy không phải là khách quý của tôi mà là khách quý của ông nội tôi. Lần này cậu ấy tới Hoàng thành Thượng Quan là do nhận được lời mời của ông nội tôi nên mới bớt thời gian tới Hoàng tộc họ Thượng Quan một chuyến”.

 

Thượng Quan Nhu vừa nói đến đây, Lý Bảo Phong tức thì cảm thấy một luồng hơi lạnh đang từ lòng bàn chân xông thẳng lên đỉnh đầu.

 

Quách Thắng cũng loạng choạng lùi lại phía sau, mặt đầy sợ hãi.

 

Quách Sở Sở không phản ứng mãnh liệt như Lý Bảo Phong và Quách Thắng nhưng gương mặt xinh đẹp cũng tràn đây kinh sợ.

 

Thì ra, đúng là anh ấy muốn tới Hoàng thành Thượng Quan, hơn nữa còn là được Thượng Quan Hoàng mời tới.

 

“Không ổn rồi!”

 

Quách Thăng bỗng nghĩ tới điều gì đó, sắc mặt lập tức thay đổi, quay đầu lao ra ngoài, chỉ bỏ lại một câu: “Cô chủ Thượng Quan, xin lỗi không tiếp chuyện được!”

 

Lão ta vừa mới ra lệnh cho người phế bỏ tay chân của Dương Chấn, nay Thượng Quan Nhu lại đích thân tới nhà họ Quách đón người quen, nếu Dương Chấn bị đánh tàn phế ở đây, chỉ sợ hôm nay sẽ là ngày diệt vong của nhà họ Quách.

 

Quách Sở Sở cũng tỉnh táo lại, biết Quách Thắng muốn đi ngăn cản cao thủ nhà mình ra tay với Dương Chấn, cô ta cũng lo lắng ra mặt.

 

Lý Bảo Phong vốn đang phập phồng lo sợ, chợt nghĩ tới chuyện Quách Thắng vừa phái người đi đánh phế tay chân Dương Chấn, nỗi sợ hãi trong lòng tức thì tan biến, thậm chí sắc mặt còn có chút hả hê.

 

“Cô Nhu, hẳn cô còn chưa biết, vừa rồi ông chủ Quách còn phái người đi đánh phế tay chân khách quý của cô, chắc ông ta đang muốn đi ngăn lại đây mà”.

 

Lý Bảo Phong vội vàng tiến đến, cười cười giải thích như muốn tranh công.

 

“Thế à?”

 

Thượng Quan Nhu cười nhạt một tiếng, nhìn Lý Bảo Phong, mặt lộ vẻ châm chọc.

 

Chớ nói cao thủ của nhà họ Quách, ngay cả ông nội cô ta là Thượng Quan Hoàng còn chưa phải đối thủ của Dương Chấn đâu.

 

Có thể nói, trong Hoàng thành Thượng Quan này, người có thể gây thương tổn cho Dương Chấn còn chưa sinh ra đâu, Thượng Quan Nhu không lo lắng chút nào.

 

Lý Bảo Phong vấn chưa chú ý tới tia châm chọc trong đáy mắt Thượng Quan Nhu, anh ta hấp tấp gật đầu nói: ‘Thật đấy, chưa biết chừng vị khách quý của cô đã bị cao thủ nhà họ Quách đánh gãy tay chân rồi cũng nên”.

 

Quách Sở Sở lập tức nóng ruột, vội vã bảo: “Chị Nhu, xin chị đừng nóng!”

 

“Chuyện này vốn là một hiểu lầm, Lý Bảo Phong cố ý chia rẽ quan hệ giữa tôi và vị khách quý của chị để buộc nhà họ Quách ra tay với anh ấy, ông nội tôi cũng là bất đắc dĩ lắm mới phái người đi đánh hỏng tay chân khách quý của chị”.

 

“Xin chị…”

 

Quách Sở Sở còn chưa nói xong, Lý Bảo Phong đã cắt ngang: “Em câm mồm ngay cho tôi!”

 

Lý Bảo Phong tỏ vẻ giận dữ nói: “Chuyện này có liên quan gì đến tôi? Tôi chỉ tiện đường tới thăm ông nội em một lát, ai ngờ ông ta có tật giật mình, sợ tôi biết em mang đàn ông lạ về nhà, khiến nhà tôi khó chịu nên mới phái cao thủ đi đánh phế tay chân người ta”.

 

“Không phải như thế, không phải thế đâu…”

 

Quách Sở Sở cuống cuồng giải thích, sợ đến suýt khóc: “Chị Nhu, thật sự không phải thế mà, xin chị đừng nghe anh ta nói linh tỉnh, rõ ràng chính miệng anh ta đã đe dọa ông nội tôi”.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play