“Phụ hoàng, người yên tâm đi, thực lực của Vũ Vũ Lan đã đến cảnh giới Siêu Phàm Tam Cảnh, dù sau lưng Dương Thanh có cao thủ gia tộc Cổ Võ âm thầm bảo vệ thật thì nếu họ muốn giết Vũ Vũ Lan, đó cũng là chuyện không thể nào”.

Đoàn Vô Hãng nhận ra sự lo lắng của Đoàn Hoàng, ông ta an ủi.

“Mong là vậy!”

Đoàn Hoàng thở dài.

Cùng lúc đó, Dương Thanh đã dẫn Đoàn Vô Nhai, Đoàn Ngữ Yên và Độc Du về Yến Đô.

“Sau này các người ở đây đi!”

Trong một biệt thự gần dinh thự Vân Phong, Dương Thanh dẫn mọi người vào một căn biệt thự độc lập, anh nói.

Trước khi đến đây, anh đã dặn Lạc Bân mua căn biệt thự này.

“Làm phiền cậu Thanh quái”

Đoàn Vô Nhai cảm ơn.

Dương Thanh lắc đầu, ngay sau đó lo lắng nói: “Tôi giết Đoàn Vô Viêm, chắc chắn Vũ Vũ Lan sẽ tìm tôi báo thù.

Nếu tôi gặp chuyện gì ngoài ý muốn, mong các ông hãy giúp tôi bảo vệ người nhà”.

“Cậu Thanh, cậu yên tâm đi, nếu có ngày đó thật thì tôi sẽ bảo vệ người nhà của cậu thật tốt”.

Đoàn Vô Nhai nghiêm túc nói, ngay sau đó lại nói: “Nhưng cậu cũng đừng lo lắng quá, dù sao Vũ Vũ Lan cũng là cao thủ Siêu Phàm Tam Cảnh của Hoàng tộc họ Vũ.

Nếu bà ta muốn nhập thế, sợ là sẽ khó”.

“Tôi nghe nói, bình thường một vài gia tộc võ thuật chân chính sẽ không cho phép cao thủ Siêu Phàm Cảnh nhập thế”.

“Có thể nói, một khi cao thủ Siêu Phàm Cảnh nhập thế, trên một phương diện nào đó, họ đã phá vỡ quy tắc nên các gia tộc lớn đã quy định với nhau như vậy”.

Dương Thanh gật đầu: “Mong là vậy”.

Bây giờ điều anh lo nhất là Vũ Vũ Lan sẽ đến Yến đô.

Nếu chỉ có mình anh thì anh chẳng sợ gì cả, cùng lắm là chạy thôi.

Với thiên phú võ thuật của anh, tin rằng không bao lâu sau anh có thể bắt kịp cảnh giới võ thuật của Vũ Vũ Lan.

Nhưng bây giờ người nhà của anh đều ở chung với anh.

Một khi Vũ Vũ Lan mà nhắm vào anh thì người nhà cũng sẽ gặp nguy hiểm đến tính mạng.

Thân là cao thủ Siêu Phàm Cảnh, anh rất rõ sự lớn mạnh của cao thủ Siêu Phàm Cảnh.

Nhưng đúng lúc này, điện thoại của Đoàn Vô Nhai vang lên, lấy ra xem thì mặt ông ta hơi cứng đờ: “Là phụ hoàng của tôi!”

Nói xong ông ta bấm nút loa.

Một giọng nói quen thuộc vang lên: “Vô Nhai, nói với cậu Thanh là Vũ Vũ Lan đã đến Hoàng tộc họ Đoàn rồi, mới đi xong, khụ khụ khụ…”

Vừa dứt lời, lão ta bắt đầu ho khù khụ.

“Phụ hoàng!”

Đoàn Vô Nhai tái mét, lo lắng hỏi: “Phụ hoàng, bà ta đánh bố à?”

Đoàn Hoàng trầm giọng nói: “Bà ấy rất mạnh, bố còn chẳng chịu nổi một chiêu của bà ấy, cũng may là bà ấy chỉ đánh bố bị thương chứ không ra †ay với các cao thủ khác của Hoàng tộc họ Đoàn”.

“Bà ấy rất tức giận về cái chết của Vô Viêm nên có lẽ sẽ đến Yến Đô tìm cậu Thanh, mọi người phải chuẩn bị trước”.

Sau khi cúp máy, mọi người im lặng.

Sắc mặt Dương Thanh không được thoải mái lãm, đúng là sợ gì gặp nấy..

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play