Uông Minh nghe được tin tức đầu tiên liền chạy tới nói Lâm Văn biết, có một tên giết ơingười liên hoàn ở gần nhà y, hiện tại hắn đã  giết chết ít nhất bốn người, không giới hạn nam nữ.

Trong đó có một hộ là đối diện với nhà của Lâm Văn, Uông Minh lo lắng cho nên muốn Lâm Văn tới nhà cậu ta ở.

Lâm Văn hơi do dự một chút, nhưng rồi cũng đồng ý.

Uông Minh tự tiện đem bản thân mình trở thành bạn trai của Lâm Văn, y cảm nhận được sự vượt giới hạn của cậu ta nhưng mà  y lại im lặng một cách khác thường.

Lâm Văn thực sự dọn tới nhà của Uông Minh

Cũng giống như con người của Uông Minh, nhà của cậu ta có hai căn phòng rất ấm cúng, rõ ràng có hai căn nhưng cậu ta cứ muốn cùng y chen chúc trên một cái giường.

Lâm Văn cảm thấy hơi phiền nhưng cũng không có chán ghét.

Nhà của y, y cần phải trở về một chuyến.

Y đem thi thể của anh trai xử lý, cứ tưởng rằng đặt ở nhà của mình sẽ là an toàn nhất, lại không ngờ rằng sẽ có người sẽ tiến vào nhà của y rồi chụp ảnh, nếu ảnh chụp bị phát tán gặp nơi thì cả đời này của y xem như chấm hết.

Lâm Văn trở về nhà của mình, mới vừa bước vào cửa, nháy mắt y liền cảm nhận được một tia khác thường, là mùi của thi thể bị hư thối và mục rữa.

Trong phòng tràn ngập mùi hôi khó tả

Lâm Văn mở ra căn phòng mà y đã giấu xác, thi thể bên trong đó đã không cánh mà bay.

Có một tờ giấy ở trên bàn, em đang ở đâu?

Em đang ở đâu, em đang ở đâu, em đang ở đâu

Đầu óc của Lâm Văn trống rỗng, xoay người bỏ chạy

Y chạy đến nhà của Uông Minh, thấy được cậu ta đang nằm trong vũng máu.

Tiếng còi của cảnh sát vang lên, Lâm Văn thất hồn lạc phách mà đi theo cảnh sát.

Một tuần sau, Lâm Văn trở về nhà của mình, trong bóng tối, một người đàn ông từ sau lưng ôm lấy y, trầm thấp dịu dàng gọi: “Văn Văn”

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play