Cậu nghẹn lời thật lâu, từ khi chuyện xảy ra đến bây giờ, cậu không biết mình đã phải nhịn bao nhiêu lần, cuối cùng mầm mống ác ma cũng dần dần xuất hiện nơi sâu nhất trong thâm tâm, dần phát triển lên.

Mần non dần dần nhú lên, tốc độ sinh trưởng như được gia tăng thêm, nhanh chóng mọc lên cao.

Sau khi người phụ nữ ngã xuống, rất nhanh đã mất đi ý thức, mà Hạ Liên Cảnh không hề nhúc nhích, đứng ở đó ôm lấy cái bụng đang rất đau đớn của mình, cuối cùng mặt không chút biểu tình mà quay về phòng mình.

Sau đó không biết qua bao lâu, người phụ nữ được phát hiện ra, tiếp đó thế giới bên ngoài liền trở nên rối loạn, Hạ Liên Cảnh nhốt mình trong chăn, không thèm nghĩ cái gì.

Cậu làm chuyện này, đến khi người phụ nữ đó tỉnh lại, chắc chắn sẽ tố cáo cùng với người xấu xa kia.

Nhưng mà cậu không hề sợ hãi, cậu đang nghĩ, nếu như mà người xấu xa kia còn dám đánh cậu nữa, chắc chắn cậu sẽ liền mạng với ông ta.

Người phụ nữ nằm trong bệnh viện rất nhiều ngày, cô ta đang mang thai, đương nhiên đã mất đi đứa bé.

Thảm nhất chính là bác sĩ nói sau này cô ta không thể sinh con được nữa, lần này bị thương quá nghiêm trọng, sau khi người phụ nữ nghe xong liền lập tức khóc lớn, vừa khóc vừa lôi lấy tay ba Hạ, hung ác mà nói: ‘Chồng à, đây là Cảnh hại em, là nó đã đẩy em xuống tầng, nó muốn giết con của chúng tai”

Nghe thấy cô ta không thể sinh con được nữa, trong lòng ba Hạ có chút khó chịu, ông ta căn bản không thích Hạ Liên Cảnh, dù sao vẫn cứ cảm thấy ánh mắt đứa trẻ này nhìn mình quá âm hiểm, nuôi không quen, cho nên muốn sinh một đứa con trai với người phụ nữ này, nhưng ai biết được cô ta lại không thể sinh con nữa.

Trong lòng lại buồn bực thêm mấy phần, sau nghi nghe thấy người phụ nữ đó tố cáo, nhất thời ông ta liền tức điên lên.

“Cái gì? Là Liên Cảnh đẩy em?”

“Ừ, chồng à, nó đã giết đứa con trai còn chưa ra đời của chúng ta, anh nhất định phải báo thù cho con chúng ta đấy!” .

||||| Truyện đề cử: Tổng Giám Đốc Bạc Tỷ Không Dễ Chọc |||||

Sau đó buổi tối Hạ Liên Cảnh đang nghe thấy người hầu thảo luận về chuyện này, nói rằng người phụ nữ kia sảy thai rồi, điều này Hạ Liên Cảnh cũng không thấy bất ngờ, cậu chính là muốn làm cho bà ta sảy thai, sảy hay lắm!

Sau đó lại nghe thấy người hầu nói, người phụ nữ kia còn mất đi khả năng sinh con.

Điều này lại làm cho Hạ Liên Cảnh bất ngờ, nhưng mà rất nhanh đã cảm thấy, chắc đây là báo ứng đấy, cướp chồng của người khác, mất đi khả năng sinh con, chính là báo ứng của bà ta.

Nhưng mà rất nhanh, ba Hạ tìm đến cậu vừa gặp liền tát một cái.

Hạ Liên Cảnh bị tát cho Iõ NT ong, máu chảy ra khỏi khóe miệng.

“Đứa con bất hiếu này, mày lại đẩy dì Huệ của mày xuống tầng, mày có biết là cô ấy đang mang thai không hả?

Bây giờ sảy thai rồi, mày vui chưa?”

Hạ Liên Cảnh ngồi xuống, bên môi mang theo nụ cười tàn độc: “Tôi biết chứ, tôi còn biết sau này bà ta không thể sinh con được nữa, nếu như ông còn lớn tiếng với tôi, tôi sẽ làm cho ông tuyệt hậu!”

Hai từ “tuyệt hậu” này lọt vào tai ba Hạ, liền làm cho ông ta vô cùng kinh hãi, khó thể tin được mà nhìn đứa trẻ mười hai tuổi này.

Đây là lời nói mà một đứa trẻ mười hai tuổi có thể nói ra được sao?

Làm cho mình tuyệt hậu?

“Sau này ông còn đưa phi MÃ ngôi nhà này nữa, tôi thấy một người liền đẩy một người.”

“Mày!”

Ngay lúc này, mẹ của Hạ Liên Cảnh nghe được thấy tin đó, nhanh chóng chạy đến bảo vệ Hạ Liên Cảnh: ‘Làm sao vậy? Chồng à, Tiểu Cảnh làm gì sai rồi?”

Vốn dĩ ba Hạ rất tức giận, nhưng vì ánh mắt oán độc của Hạ Liên Cảnh, ông ta không dám động tay với cậu thêm một lần nữa, lúc này nhìn thấy mẹ Hạ đến rồi, trực tiếp trút giận lên người bà ấy.

Mẹ Hạ chạy đến đã bị đánh, ngồi xổm xuống mà ôm lấy cổ, hoàn toàn không dám chống lại.

Nhìn thấy mẹ yếu đuối như vậy, trong chớp mắt mầm mống ác ma trong lòng Hạ Liên Cảnh đã mÏ một cây đại thụ!

Cậu xông lên phía trước, cố cắn chặt xuống tay cha mình, cho dù ba Hạ có hất cậu ra như thế nào đi nữa, sau cùng đã cắn ra một miếng thịt lớn!

“AI” Ba Hạ đau mà hét lên một tiếng thảm thiết, mẹ hạ nhìn thấy tình hình như vậy, sợ đến mức sững sờ tại chỗ, không dám động đậy.

Hạ Liên Cảnh mười hai tuổi giống như là dã thú hung ác vậy, cậu phun miếng thịt trong miệng ra, trừng mắt mà nhìn cha mình.

“Sau này, ông càm dám đánh mẹ tôi, tôi sẽ giết ông!”

Ba Hạ bị cắn đứt mất một miếng thịt, lại nhìn thấy đứa trẻ hung tàn như vậy, làm sao cũng không thể tin được, đây chính là đứa con trai ngoan ngoãn lúc trước, rõ ràng… lúc nhỏ còn nép vào chân ông ta rất ngoan ngoãn, sao giờ lại răng nanh lại dài ra thế này.

Nhưng mà điều ba Hạ không biết chính là, răng nanh này là bị ông ta ép cho mọc ra.

Ông ta bưng lấy vết thương rồi chạy trối chết, đi đến bệnh viện để xử lý.

Người hầu trong nhà nhìn thấy toàn bộ cảnh này, sợ đến mức hoảng loạn tinh thần, cũng không dám thở mạnh một tiếng.

Mẹ Hạ cũng bị dọa rồi, ngơ ngác mà nhìn Hạ Liên Cảnh, hoàn toàn không dám nói chuyện, giống như sợ cậu lại nhào đến mà cắn mình một miếng.

Mãi cho đến khi Hạ Liên Cảnh đi đến trước mặt bà ấy, muốn đỡ bà ấy dậy, mẹ Hạ liên sợ hãi mà lui vê phía sau, sau đó lui vào trong góc, giống như là nhìn thấy quái vật mà nhìn cậu.

“Đừng, đừng đến đây.

Mặc dù Hạ Liên Cảnh rất hận bộ dạng yếu đuối của mẹ Hạ, từ trước đến giờ bị đánh đều không chống lại, chưa bao giờ đánh lại, nhưng xuất phát điểm cũng là vì tốt cho bà ấy, bởi vì cậu không muốn nhìn thấy mẹ mình bị bạo hành gia đình, cậu muốn mẹ mình có thể phản kháng lại một chút, cho dù chỉ một chút thôi, nhưng bà ấy chưa bao giờ làm vậy.

Không phản kháng cũng bỏ đi, còn muốn quỳ xuống cầu xin người đàn ông đó!

Bây giờ cậu trở thành như vậy, cũng chỉ vì muốn bảo vệ bà ấy mà thôi, nhưng không ngờ được bà ấy lại dùng ánh mắt nhìn quái vật mà nhìn mình.

Oán khí trong đáy mắt Hạ Liên Cảnh tan đi, đến gần mấy bước.

“Me?”

“Đừng đến đây, con quái vật này!”

Mẹ Hạ sợ hãi kêu lên rồi chạy ra xa, để lại một bóng dáng bé nhỏ đang đứng tại chỗ.

Không ai nhìn thấy được, cánh tay cậu giấu trong tay áo đang gắng sức mà run rẩy.

Sau đó Hạ Liên Cảnh dần dần trở nên cô độc, trong nhà không có ai dám trêu chọc cậu, nhìn thấy cậu liên giống như nhìn thấy quỷ vệ, sự bất lực và mên man ban đầu của cậu, cuối cùng đã trở thành lòng dạ như sắt đá.

Mặc dù nhân phẩm của người ba tệ bạc kia không tốt, nhưng buôn bán lại làm rất lớn, đương nhiên bởi vì sự tàn nhẫn của cậu, vì vậy nên cậu vẫn luôn là con trai duy nhất của tập đoàn Hạ Thị.

Tương lai của toàn bộ Hạ Thị đều là của cậu, cho nên rất nhiều người phụ nữ xuất hiện bên cạnh cậu.

Đa số đều nhìn trúng tiền của cậu, sợ hãi cậu, nhưng lại vì tiền mà không nhịn được mà tiếp cận cậu, sau đó run cầm cập mà nói chuyện với cậu.

Mãi cho đến sau này trong một buổi tiệc cậu tình cờ gặp Hứa Yến Uyển, người phụ nữ đó mặc lễ phục, xinh đẹp, thuần khiết như là thiên sứ.

Thời điểm đó Hạ Liên Cảnh không thèm để phụ nữ vào trong mắt, trong thế giới của cậu, phụ nữ chỉ có ba loại.

Một loại là loại như mẹ cậu, yếu đuối, nhát gan, một loại là kẻ thứ ba phá hoại hạnh phúc gia đình của người khác, còn có một loại là trong mắt chỉ có tiền.

Với thân phận của cậu đủ để cho rất nhiều người phụ nữ biến thành loại thứ ba.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play