Yến Đông Dương đã bại lộ thân phận, những tên Vệ lâm quân và Sứ thần Đại Hoa cũng không cần tiếp tục diễn nữa, tập hợp lại một chỗ, bọn họ trong nháy mắt từ đối thủ trở thành đồng minh! "Yến Đông Dương!"

Trong đó có một tên Sứ thần Đại Hoa nói: “Kế hoạch này của ngươi cũng chả ra làm sao cả, giả vờ nửa ngày, ngay cả một góc áo của người ta cũng chưa động vào được!"

Rõ ràng rằng!

Mặc dù Yến Đông Dương là gián điệp của Đại Hoa, nhưng tính cách ngạo mạn của đoàn sứ thần Đại Hoa và Ngao Tuấn Thần đó không hề tôn trong gã!

Nghe vậy!

Sắc mặt Yến Đông Dương vốn đã đen ngòm, nay lại càng khó coi hơn vài phần! “Mày!” "Hóa ra là chó săn của Đại Hoa!"

Nghe thấy lời của bọn sứ thần Đại Hoa, đôi mắt sâu thẳm và âm u của ám dạ Quỷ Vương xoẹt qua một tia kinh ngạc, ban nãy ông ta đã quan sát rằng có điều gì đó bất thường, ông đã ý thức được Yến Đông Dương có vấn đề, nhưng điều mà ông ta không ngờ tới chính là Yến Đông Dương, hắn ta là tướng lĩnh, tâm phúc của Đế Uyên, là thống lĩnh Vệ lâm quân của hoàng thành Đại Hạ, nhưng lại dám làm chuyện thông địch bán nước này!

Ám dạ Quỷ Vương!

Ông ta phụ trách giám sát thiên hạ này, tai mắt ở khắp nơi, nằm trong tay rất nhiều rất nhiều bí mật của người khác, chuyện có thể khiến cho ông ta kinh ngạc và bất ngờ là rất ít!

Ngược lại!

Đèn đã tắt!

Yến Đông Dương tiếp xúc với ông ta khá nhiều, lại được Đế Uyên coi trọng, nhưng lại có thể giấu giếm kĩ như thế, lừa được ông ta! "Chó săn?" "Hừ!"

Yến Đông Dương và ám dạ Quỷ Vương liếc nhìn đối phương, lạnh lùng nói: “Tôi thừa nhận, tôi là chó săn, là chó săn của Đại

Hoa!" “Nhưng ông thì sao?" “Chẳng lẽ ông, ám dạ Quỷ Vương lại không phải là chó săn bên cạnh Đế Uyên hay sao?” “Dưới chân Hoàng chủ!” “Tất cả đều là chó săn cả!” "Không thể tự làm theo ý mình!" "Phải mặc người sắp đặt xâu xé!" “Nếu đã như vậy, vậy thì làm chó săn của Đại Hạ hay làm chó săn của Đại Hoa, khác gì nhau chứ?”

Lời này nói ra!

Vô cùng hùng hồn, mang đầy vẻ cây ngay không sợ chết đứng!

Dường như!

Đối với Hoàng chủ Đế Uyên, ngoài mặt Yến Đông Dương vô cùng cung kính, nhưng trong lòng lại vô cùng oán hận ông ta!

Thậm chí!

Không thể khống chế nổi sự căm thù! "Qua cầu rút ván!" "Våt chanh bỏ vỏ!"

Vừa nói!

Yến Đông Dương vừa giơ tay chỉ trăm tên Vệ lâm quân đứng ở đằng sau, răng cắn chặt nói: “Tên cẩu tặc Đế Uyên, lòng dạ độc ác, thủ đoạn tàn nhẫn, bội tình bạc nghĩa, ích kỷ vị lợi, tính khí thất thường!" "Một câu có thể phản người chết hay sống, một suy nghĩ có thể cắt đứt mạng sống người khác!” “Bọn họ!" “Đều là kẻ bị hại!” "Bọn họ!" “Ai cũng không thoát được!” "Tiêu Nhất Thiên!” “Đường đường là Lang Vương bắc cảnh, bảo vệ đất nước, chiến công hiển hách, kết quả thì sao nào? Còn chẳng phải bị tên cẩu hoàng đế Đế Uyên chơi đùa trong lòng bàn tay hay sao, bị ông ta hại đến mức thân bại danh liệt, tính mạng nguy hiểm, liên lụy người nhà, thủ đoạn độc ác đó của ông ta quả thật khiến người khác lạnh run!” “Nếu như!" “Để tên cẩu hoàng đế Đế Uyên đó chữa khỏi đan điền, không chỉ riêng mình Tiêu Nhất Thiên phải chết!" "Tôi!" "Ông!” "Tất cả mọi người đứng ở đây, đều biết được bí mật của Đế Uyên, ai cũng đừng mong sống tiếp!”

Lời nói của Yến Đông Dương vận dụng nội kình, âm thanh như tiếng sấm rền, vang vọng khắp không trung, trong nháy mắt đã truyền tới cách đó hơn trăm mét, không chỉ những người đứng gần đó bị định tại nhức óc, mà những người dân ở bên ngoài hoàng thành cũng nghe rõ mồn một!

Hắn ta!

Cố ý làm thế!

Thắng bại khó đoán, sống chết khó lường, điều gã ta muốn đó là trước khi trận đấu diễn ra, vạch trần bộ mặt ác độc trước mặt tất cả mọi người, cùng tội ác tày trời của Đế Uyên! Để cho Vệ lâm quân nghe được, người dân ngoài hoàng thành nghe được!

Tất nhiên!

Hắn ta làm điều này không phải vì muốn giúp Tiêu Nhất Thiên giải oan!

Mà là vì!

Muốn nhiễu loạn lòng người!

Muốn làm lung lay quyết tâm thà chết cũng sẽ bảo vệ hoàng thành của những Vệ lâm quân trước mặt, lung lay lòng kính yêu của muôn dân với Hoàng chủ Đế Uyên của họ, đây gọi là nhân tâm kế!

Quả nhiên!

Đúng theo những gì mà Yến Đông Dương mong muốn, lời của hắn ta vừa dứt, những Vệ lâm quân đứng sau ám dạ Quỷ Vương đều bị kinh ngạc đến đơ người!

Cái cảm giác kinh ngạc này!

Còn kinh khủng hơn so với mệnh lệnh giết cả đồng đội mà ban nãy ám dạ Quỷ Vương hạ xuống, kinh khủng hơn việc Yến Đông Dương bỗng dưng bổ một đao về phía ám dạ Quỷ Vương, cảm giác đó còn mãnh liệt hơn trăm ngàn lần!

Dù sao thì!

Yến Đông Dương cũng là cấp trên của bọn họ, lời mà Yến Đông Dương nói ra, bọn họ tất nhiên sẽ tin mấy phần!

Cũng giống như vậy!

Những người dân ngoài hoàng thành kia, nghe thấy giọng nói của Yến Đông Dương, lời Yến Đông Dương nói ra, như một quả bom ném vào mặt hồ yên ả, tĩnh lặng vậy, trong chớp mặt khiến mặt hồ trong lòng bọn họ ầm ầm dậy sóng, mọi người bắt đầu huyên náo ầm ĩ!

Tiêu Nhất Thiên!

Hóa ra là bị Hoàng chủ Đế Uyên hãm hại?

Ông trời của con ơi!

Tin tức Ngao Tuấn Thần cưới Tô Tử Lam về làm vợ đã đủ để oanh tạc toàn thủ đô, mọi người trong hoàng thành đều chạy đến xem kịch vui, nhưng ngàn lần không nghĩ tới chính là, kịch này càng diễn càng hay, càng diễn càng thú vị!

Bây giờ!

Con mẹ nó ngay cả Hoàng chủ đương triều cũng có một chân vào diễn rồi!

Có lẽ mọi người không biết!

Trước lúc đó, bốn gia tộc lớn do Lý Khai Sơn đứng đầu, vừa mới cứu được đám người Sói Đồng từ trong tay của Cấm vệ quân, chạy thoát khỏi hoàng thành, những người dân trong thành còn đang oán trách cấm vệ quân vô dụng, lại để đám phản quốc ấy chạy thoát thân, mà ngay sau đó, Yến Đông Dương lại nói, Tiêu Nhất Thiên là bị oan!

Bị Đế Uyên hãm hại!

Đậu má!

Cái quần què!

Con mẹ nó!

Tóm lại là bên nào mới là thật? Bên nào mới là giả?

Thật thật giả giả, khiến mọi người mơ hồ lẫn lộn hết lên rồi! "Yến Đông Dương, hay cho mày!" "Thật không ngờ rằng!" "Bình thường mày ít tiếng ít lời, vậy mà bây giờ lại khua môi múa mép, rõ ràng là phản tặc, nhưng lại nói vô cùng hiên ngang lẫm liệt!”

Mỗi một hành động của Yến Đông Dương lại lần nữa vượt ngoài dự đoán của ám dạ Quỷ Vương, nhưng mà, ám dạ Quỷ Vương cũng không định ở đây bàn chuyện ai đúng ai sai với hắn ta mà xoay người nhìn gần hai trăm Vệ lâm quân đứng đằng sau mình, nói: “Đừng nghe hắn ta nói nhăng nói cuội, mê hoặc lòng người!” “Làm phản!" "Chính là làm phản!" "Trộm!" "Chính là trộm!" "Mặc kệ lời hắn ta nói đúng hay là nói sai, là thật hay là giả, chuyện của Đại Hạ ta, không đến lượt một tên chó săn Đại Hoa nhúng tay vào!"

Vừa nói!

Ám dạ Quỷ Vương vừa dơ tay, rút ra bảo đao hàn thiết từ sau lưng, bảo đao đó chính là Bảo đao Long Đồ của Tiêu Nhất Thiên! “Mọi người nghe lệnh!" “Giết hết cho tôi!" . Đam Mỹ Sắc

Ám dạ Quỷ Vương không hề nhiều lời, nhấc Bảo đao Long Đồ lên, chỉ về hướng Yến Đông Dương, lạnh lùng nói: “Giết sạch đám nghịch tặc, đám chó săn của Đại Hoa này!” "Tôi cam đoan!" “Những người tham gia trận chiến ngày hôm nay, tất cả đều sẽ được phong thưởng xứng đáng!” “Bất cứ ai bên phe bọn phản tặc này, đều sẽ giết không tha!”

Lời này nói ra!

Vô cùng uy nghiêm!

Nói xong!

Ám dạ Quỷ Vương một mình xông lên trước, vút một tiếng, đã biến thành tàn ảnh, cầm theo bảo đao Long Đồ chém về phía Yến

Đông Dương!

Bị lừa gạt!

Đối với ám dạ Quỷ Vương mà nói, là một chuyện vô cùng nhục nhã!

Vì vậy!

Ông ta muốn tự tay giải quyết Yến Đông Dương! “Đến đúng lúc lắm!”

Yến Đông Dương nghiêm nghị không hề sợ hãi, cũng cầm lên chiến đao của mình, đối mặt với ám dạ Quỷ Vương đang lao tới, hét lớn: “Hôm nay, ông đây ngược lại muốn xem xem, ám dạ Quỷ Vương ngày thường vẫn giả thần giả quỷ, làm ra vẻ thần bí khó dò, rốt cuộc là giỏi cỡ nào!"

Bum!

Ám dạ Quỷ Vương và Yến Đông Dương đều là cao thủ Ám cảnh viên mãn, cũng là những cao thủ đứng thứ nhất thứ hai trong cảnh giới viên mãn. Như là cánh tay trái và cánh tay phải của Đế Uyên, vậy mà lại đang chém giết lẫn nhau, vật lộn cùng một chỗ, ám kình của cả hai bắn ra tứ phía, điên cuồng va chạm nhau, bảo đao Long Đồ và Đạo chiến hàn thiết như điện quang chợt lóe chợt tắt, va đập vào nhau không ngừng!

Tàn ảnh như thoi!

Đao kiếm xoèn xoẹt!

Ám kình cuộn trào mãnh liệt!

Sát khí đằng đằng!

Hai người ngang sức ngang tài. Thực lực hai bên, trong nhất thời khó mà phân được ai thắng ai bại! "Giết!" “Giết hết cho tôi!”

Hơn mười tên sứ thần Đại Hoa thấy vậy, cũng không chút do dự mà dẫn theo những tên Vệ lâm quân tạo phản kia, xông về hướng gần hai trăm Vệ lâm quân!

Nghe được lời nói của Yến Đông Dương ban nãy!

Trong số gần hai trăm Vệ lâm quân, mặc dù có người bị lay động, nhưng khi đối mặt với đám người sứ thần Đại Hoa đang xông tới, bọn họ tất nhiên sẽ không nương tay!

Trong thời gian ngắn!

Đám người hai bên xông vào giết lẫn nhau, bắt đầu một cuộc hỗn chiến hiểm thấy!

Theo lý mà nói!

Dưới trướng ám dạ Quỷ Vương có gần hai trăm Vệ lâm quân, cho dù hơn chục thành viên sứ thần Đại Hoa và hàng chục Vệ lâm quân tạo phản liên thủ lại, cũng khó mà đánh thắng được bọn họ!

Tuy nhiên!

Vào lúc trận hỗn chiến này vừa bắt đầu!

Bỗng có thay đổi bất thường!

Phụt!

Phụt!

Phụt!

Cùng với tiếng đao kiếm đâm vào cơ thể, chỉ thấy, trong số Vệ lâm quân dưới trướng của ám dạ Quỷ Vương, có hơn chục người, đột nhiên quay sang nhắm một đao đâm chết đồng đội của mình, sự việc xảy ra quá đột nhiên, khiến người bên phía ám dạ Quỷ Vương chết rất nhiều người!

Rõ ràng rằng!

Yến Đông Dương là thủ lĩnh Vệ lâm quân, số người đã bị hắn ta lôi kéo tạo phản không chỉ có hơn chục người trước đó!

Trong số những người dưới trướng của ám dạ Quỷ Vương, cũng có người bị hắn ta lôi kéo! "Đậu má!" "Xảy ra chuyện gì vậy?" "Con mẹ nó.."

Sự thay đổi đột ngột đó, trong lúc đó đã dọa đám người dưới trướng ám dạ Quỷ Vương sợ đứng hình, đội hình rối loạn, lòng người hoang mang!

Toàn quân tham chiến!

Điều quan trọng nhất đó chính là sự đoàn kết, là lòng tin tưởng lẫn nhau, dám đưa lưng của mình về phía chiến hữu!

Mà bây giờ!

Trong những người chiến hữu mình vẫn luôn tin tưởng, lại có gián điệp của đối thủ!

Quan trọng là!

Bạn còn không biết rốt cục là có bao nhiêu tên gián điệp, cũng không biết thân phận của đối phương, vậy thì đánh như thế nào?

Vì vậy!

Bên phía ám dạ Quỷ Vương nhìn có vẻ đang chiếm ưu thế về số lượng, nhưng khi số lượng gián điệp trong quân mình không ngừng tăng, ngược lại bị bên Yến Đông Dương đánh đến mức trở tay không kịp, mất đi lòng tin, rơi vào thế bất lợi “Bọn!” "Khốn!" "Nạn!"

Trong lúc đang chiến đấu với Yến Đông Dương, ám dạ Quỷ Vương tất nhiên cũng quan sát tình hình vừa xảy ra bên này, vừa nhìn thì lửa giận trong người như thể bị đốt lên, ông ta cắn chặt răng, rít ra từng chữ, nội kình trong cơ thể nhất thời bạo phát đến cực hạn, ông ta bay người lên, cầm theo Bảo đao Long Đồ, lấy hết sức mạnh chém về phía Yến Đông Dương, giọng nói âm trầm rít qua từng kẽ răng: "Chết đi!"

Bùm!

Yến Đông Dương không kịp né, trái tim nhảy vọt lên cổ họng, vội vàng nâng chiến đao hàn thiết lên chắn trước đầu, giây tiếp theo, hai thanh đao va vào nhau, ánh lửa văng tung tóe, tiếng đao va chạm như sấm nổ!

Một đạo này!

Ám dạ Quỷ Vương đã vận hết toàn bộ ám kình của mình!

Quyết liệt hơn rất, rất nhiều so với bất kì một đao nào trước đó!

Ba giây sau! Yến Đông Dương chỉ chống đỡ được ba giây, đối mặt với một đao mạnh mẽ này, vận hết toàn lực này của ám dạ Quỷ Vương, anh ta có cảm giác như bị núi đá đè xuống người vậy, lục phủ ngũ tạng như bị ai đó lôi ra, dòng máu đang chảy trong người đang sôi trào, sau đó cả người do không chống đỡ được nữa mà bị ám dạ Quỷ Vương chém bay ra ngoài!

Phụt!

Yến Đông Dương đang bay trên không trung, thì phun ra một ngụm máu!

Vẽ trên không trung một vòng máu đỏ tươi!

Phịch!

Yến Đông Dương bị chém bay xa chục mét, quỳ một gối xuống, chiến đao hàn thiết cắm xuống mặt đất, mới miễn cưỡng có thể ổn định cơ thể, tay phải nắm đao bị chấn động đến mức nổ tung!

Toác da!

Tróc thịt!

Máu chảy ròng ròng!

Lúc này, hơi thở Yến Đông Dương đã phập phồng, hai vai phát run, sắc mặt đỏ bừng, gân xanh quanh cổ nổi lên, trên khóe miệng vẫn còn vài giọt máu. Trong đôi mắt tràn đầy tơ máu khiến người khác sợ hãi!

Hiển nhiên!

Đã bị thương không hề nhẹ!

Đây!

Mới là thực lực thật sự của ám dạ Quỷ Vương sao?

Đỉnh cao của nội kình!

Đã sắp có thể bước vào cảnh giới minh kình rồi, một khi luyện ra được minh hình, sẽ giống như Hoắc Mãng và Tiêu Nhất Thiên trước đó vậy, trở thành cao thủ đứng giữa cảnh giới ám kình và minh kình!

Một bước này!

Chỉ kém một bước!

Chỉ dựa vào một đao ban nãy, Yến Đông Dương đã hiểu ra rằng, nếu tiếp tục lấy một chọi một với ám dạ Quỷ Vương, hắn ta sẽ khó mà đánh thắng được ám dạ Quỷ Vương!

Tuy nhiên!

Một đao của ám dạ Quỷ Vương ban nãy đã thành công khiến Yến Đông Dương bị thương, cơ bản là không cho Yến Đông Dương có cơ hội hồi sức và tìm cứu viện binh, sau khi đáp đất, vội vàng bố thêm một đao về hướng hắn ta, muốn giết chết Yến Đông Dương ngay tại đây! “Mày!” "Không phải muốn xem thực là của tao như thế nào sao?" “Bây giờ!” “Đã xem được rồi chứ?"

Tàn ảnh của ám dạ Quỷ Vương lóe qua, cùng với giọng nói trầm thấp lạnh lẽo, hỏi: “Mày hài lòng không?"

Bum!

Vừa dứt lời, lại thêm một đao nữa, Yến Đông Dương không còn quan tâm vết thương trên người mình nữa, đứng lên, nâng đao đỡ, mà kết quả đúng theo những gì mà hắn ta đoán, cơ bản là không đỡ nổi!

Yến Đông Dương!

Lại một lần nữa bị ám dạ Quỷ Vương một đao chém bay! “Đến đây!" "Ngươi không phải là muốn tạo phản hay sao?" "Không phải là muốn ngăn cản Hoàng chủ điện hạ chữa lành đan điền sao?" “Phế vật!” "Đến giết ta đi!"

Trong con giận giữ, ám dạ Quỷ Vương như là thần chết đến từ địa ngục, giọng nói âm u, cùng với chiếc mặt nạ quỷ trên mặt khiến người ta sởn tóc gáy!

Một đao!

Lại thêm một đao!

Ba đao liên tiếp bổ xuống, khiến Yến Đông Dương nằm dài dưới mặt đất, chiến đao hàn thiết bị đánh bay ra ngoài, cả người gã ta như một đống bùn nhão, muốn tiếp tục chiến đấu, chỉ sợ là không có sức lực đứng dậy nữa rồi!

Vút!

Vút! Vút! Vút!

Bên này, tính mạng của Yến Đông Dương rất đáng lo ngại, mà bên còn lại, bên phe của Yến Đông Dương đã không chế được tình hình, vì vậy, hai tên Sứ thần Đại Hoa và bảy tám tên Vệ lâm quân đang bay sang bên này, muốn cứu Yến Đông Dương từ tay ám dạ Quỷ Vương!

Đáng tiếc!

Đã đến chậm một bước!

Trong lúc Yến Đông Dương đang dồn toàn lực lảo đảo đứng lên, thì ám dạ Quỷ Vương lần nữa xuất hiện và đứng trước mặt hắn. Hoàn toàn không quan tâm đám người sứ thần Đại Hoa và vệ lâm quân tạo phản đằng sau đang lao tới, nhấc Bảo đao Long Đồ lên, muốn bổ một nhát vào đầu Yến Đông Dương, chém gã thành hai nửa, khiến hắn chết không toàn thây!

Một đao tung ra!

Yến Đông Dương chắc chắn sẽ chết!

Đám người Sứ thần Đại Hoa và Vệ lâm quân đang vội vã xông qua kia nhận ra mình đến quá muộn, trong lòng Yến Đông Dương cũng đã nguội lạnh, hoàn toàn từ bỏ việc giãy giụa, đơn giản nhằm mắt lại, trong đầu hàng loạt những hình ảnh không ngừng lóe qua, yên lặng chờ một đao kia bổ xuống!

Chờ đợi cái chết đến!

Tuy nhiên!

Khi mọi người đều cho rằng đại cuộc đã định, tất cả mọi người đều cho rằng, Yến Đông Dương chắc chắn sẽ làm ma dưới Bảo đao Long Đồ trong tay ám dạ Quỷ Vương, bỗng nhiên xảy ra một tình huống mà mọi người không ngờ tới!

Keng!

Không có điều gì báo trước cả, âm thanh xé gió chói tai vang lên, từ xa truyền đến, hai thanh hàn đao bay với tốc độ khó mà tin nổi về phía Yến Đông Dương và ám dạ Quỷ Vương, nháy mắt đã đến gần!

Từ xa!

Có một bóng hình duyên dáng đang bước chầm chậm về phía đằng này

Cô ấy!

Mặc một bộ váy cưới đỏ tươi như máu vậy!

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play