Hoàng Thiệu Huy chủ động hẹn Anna dùng cơm, lần đầu vì bận rộn Anna cũng từ chối nhưng đến lần 2 lần 3 thì không thể từ chối nữa. Anna cảm thấy Thiệu Huy rất nhiệt tình, so với những người từng đeo đuổi cô thì cậu ân cần và rất chu đáo.
Anna ngồi nhìn Hoàng Thiệu Huy cắt bít tết cho mình, cô tự biết mình không phải kiểu phụ nữ dễ khiến người ta vừa gặp đã yêu. Hơn nữa vì tính chất công việc, trên người cô lúc nào cũng có mùi thuốc sát trùng, một mối quan hệ trước của cô cũng chia tay vì lý do này.
Hoàng Thiệu Huy cắt thịt xong cẩn thận đổi đĩa lại cho cô, không nói gì chỉ nở một nụ cười đã khiến trái tim Anna xao xuyến. Dương Trạch và Lâm Vĩ Phong cũng từng nói, cũng may Thiệu Huy là đàn ông nếu cậu ta là phụ nữ thì bọn họ đã tranh giành nhau mất rồi.
“Anh sang đây du lịch hay là vì công việc?” - Anna hỏi.
“Công việc, một chuyến công tác dài.” - Hoàng Thiệu Huy không cần suy nghĩ đã có thể trả lời trơn tru.
Anna nghe đó là một chuyến công tác dài đột nhiên thấy vui vẻ, vậy thì bọn họ sẽ có nhiều thời gian gặp gỡ nhau hơn.
“Em đang học Y à?”
“Sao anh biết? Là do mùi thuốc sát trùng sao?” - Anna hơi bất ngờ, tay chân cũng trở nên lúng túng.
“Không phải, anh thấy sách Y trong túi của em.” - Hoàng Thiệu Huy tinh ý nhận ra chuyện mùi thuốc sát trùng đã gây ra vết thương nào đó trong lòng Anna - “Anh nghĩ việc làm bác sĩ y tá rất là ngầu, đó là một công việc vô cùng cao cả.”
“Anh nghĩ vậy thật sao?” - Trong mắt Anna giờ chỉ có hình ảnh của Thiệu Huy.
“Tất nhiên rồi, vậy nên chuyện thỉnh thoảng mùi thuốc khử trùng vương lại trên người em chỉ là minh chứng cho việc em đã làm việc vô cùng chăm chỉ, em đã dốc hết sức để cứu sống một sinh mạng.”
Anna mím chặt môi, Thiệu Huy là người đầu tiên nói với cô những lời này. Dù cho cô vẫn còn thấy bất an về người đàn ông trước mặt nhưng Anna tình nguyện lao đầu vào.
“Cảm ơn anh, anh không biết nó có ý nghĩa thế nào với em đâu.”
Hoàng Thiệu Huy vươn tay qua xoa xoa má cô:
“Sao lại nói mấy lời khách sáo vậy với anh.”
Sự dịu dàng và tử tế của cậu chính là thứ ăn sâu vào trong máu, đối với bất kỳ cô gái nào Thiệu Huy gặp được cậu cũng sẽ đối xử ân cần như vậy. Đặc biệt là lúc này cậu đang có ý lợi dụng Anna, vậy nên nếu có thể làm gì để Anna thấy dễ chịu Hoàng Thiệu Huy sẽ không ngại làm. Vĩ Phong từng nói đó bản thân anh sẽ không thể giống Thiệu Huy được, bởi vì anh sẽ chỉ để tâm tới người mình yêu thương mà thôi.
Gần đây Khả Hân đã ăn uống ngon hơn nhưng đột nhiên mất ngủ và chỗ vết mổ thường xuyên cảm thấy đau. Anna đang giúp cô kiểm tra, Khả Hân nhìn thấy Anna hết nheo mắt lại cau mày, lo lắng hỏi:
“Có phải là vết khâu có vấn đề không? Tôi hay nghe nói có mấy vụ bác sĩ bỏ quên đồ trong lúc phẫu thuật, chỉ băng gạc gì đó…”
Anna nghe cô nói không nhịn được bật cười:
“Không có đâu, bác sĩ làm phẫu thuật cho cô chính là giáo sư nổi tiếng nhất khoa sản, bác sĩ trở phẫu hay y tá đều là tốt nhất. Chủ yếu là do cô vận động quá nhiều, từ khi xuất viện đến nay cô lúc nào cũng thức khuya dậy sớm, chuyện gì cũng đổi làm, cơ thể nào chịu cho nổi.”
Khả Hân thở phào nhẹ nhõm, nếu chỉ là mấy vấn đề đó thì cô cũng yên tâm, cô chỉ sợ mình có chuyện gì bỏ lại con gái lẻ loi giữa thế gian.
“Để tôi hẹn lịch với bên bệnh viện, để David đưa cô đi tái khám, mấy cơn đau này không có xem thường được đâu.”
“Biết rồi, bác sĩ tương lai, cô nói gì tôi cũng nghe hết.” - Mặc dù Anna hay càm ràm suốt ngày nhưng Khả Hân biết có quan tâm thì mới có lo lắng - “Gần đây cô hẹn hò đúng không?”
“... Không có.” - Anna đưa tay vén tóc quay mặt đi chỗ khác.
“Còn nói không có, hành động của cô đã tố cáo cô rồi kìa.” - Khả Hân cười nói - “Dạo này mỗi lần ra đường cô đều trang điểm cả.”
“Ý cô là trước đây tôi không trang điểm sao?” - Anna vẫn không chịu thừa nhận.
“Vậy mùi nước hoa đàn ông vương trên người cô thì giải thích thế nào, đừng nói là của David hay Henry. Nước hoa không vương trên quần áo cô mà là trên… da thịt cô kìa.”
Anna xấu hổ che mặt, trừng mắt với Khả Hân:
“Sao lúc trước tôi không biết miệng lưỡi cô lại ghê gớm như vậy chứ!”
Khả Hân lắc đầu cười, nếu là cô trước đây chắc chắn không thể không biết ngại mà nói mấy câu đó nhưng từ khi ở bên Vĩ Phong. Có lẽ là học thói xấu của anh rồi, học được cách trêu ghẹo người khác.
“Hai người gặp gỡ như nào? Gặp ở trường Y hay sao?”
“Không phải, là tình cờ gặp trên đường, anh ấy là người nước cô đấy, sang đây để công tác thôi.”
“Có khi nào cô đến nước tôi làm dâu thật không?” - Khả Hân cảm thấy mọi chuyện đúng là thật trùng hợp đến kỳ diệu.
“Chúng tôi mới quen có mấy ngày đâu, thật lòng không dám nghĩ chuyện xa vời.” - Anna khẽ thở dài - “Không nói với cô nữa, tôi về phòng làm bài luận đây.”
“Ngủ ngon nhé Anju của mẹ nuôi.” - Anna vẫn không quên hôn nhẹ vào trán Anju tạm biệt.
Anna đi rồi Khả Hân lại có điều suy nghĩ, cô không biết có nên nhờ bạn trai của Anna báo tin về nước hay không. Nhưng nhìn Anna vui vẻ như vậy cô lại không dám mở lời, Anna đã vì hai mẹ con cố vướng vào đủ phiền phức rồi, không nên đẩy tình yêu vừa chớm nở của bọn họ vào nguy hiểm.
Anna quay về biệt thự với một bó hoa rất to, trẻ nhỏ rất dễ dị ứng với phấn hoa nên Anna không dám vào phòng của hai mẹ con Khả Hân. David đang bế Anju ru ngủ để Khả Hân ăn chiều.
“Anh có thấy bó hoa của Anna không?” - Khả Hân hỏi David.
“Cô thích sao?” - David trả lời cô nhưng tay vẫn không quên vỗ nhè nhẹ lên lưng Anju - “Một lát tôi đặt người mang tới.”
Khả Hân bị David làm cho cứng họng, cứ mỗi cô nhắc đến cái gì David đều hỏi cô có thích không rồi đòi mua cho bằng được, đối với sự quan tâm này cô thật sự không biết nên làm gì.
“Không phải, Anna cũng nói trong phòng Anju không nên có phấn hoa mà. Tôi chỉ muốn nói Anna hẹn hò rồi, hai người họ rất hợp nhau.”
David gật gù, nếu xét theo thẩm mỹ phương Tây thì Anna cũng là một mỹ nữ, nếu không phải cô ấy chọn nghề nghiệp quá đặc thù thì hẳn sẽ thường xuyên được đàn ông săn đón.
“Anh đừng giao cô ấy nhiều việc quá để người ta có thời gian hẹn hò nữa.”
“Hiện tại Anna phụ trách y tế sức khỏe của biệt thự này, cô thấy có ai đau ốm gì không, việc của cô ấy là nhàn nhất rồi.” - David đợi Anna học xong chứng chỉ bác sĩ mới thật sự để cô biết đến những chuyện của tổ chức.
“Chăm sóc cho hai mẹ con tôi thì nhàn sao được.”
“Phải rồi, lịch tái khám Anna đặt cho cô là cuối tuần, cuối tuần tôi đưa cô đi bệnh viện một chuyến.” - Mặc dù David không nói nhưng anh vẫn luôn để ý tình trạng sức khỏe không ổn định của Khả Hân, nếu Anna không đặt lịch anh cũng định sẽ làm.
Khả Hân nhìn sang Anju vừa được David đặt vào trong nôi, lo lắng hỏi:
“Con bé ở nhà một mình có ổn không?”
“Sao lại là một mình, căn nhà này có không biết bao nhiêu người chờ sẵn để chăm sóc cho Anju, cô không cần lo.”
“Từ khi con bé rời khỏi phòng săn sóc đặt biệt thì hai mẹ con chúng tôi chưa từng rời khỏi nhau năm phút.”
Người từ nhỏ đến lớn chưa từng biết biết đến một tiếng “mẹ” như David cũng có thể cảm nhận được tình mẫu tử thiêng liêng của mẹ con Khả Hân.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT