Ở sâu bên trong, nơi trung tâm của Tử Vong Đàm có một cái hồ lớn. Cái hồ này rộng mấy chục trượng, lại sâu vô cùng. Nước hồ quanh năm màu tím, tuy nhiên lại không hòa hợp với nước của Tử Vong Đàm. Từ trên cao nhìn xuống lại giống như con mắt của Tử Vong Đàm. Mặt hồ tĩnh lặng không chút gợn sóng. Toát lên một vẻ tang thương đến kỳ lạ.
Đột nhiên mặt hồ vốn dĩ vẫn tĩnh lặng kia bỗng dưng rung động. Ban đầu rất nhẹ, thế nhưng dần dần về sau càng mạnh mẽ. Đến một lúc sau toàn bộ mặt hồi dậy sóng dữ dội. Giống như bát nước bị người ta đá trúng. Không gian xung quanh không ngừng vang lên tiếng ong ong. Cảnh tượng rất đáng sợ. Việc này kéo dài khoảng một nén nhang mới kết thúc. Và khi mặt hồ bắt đầu lắng xuống thì một tiếng rống kinh thiên bất ngờ phát ra. Tiếng rống này cực kỳ lớn. Nó vang đi rất xa, thậm chí bên ngoài Tử Vong Đàm cũng có thể nghe thấy. Tiếng rống mang theo sự hung tàn và thê lương. Khiến cho người ta nghe không tự chủ mà cảm thấy rợn người.
•Chuyện gì.... Tiếng rống này là...
Ờ một chỗ khác. Hải cùng với Dong Minh tiểu đội đang lênh đênh trên mặt nước thì chợt nghe thấy tiếng rống. Với vẻ mặt hoảng hốt, bọn họ đều ngẩn đầu nhìn theo phương hướng phát ra âm thanh.
Hồi lâu tiếng rống mới kết thúc. Không gian một lần nữa chìm vào sự tĩnh mịch. Tuy nhiên sự kinh hãi trong lòng mỗi người vẫn còn tồn tại. Hải không tự chủ quay lại nhìn Cao Cung.
•Đừng nhìn ta, chuyện này ta cũng không biết. Ta ở Tử Vong Đàm này lâu như vậy cũng là lần đầu tiên chứng kiến.
Cao Cung chột dạ, vội vàng nói.
Hải nghe vậy cũng không có nói gì. Hắn lại ngẩn đầu nhìn về phía xa xa kia, vẻ mặt có phần bất an.
Không chỉ có hắn, tất cả mọi người trong tiểu đội đều trở nên trầm lặng. Không khí có phần nặng nề.
Soạt soạt...
Tiếng thuyền rẽ nước đi về phía trước. Không ngừng xuyên qua những rặng rong, tảo. Thời gian qua đi, nhóm người Dong Minh tiểu đội bắt đầu có thu hoạch. Bọn họ đã tìm thấy một vài cây thảo dược có giá trị. Lại thêm bắt được một con rùa quý, giá trị mấy chục lượng bạc. Chuyện này khiến cho bọn vui vẻ không thôi.
Mặc dù thu hoạch ở đây rất là dồi dào. Tuy nhiên cũng đi đôi với nguy hiểm khó lường. Nhóm người bọn Hải sau khi đi vào một khu vực nước sâu thì bỗng dưng gặp phải hung thú.
Hung thú này chính là Hắc Bì Ngạc. Là một chủng cá sấu đặc biệt sống ở Tử Vong Đàm. Chúng có thân hình to lớn, con trưởng thành có thể dài hơn năm trượng. Bởi vì toàn thân phủ một lớp da dày màu đen. Nên mới gọi là Hắc Bì Ngạc.
Dưới nước Tử Vong Đàm, Hắc Bì Ngạc giống như một khối màu đen ngòm. Đang lù lù tiến lại gần chiếc thuyền.
•Mau chuẩn bị Khôi Tiễn...
Cao Cung lập tức ra lệnh. Một thành viên trong đội nhanh chóng lấy ra một vật giống như súng bắn cá ở hiện đại. Bên trên có gắn mũi tên bằng đồng xanh. Gọi là Khôi Tiễn là vì người sáng chế ra nó tên là Khôi.
Khôi Tiễn là vũ khí thích hợp cho thủy chiến. Cộng thêm mũi tên được làm từ đồng xanh, độ sắc bén không thể bàn cãi. Dù là Hắc Bì Ngạc da dày thịt béo cũng phải té nếu bị bắn trúng.
Cao Cung cầm Khôi Tiễn trên tay. Mũi tên nhắm vào đầu Hắc Bì Ngạc đang tiến đến không một chút chần chừ nhấn cò
•Đoàng...
Súng nổ, mũi tên lao vun vút về phía trước. Cực kỳ chuẩn xác găm thẳng vào đầu Hắc Bì Ngạc. Máu tươi lập tức tràn ra, Hắc Bì Ngạc giãy giụa đùng đùng làm cho vùng nước xung quanh nó bị khấu động cuồn cuộn. Chốc lát sau động tĩnh dần giảm xuống. Hắc Bì Ngạc cuối cùng cũng tuyệt khí, từ từ chìm xuống đáy nước.
•Mau lên, Hắc Bì Ngạc đã chết. Chúng ta mau chóng vớt nó lên.
Sau khi hạ xong Hắc Bì Ngạc, Cao Cung lập tức vui vẻ ra lệnh đồng đội chống thuyền đến để vớt xác của nó. Da của Hắc Bì Ngạc vô cùng có giá trị.
•Mọi người khoan đã.
Bất chợt Hải lên tiếng.
•Lý huynh đệ có chuyện gì sao...
Cao Cung nghe vậy đoạn hỏi.
•Các ngươi mau nhìn bên kia....
Hải không lập tức trả lời, hắn chỉ tay về một phía nói. Đám người Cao Cung nhìn theo ngón tay của hắn. Ở phía xa chỗ một vùng nước vậy mà lại xuất hiện một bóng đen khác.
•Hắc Bì Ngạc...
Cao Cung nhảy lên một cái. Gã cảm thấy giật mình. Hắc Bì Ngạc bình thường đều đi đơn độc. Vậy mà ở chỗ này lại xuất hiện hai con. Chuyện này có chút khác thường.
•Không chỉ có một con đâu..
Hải nhìn bọn họ nhàn nhạt nói.
•Không chỉ có một con, chẳng lẽ là một đàn sao. Chuyện này không thể nào. Hắc Bì Ngạc luôn luôn đi đơn độc. Lần này xuất hiện hai con chắc là trùng hợp mà thôi.
Mấy người trong tiểu đội có vẻ không tin lời hắn nói. Cũng không muốn tin một chút nào. Hắc Bì Ngạc đi thành đàn, chuyện này quá kinh khủng.
•Các ngươi cứ nhìn đi...
Hải bộ dạng hờ hững nói. Đối với chuyện này không quá quan tâm.
Rất nhanh lời của hắn được chứng thực. Phía xa kia bắt đầu xuất hiện thêm vài cái bóng. Mới đầu chỉ có hai cái, thế nhưng càng lúc càng nhiều. Đến lúc này cũng đã có mười mấy con xuất hiện.
•Chuyện này, này....
Cao Cung hoảng sợ mặt tái nhợt. Những người khác cũng đã run lẩy bẩy. Đây là chuyện kinh khủng nhất từ trước đến nay bọn họ từng gặp phải. Có lẽ chỉ có mình Hải là vẫn bình tĩnh. Dù sao hắn đã từng trải qua nhiều chuyện còn đáng sợ hơn.
•Phía xa còn có thứ đáng sợ hơn...
Hải lại thốt lên. Lời của hắn nói vô cùng nhẹ nhàng. Tuy nhiên lại giống như cây búa lớn gõ vào lòng mọi người. Hiện tại không ai còn nghi ngờ lời hắn nói nữa.
Quả thật là như vậy. Sau khi đàn Hắc Bì Ngạc đến gần phía sau chúng xuất hiện một cái bóng khổng lồ. Cái bóng này kéo dài mấy chục trượng. Chiếm lĩnh cả một vùng nước.
•Đó là.....