• Muội nói gì vậy, huynh làm sao có thể không thích muội chứ.....

Hải thấy nàng như vậy lòng liền rối ren, vội vàng giải thích.

• Vậy tại sao huynh không cưới muội.

Tiểu Thanh ngẩn đôi mắt ướt nước nhìn hắn ngây thơ hỏi.

• Nha đầu ngốc, ta không cưới muội là vì muội vẫn còn nhỏ. Chưa đến tuổi nên thang hôn. Chờ sau này muội lớn Hải ca ca nhất định sẽ lấy muội làm nương tử.

Hải mỉm cười âu yếm, sờ trán nàng rồi nhẹ nhàng an ủi.

• Huynh nói thật không....

Quả nhiên liều thuốc này đối với nàng rất có tác dụng, nàng lập tức ngưng nhõng nhẽo. Chớp chớp đôi mắt tròn đầy hi vọng hỏi.

• Thật, ta đã bao giờ gạt muội đâu nào....

Hải gật đầu xác định.

• Vậy... Huynh có thể hôn ta không.

Nàng nghe xong cũng thấy có chút tin tưởng, nghĩ nghĩ lại phồng má chu môi làm bộ vòi vĩnh.

• Hôn....

Hải lập tức nhảnh lên một bên mày, hỏi.

• Ân, giống như huynh hay làm với các tỷ tỷ đó.

Tiểu Thanh đầy hứng thú nói.

• Àh....

Hải cảm thấy bó tay rồi, tiểu nha đầu này thật sự không biết ngượng. Lại có thể thẳng thắn đòi hỏi như vậy.

• Sao.....

Tiểu Thanh nhìn hắn đầy trông chờ, xem bộ không thành sẽ không chịu.

• Được rồi, muội muốn sao cũng được...

Hải bất đắc dĩ nói. Hắn sợ từ chối lại chọc phải quả mít ướt lằng nhằng. Huống hồ nàng cũng xem như là tiểu nương tử của hắn, hôn một cái cũng không thiệt thòi gì nàng. Nghĩ vậy trong lòng bớt đi một chút áy náy, đoạn bước tới khom lưng hôn lên môi nàng. Nàng ngẩng mặt đón nhận, bộ dạng cực kỳ yêu thích. Nào giống một tiểu cô nương e ngại thường thấy, nàng ở đây rất là vô tư, thoải mái.

Môi chạm vào môi, cảm giác mềm mại truyền đến thật ngọt ngào. Đôi môi thiếu nữ của nàng khiến lòng Hải xao động. Nàng quả thật lớn lên rất là yêu nghiệt. Mặc dù chưa có trưởng thành nhưng lại mang vẻ hấp dẫn loli chính hiệu không sai biệt. Nét dễ thương xen lẫn ngây ngô đó đủ khiến bất kì nam nhân nào sinh lòng tà dâm mà đem nàng đè xuống hung hăng cày bừa một trận.

Hai người càng hôn càng sâu, càng lâu càng nồng cháy. Hải thò tay xuống ghì lấy eo nàng, kéo nàng áp sát người mình. Cảm nhận luồng nhiệt chạy dọc quanh người, tận hưởng cơn đê mê bất tận. Cuối cùng hắn dùng bàn tay vỗ mạnh mông nàng một cái sau đó dứt khoát tách ra.

• Được chưa...

Hắn vờ mắng yêu nàng.

Nàng không đáp ,mặt ửng hồng. Cảm giác nụ hôn đầu đời đã làm tâm trí nàng lung lạc, ngất ngây quên luôn cả thực tại. Đến nỗi trước đây vừa nói gì cũng không nhớ. Nàng mỉm cười hạnh phúc ôm cổ trèo lên hôn má hắn một cái.

• Huynh nhớ phải giữ lời đó... Ta sẽ cố gắng tu thành chuẩn long để có thể thành hôn với huynh... Chờ ta....

Sau đó nàng vui vẻ hẹn ước một câu rồi nhảy chân sáo bỏ đi. Dọc đường còn khoái chí ngân nga một điệu hát.

Hải nhìn theo bóng lưng nàng bất đắc dĩ lắc đầu. Nha đầu này quả thật không thể dùng suy nghĩ bình thường đánh giá được. Có lẽ nàng thật sự trưởng thành hơn bề ngoài. Nếu như nành thật sự có thể tu thành chuẩn long nàng sẽ biến thành bộ dạng thành niên sớm hơn, đến lúc đó dù vì lý do gì cũng có thể giúp nàng có thêm năng lực để tự bảo vệ mình khi kiếp nạn buông xuống. Coi như là một loại động lực đi.

..........

Qua ngày hôm đó Hải liền sắp xếp cho chúng nữ quay về Hạ Giới. Hắn muốn trước khi đại kiếp buông xuống cùng họ bái đường thành thân. Hưởng thụ cuộc sống hạnh phúc an bình ngắn ngủi. Rời Tiên Giới hắn liền quy hồi Quốc Sư Phủ. Dự định bàn giao một chút với Hoàng Triều sau đó mới về An Lạc Cư. Tuy nhiên vừa đến nơi đã phát hiện Thôi Phán Quan đang ngồi đợi ở trước cửa, gã không ngừng đi đi lại lại, thái độ rất là nôn nóng.

• Ngươi tìm ta sao...

Hải thấy gã, vừa nhảy xuống Cân Đẩu Vân liền mở miệng hỏi.

• Aaa... Rốt cuộc cũng chờ được, ta còn tưởng ngươi sẽ lâu lắm mới quay lại.

Thôi Phán Quan vừa nhìn thấy Hải lập tức mừng rỡ, hớt hải chạy qua.

• Có chuyện gì....

Hải nhíu mày, lòng bất an hỏi. Hắn không muốn xảy ra chuyện lúc này.

• Có, có... Mấy ngày trước đột nhiên xuất hiện một người. Hắn đến một thời gian liền khiến cho những Hồn Tinh bạo động. Có dấu hiệu muốn bùng nổ sớm hơn dự định. Ta lo rằng tiếp tục sẽ không kéo dài được bao lâu liền chạy đến báo cho ngươi.

Thôi Phán Quan gấp gáp kể lại. Trong lòng cực kỳ lo lắng.

• Một người, bộ dạng thế nào...

Hải chú ý lắng nghe, trong lòng chợt lóe lên một tia nghi ngờ, lập tức hỏi lại.

• Không rõ nữa, dường như hắn có thuật giấu nhãn khiến ta không nhìn thấy bộ dạng thật của hắn. Chỉ lờ mờ thấy một thân ảnh mặc áo choàng đen mà thôi.

Thôi Phán Quan nhớ lại rồi nói.

• Vậy sao...... Tình trạng hiện tại có thể kéo dài được bao lâu...

Đến đây Hải đã có thể xác định chín phần mọi chuyện là do Âm Nô giở trò. Hắn thật sự muốn giúp đỡ cho Cổ Thần nhanh chóng phá vỡ phong ấn.

• Không quá nửa tháng nữa sẽ phát sinh bùng nổ....

Thôi Phán Quan đáp.

• Nhanh như vậy....

Hải có chút kinh ngạc. Thời gian như vậy quá gấp, hắn sẽ không kịp làm xong chuyện của mình. Đoạn hắn khổ tâm nhìn về phía chúng nữ sau lưng. Lần này e rằng phải thất hứa với các nàng rồi.

• Không sao, đại sự quan trọng hơn. Chúng ta có thể chờ mà....

Bạch Linh Nhi lên tiếng trước nhất. Bầu bạn bấy lâu nay, nàng làm sao không hiểu hắn.

• Đúng vậy, không gấp....

• Huynh cứ làm việc của mình đi...

• Có cần chúng ta giúp gì không....

Mấy nàng còn lại cũng nhao nhao nói theo. Bọn họ đều ủng hộ hắn thập phần, không hề có ý trách móc.

Hải nhìn các nàng lòng cảm động không thôi, yêu thương nhẹ gật đầu một cái.

• Vậy chúng sẽ lập tức chuẩn bị tiến hành.

Sau đó hắn quay sang nói chuyện với Thôi Phán Quan.

• Ừ.. Phải tranh thủ thôi, số lượng quỷ hồn vô cùng lớn, không phải dễ dàng giải quyết. Chúng ta cần phải có đại lượng nhân lực mới có thể gánh nổi. Ta về Âm Hồn Vực chuẩn bị, ngươi mau chóng tìm hỗ trợ. Ba ngày sau sẽ hành động.

Thôi Phán Quan lập tức đề ra kế hoạch của mình.

• Tốt, ta sẽ sắp xếp....

Hải gật đầu không có ý kiến. So với hắn, Thôi Phán Quan đối với chuyện này am hiểu hơn nhiều. Kế hoạch của gã tất nhiên sẽ chu toàn không cần phải cải biến. Việc của hắn bây giờ chính là ra sức hỗ trợ.

Ý kiến đã thống nhất, hai người không chậm trễ liền chia ra hành động. Hải sau đó mấy ngày cực kỳ bận rộn. Không ngừng chạy tới chạy lui, chuẩn bị nhân lực để hành động.

........

Ba ngày sau.

Tại ÂM Hồn Vực, Trước Âm Ty Môn. Nơi này lúc này tụ tập rất nhiều người, chí ít có tới ba bốn mươi người. Trong đó ngoại trừ những cựu lão phi thăng giả còn có Thiên Tước Thần Thú cùng người Phượng tộc. Tiên Đế và mấy vị Quan Thần võ tướng. Tộc trưởng Long tộc Hãng Thiên với những cao thủ trong tộc. Nói chung ở đây đều là những nhân vật lợi hại nhất trongcủa Hạ Giới. Bọn họđược Hải mời đến để hỗ trợ việc mở Âm Ty Môn.

• Được rồi, các ngươi hiện tại nhanh chóng giàn trận. Cố gắng chống đỡ lũ quỷ hồn bạo động. Ngăn chặn chúng tràn vào Âm Ty Môn. Đã lâu Địa Phủ không có tiếp nhận quỷ hồn, không biết tình trạng bên trong như thế nào. Ta phải vào trong sắp xếp lại trận tự. Bằng không sẽ khiến Âm Giới rối loạn dẫn đến sụp đổ.

Thôi Phán Quan nhìn mọi người dặn dò. Vẻ mặt gã rất là nghiêm nghị tỏ rõ lần này không phải chuyện thường.

• Mọi người cố gắng. Phải nhớ bảo toàn bản thân....

Hải cũng nhìn họ lên tiếng nhắc nhở. Mọi người đáp lại hắn bằng một cái gật đầu. Sau đó họ không chậm trễ đứng thành một hàng ngang, cùng nhau kết thành một bức tường chặn ngang lối vào.

• Được rồi, bắt đầu thôi...

Thấy mọi người đã chuẩn bị xong Hải cũng quay sang nhìn Thôi Phán Quan gật đầu một cái. Đoạn bước đến trước Âm Ty Môn, sau khi hít sâu một hơi hắn bắt đầu đặt tay lên cánh cửa đá khổng lồ, lạnh lẽo. Pháp lực tuông ra, theo một đòđđòđồ án không ngừng thêu dệt, kết thành đại trận luân chuyển cực kỳ ảo diệu. Âm Ty Môn mấy vạn năm lặng lẽ nay như được tiếp thêm sức sống liền trở nên sinh động. Một âm thanh " Crắc " trầm thấp vang lên. Lối dẫn vào Âm Giới chầm chậm mở rra.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play