• Tiểu cô nương bình tĩnh, từ từ nói.
Hải nhất thời hồ đồ, vội đưa tay ấn mạnh lên vai tiểu nữ hài trấn an. Nhờ vậy cô bé mới bắt đầu hồi phục trạng thái cuống quýt của mình.
• Nói ta nghe muội tên gì, tiểu thư của muội là ai.
Lúc này hắn mới tiếp tục hỏi.
• A... Ta tên là Ỷ Nhược, tiểu thư của ta chính là nữ nhi thân sinh của Triệu Thái Đại Thần.
Tiểu nữ hài có chút ngốc nghếch, thật thà, hỏi gì đáp nấy.
• Nữ nhi của Triệu Thái Đại Thần là ai.
Hải càng nghe càng thấy mơ hồ, không hiểu rốt cuộc người nha đầu này nói là ai.
• Cô gia, người thật sự không biết tiểu thư nhà ta.
Tiểu nữ hài Ỷ Nhược tròn mắt, có vẻ ngạc nhiên hỏi. Tên đầu to này, đến cả nữ nhân của ngươi mà ngươi còn không biết a.
• Ta, ta làm sao biết được.
Trên mặt Hải nổi lên mấy dấu chấm hỏi, bất đắc dĩ nói.
Bạch Linh Nhi bên cạnh cũng khó hiểu mà nhìn Hải. Chả nhẽ tên này lại ra ngoài đào hoa đến mức không nhớ nổi người ta là ai. Nhất thời nghĩ vậy vẻ mặt nàng liền xám xịt, hăm hăm liếc hắn. Nếu hắn thấy được bộ dạng của nàng hiện tại chắc sẽ nhảy lên kêu oan a.
• Nàng ấy tên là gì....
Hải thật sự bó tay rồi, không chịu nổi liền rặn hỏi.
• Tiểu thư của ta họ Triệu, tên Hàn Tiên.
Ỷ Nhược nha đầu đáp.
• Cái gì, tiểu thư của muội là Hàn Tiên tỷ.
Bạch Linh Nhi nghe xong liền bất ngờ nói.
• Ân...
Ỷ Nhược gật đầu xác nhận.
• Hàn Tiên thế nào.
Hải nhíu mày, trong lòng có dự cảm không tốt.
• Tiểu thư, tiểu thư bị phụ thân mình nhốt vào tư phòng. Nàng đang mang thai, bọn họ vì mặt mũi muốn luyện hóa hài nhi trong bụng nàng.
Nhắc đến Triệu Hàn Tiên, Ỷ Nhược liền quýnh lên. Vội vàng nói lại.
• Cái gì, nàng ấy đang mang thai...
Hải tức thì kích động, vô thức chộp lấy vai Ỷ Nhược tùy ý nhấc bổng nàng lên hỏi nặng lời.
• A... Cô gia, ngươi đang làm ta đau....
Ỷ Nhược nhăn mặt, rên rỉ nói. Hải bấy giờ mới nhận ra bản thân thái quá, liền chậm rãi buông tay xuống. Ỷ Nhược thoát khỏi vọng kiềm như sắt thép của hắn, vội nhảy sang một bên, hai bàn tay nhỏ nhắn không ngừng xoa bóp bờ vai, vẻ mặt ủy khuất. Đoạn bắt đầu kể lại những gì nàng biết cho hắn nghe.
Thì ra Triệu Hàn Tiên không phải người trần thế, nàng thuộc tiên tộc, một dòng tộc cấp cao của thiên địa. Bọn họ tọa lạc tại tiên giới vi diện, một thế giới độc lập với nhân giới. Triệu Hàn Tiên là nhi nữ thân sinh của Triệu Thái Đại Thần, một vị quan thần cao phẩm bên trong Thiên Triều.
Nàng từ nhỏ đã được chọn lựa để trở thành Thánh Nữ, có nhiệm vụ quan trọng, là người chủ trì những chuyện tế thần của tiên tộc, nắm giữ tín ngưỡng của hàng vạn tiên nhân. Chính bởi vì như thế nên nàng mới luyện Ngọc Nữ Tiên Linh Quyết. Thân là Thánh Nữ, bản thân nàng phải thủ tiết, suốt cuộc đời không được gần gũi nam nhân. Bằng không sẽ bị gán tội ô uế, phạm tội sát thân. Bởi vì Hỗn Ma Tiên hãm hại Triệu Hàn Tiên kết duyên với Hải khiến cho tu vi bị hủy. Khi trở về đã dấy lên một trận tức giận của Thiên Triều. Nàng suýt nữa đã bị phán tội tử hình. Cũng may thay, nàng trong rủi có may. Do vô tình luyện thành Cửu Thiên Huyền Nữ Quyết, công pháp mà xưa nay không có Thánh Nữ nào ngoại trừ Cửu Thiên Huyền Nữ luyện thành. Đạt được kỳ tích, khiến cho đám người kia kinh ngạc. Chuyện này quá quan trọng, Cửu Thiên Huyền Nữ có sức ảnh hưởng lớn hơn cả Thánh Nữ, vì vậy bọn liền xóa hết tội danh cho nàng, ém nhẹm việc nàng đã không còn trong sạch. Bên ngoài tuyên bố Thánh Nữ đã đạt đại cơ duyên, trở thành Cửu Thiên Huyền Nữ thứ hai. Bên trong tiến hành cưỡng chế, ép buộc nàng phải làm theo ý họ. Cứ tưởng như mọi chuyện đã hoàn thành theo sự sắp đặt thì một việc lớn khác lại xuất hiện. Triệu Hàn Tiên vậy mà có thai huyết nhục của Hải. Đây gần như là một tin động trời. Nội bộ Thiên Triều một lần nữa xáo động. Vô số ý kiến khác nhau dồn dập vào một chuyện. Bọn họ không thể giết nàng vì đã tuyên cáo ra bên ngoài, hiện tại toàn bộ tiên tộc đều biết chuyện Cửu Thiên Huyền Nữ. Nếu hiện tại đem nàng xử tử chẳng khác gì lấy đá nện chân mình. Nhưng nếu để nàng hạ sinh sẽ tạo thành một nỗi ô nhục to lớn. Thiên Triều từ nay sẽ không thể ngóc đầu. Chuyện này ảnh hưởng quá lớn, việc quyết định không hề đơn giản. Sau một thời gian thảo luận cuối cùng bọn họ đưa ra thuyết sách, vẫn là ém nhẹm chuyện này. Một phía ép buộc Triệu Hàn Tiên phải phá thai, hủy di diệt tích.
Tất cả xảy đến giống như một cơn bão dồn vào Triệu Hàn Tiên. Nàng không ngờ lần trở về này lại biến thành như vậy. Tinh thần nàng cực kỳ suy sụp, tâm trạng tuyệt vọng muốn gục ngã. Tuy nhiên bởi vì cốt nhục trong bụng và tình cảm dành cho Hải khiến cho nàng vẫn cố gắng kiên cường. Dù cho có bị áp lực vẫn trụ vững tâm tình. Sử dụng tính mạng của mình và chút kế sách nhỏ chèn kéo Thiên Triều. Nhờ vậy mà sinh mạng đứa nhỏ vẫn an toàn. Chỉ là e rằng khó lòng kéo dài. Với sự bảo thủ và cường quyền của Thiên Triều, chắc chắn không sớm thì muộn bọn họ sẽ sử dụng biện pháp mạnh.
• Khốn kiếp....
Nghe đến đây lòng Hải bốc lên một cơn lửa giận. Nữ nhân hắn, nhi tử hắn đang bị người khác ý đồ hãm hại, thử hỏi lòng hắn làm sao không nộ. Trong lúc nhất thời phát tác, tiểu viện của Ỷ Nhược đang ở bị tà khí thổi tan tành. Khắp nơi bụi đất, vụn gỗ bay tứ tán. Trời không gió mà y phục của hắn bay phần phật. Vẻ mặt dữ tợn nhìn như một ma thần.
Ỷ Nhược cũng bị hắn dọa cho giật mình, vội nhảy vào lòng Bạch Linh Nhi. Đôi mắt tròn xoe nhìn Hải không chớp.
• Nói ta nghe, Tiên Giới đó ở đâu....
Hải sau khi phát tiết vẫn không thể hồi phục tâm trạng. Cặp mắt trừng trừng quay sang nhìn Ỷ Nhược. Hỏi nàng bằng chất giọng lạnh ngắt.
• Ta không biết, cũng không thể nói rõ cho ngươi. Chỉ biết một điều, người phàm tục không thể vào đó.
Ỷ Nhược lắc đầu, vẻ mặt bất lực nói.
• Thế muội làm sao rời khỏi đó.
Bạch Linh Nhi nghiên đầu thắc mắc hỏi Ỷ Nhược.
• Tiểu thư giúp ta trốn đi. Nang bảo ta tìm người, nhắn ngươi mau chóng trốn đi. Có thể bọn người Chấp Pháp Vương sẽ điều tra ra và đến giết ngươi. Nàng còn nói không được đến cứu nàng, Thiên Triều vô cùng cường đại, ngươi không phải là đối. Đến cũng chỉ là chết vô ích mà thôi.
Ỷ Nhược nói.
• Hừ....
Hải cuối cùng không nói thêm gì, chỉ hừ lạnh một tiếng rồi phá không bay đi.
......
Hải bay đến Long Môn Thương hội. Nơi này là tụ điểm của giới pháp thuật, chắc chắn có thể điều tra được thông tin. Do mấy chuyện xảy ra lần trước khiến Hải đến đây liền trở thành khách quý, hắn muốn trao đổi thứ gì cũng dễ dàng hơn nhiều. Tuy nhiên thông tin tìm được lại ít ỏi vô cùng. Gần như không thể điều tra được thông tin gì về chuyện phi thăng tiên giới. Chỉ có chút truyền thuyết ghi lại nhưng rất đỗi mơ hồ. Việc này làm hắn rất thất vọng. Trong lúc không có đầu mối gã chưởng quầy lại cho hắn một thông tin quan trọng. Những cổ đại gia tộc có thể có ghi lại.
Giống như nếu được cọng rơm cứu mạng, Hải lập tức tỏ rõ bến mê. Cổ đại gia tộc mà hắn biết ngoại trừ Phượng tộc còn có long tộc. Trong đó long tộc cách đây là gần nhất. Không một chút chần chừ Hải lập tức chạy đến Long tộc.
........
Từ lúc hắn giải cứu Thủy Lan cách đây cũng đã qua mấy tháng. Long tộc đang trong thời gian hồi phục. Cổ Ma Long xuất thế khiến long mạch dưới đất bị tổn thương, trong một sớm một chiều không có biện pháp hoàn toàn chữa trị, tuy nhiên bộ mặt bên ngoài thì đã quay về trạng thái ban đầu. Điều này cho thấy rõ nội tình của Long tộc.
Khi Hải bay đến phạm mười dặm, Cổ Thiền Long ( Cổ Ma Long sau khi được độ hóa ) đã phát hiện được khí tức của hắn. Lập tức nó rống lên một tiếng, từ dưới Nham Long Đàm bay lên. Hộ pháp long thần đột nhiên kinh động khiến cho toàn bộ Long tộc giật mình, còn tưởng là đại địch tiến đến, tất cả liền chuyển thành tư thế phòng thủ.
Cổ Thiền Long rất nhanh bay đến trước mặt Hải, cung kính cúi đầu. Hải gật đầu, nhảy lên đầu nó. Cùng bay về Long Thành.
Trong khi không khí tại Long Thành đang trầm trọng thì lính canh phát hiện hộ pháp long thần quay về, trên đầu còn chở theo một người. Không hề có dấu hiệu phát sinh chiến đấu, tất cả mới buông lỏng một hơi. Trạng thái khẩn cấp vừa rồi liền được kéo xuống. Cổ Thiền Long đưa Hải đến tận Long Thiên Điện sau đó mới cuộn mình quay về Nham Long Đàm.
Hải vừa đến Hãng Thiên đã cho người ra đón. Sau đó tự mình nghênh tiếp hắn. Tiểu Thanh vừa gặp liền nhào vào lòng hắn, biểu tình vừa nhớ nhung vừa thân thiết khiến cho hắn trong lòng khó chịu chân mày cũng hiếm có mà giãn ra. Sau đó hắn hàn huyên cùng họ một thoáng rồi lập tức đi vào chuyện chính. An nguy của Triệu Hàn Tiên đang gặp nguy hiểm hắn không thể quá lơ là. Thấy dáng vẻ nghiêm trọng của hắn Hãng Thiên cũng không trễ nải, lập tức tự mình đi điều tra. Độ khoảng một tuần trà y mới từ trong mật thất đi ra. Đem những gì biết nói lại cho Hải nghe.
Theo điển tịch của Long tộc thì trước đây ba vạn năm từng có ghi lại việc phi thăng tiên giới, tuy nhiên sau đó thì tất cả tin tức bị cắt ngang, giống như có một bàn tay lau đi, không còn chút thông tin nào, cũng không nghe nói có người nào được phi thăng. Chỉ biết muốn phi thăng phải đến Phi Tiên Môn trên Phi Tiên đỉnh. Long tộc từng có một vị đã phi thăng, nhưng đó là chuyện rất lâu về trước, y cũng không có để lại tin tức gì, hoàn toàn biến mất vô tung. Nên Long tộc đối với vấn đề này rất mơ hồ.
Hải càng ngày càng mất đi đầu mối, giống như cầm vào một mớ bòng bong. Thông tin biết được cực kỳ mơ hồ, không một chút xác định.
Bất mãn, vô vọng, lo lắng, dằn vặt khiến cho lòng Hải cực kỳ khó chịu. Tiểu Thanh bên cạnh chỉ biết nói vài lời an ủi, nàng cũng cực kỳ lo lắng cho Triệu Hàn Tiên, tuy nhiên không biết phải làm sao.
Hải lắc đầu, trong tâm không chịu buông bỏ. Hắn vô thần bước ra khỏi Long Thiên Điện. Trong lúc bất tri bất giác hắn đi đến đường lớn. Vì trong lòng miên man suy nghĩ mà vô tình va trúng một người.
• Úi cha...
Hắn chỉ kịp nghe một tiếng la thì người kia đã ngã nhào. Đến khi nhìn lại mới phát hiện đó là một gã tướng số tuổi hơn năm mươi. Vẻ mặt đạo mạo, thân mặc trường bào đạo sĩ, tay trái cầm phất trần, tay phải nâng tấm biển Tiên Nhân Chỉ Lộ.
Gã tướng số sau khi bị Hải húc ngã liền chật vật đứng lên, vẻ mặt có chút bất mãn nhìn Hải.
• Đại gia, đi đường thật vô ý a...
Tuy tâm không mấy vui nhưng thái độ bên ngoài của gã khá tốt, chỉ nhẹ nhàng trách móc.
• Thứ lỗi, ta không cố ý....
Hải không phải loại người ngang ngược, thấy người ta nói vậy cũng cáo lỗi một phen. Gã tướng số này không có làm khó dễ hắn, phủi phủi y phục rồi bước qua chỗ hắn.
• Đại gia vẻ mặt thất thần, chân mày nhíu chặt. Đi đường mà tâm không đặt vào chú ý, cứ mãi mê suy nghĩ. Có phải đang gặp chuyện gì nan giải hay không.
Quen thói quen nghề, gã vừa nhìn mặt Hải liền phán một câu. Tuy nhiên hắn đối với gã lại tỏ ra hờ hững, rõ ràng không mấy quan tâm những loại thầy bói đường chợ này.
• Có phải người thân trong nhà gặp chuyện, ngươi lại không có cách giải quyết đúng không.
Thầy tướng thấy vậy vẫn không bỏ cuộc, tiếp tục khoét sâu vào vấn đề.
• Đúng thì sao, ông có cách gì giải quyết...
Hải liền nhìn gã lạnh lùng nói.
• Không phải khoa trương mà nói, những người ở Long Thành này vẫn luôn gọi ta là Lộc Tiên Nhân. Trên tinh thiên văn, dưới tường địa lý. Bất kỳ chuyện gì ta cũng có thể giải quyết. Ngươi cứ nói ra thử xem, nếu không được bản hiệu của ta ngươi cứ tùy tiện đập.
Gã tướng số mặt không đỏ, chân không run. Ba hoa tâng bốc bản thân mình trước mặt Hải. Miệng thì nói không khoa trương, tuy nhiên lọt vào mắt Hải lại chính là khoa trương cực đại, muốn là đem da trâu thổi tận mây xanh.
• Vậy ngươi biết Phi Tiên Đỉnh ở đâu không.
Tuy vậy hắn vẫn hỏi một câu.
• Chuyện này e rằng ta không biết. Đây vốn là thiên cơ, khó lòng nói tỏ tường.
Gã tướng số nghe đến đây vẻ mặt liền biến hóa. Có bộ bất lực nói ra.
• Phì....
Hải thở dài, trong lòng cũng không mấy thất vọng. Hắn vốn không đặt niềm tin vào gã. Vậy nên chỉ lắc đầu mấy cái rồi ủ rũ bỏ đi.
• Đại gia chờ một chút....
Chẳng là tên tướng số vẫn lằng nhằng, chạy vội đến chặn đường Hải, uống nói.
• Ông còn muốn gì nữa đây....
Hải có chút bực dọc khi bị làm phiền, thái độ khó chịu hỏi.