•Thức tỉnh Thiên Tước thần thú.
Hải thốt nhiên nói. Thiên Tước Tiên Tử tìm đến hắn là vì chuyện thức tỉnh Thiên Tước thần thú.
•Công tử cũng biết Cửu Ngụy bất tử bất diệt. Nếu không có Thiên Tiên chi hỏa của Thiên Tước thần thú thì không cách nào giết được nó.
Thiên Tước Tiên Tử giải thích.
•Cô cần ta làm gì.
Hải không cần nói nhiều cũng hiểu được ý của Thiên Tước Tiên Tử, lập tức hỏi.
•Ta cần công tử cùng ta đi đến phượng tộc một chuyến.
Thiên Tước Tiên Tử thẳng thắn trả lời.
•Phượng tộc.
Hải ngạc nhiên nói.
•Ân ! Phượng tộc có một thứ, mà chỉ có thứ này mới có thể thức tỉnh Thiên Tước thần thú.
Thiên Tước Tiên Tử gật đầu đáp.
•Chuyện này không có vấn đề gì, chỉ là ta dự định đi đông hải một chút, e rằng cô nương phải đợi rồi.
Hải không từ chối nhưng lại nói ra dự định của mình.
•Công tử có chuyện quan trọng.
Thiên Tước Tiên Tử hơi nhíu mày, hỏi.
•Ừ....
Hải vẻn vẹn gật đầu.
•Vậy ta đi theo công tử.
Thiên Tước Tiên Tử chợt nói.
•Theo ta sao.....
Hải thốt nhiên hỏi.
•Ân, ta sẽ hỗ trợ công tử. Coi như cũng có đồng bạn.
Thiên Tước Tiên Tử gật đầu đáp.
•Tùy cô.....
Hải từ chối, nhún vai nói.
•Vậy khi nào công tử đi.
Thiên Tước Tiên Tử hỏi.
•Hai ngày nữa.
Hải đáp.
•Vậy lúc đó ta sẽ đến.
Thiên Tước Tiên Tử nghe vậy liền gật đầu nói.
Tiếp đó họ trò chuyện vài ba câu rồi Hải cáo từ trở về phủ.
.........
Hai ngày sau đó Hải vẫn ở trong phủ bầu bạn với Bạch Linh Nhi. Hắn cũng nói với nàng về dự định đi đông hải của mình.
Đến sáng ngày thứ ba hắn liền chuẩn bị rời đi. Thiên Tước Tiên Tử hừng đông đã đến trước cửa Quốc Sư phủ, nàng không có mang tùy tùng mà chỉ đi một mình.
Hải đi ra trông thấy nàng thì gật đầu một cái, nói với Bạch Linh Nhi mấy câu rồi tế ngự cân đẩu vân phá không bay đi. Thiên Tước Tiên Tử thoáng nhìn Bạch Linh Nhi chào hỏi một cái sau đó phóng người lên không, đạp lên một con hỏa tước, đuổi theo Hải.
Đường đi đông hải trải dài năm vạn tám trăm dặm. Nếu đi không ít nhất cũng phải nữa năm. Hải mặc dù phi hành cũng tốn mấy ngày đường. Vốn hắn dự định đi thẳng tới đó tuy nhiên bởi vì vô tình đi ngang Tử Cốc Hà nên hắn đột nhiên nảy ra ý định ghé qua thăm Hồng Ngư một chút. Vì vậy liền men theo dòng sông đi xuống hạ nguồn.
Lúc sắp đến hạ nguồn Hải bất chợt nhíu mày, cảm thấy không gian thoang thoáng có mùi máu tanh, trong hắn bất chợt cảm thấy bất an.
Cửa sông Tử Cốc vẫn rộng mênh mông với ẩn hiện vô số vòng xoáy như lần đầu tiên Hải đến đây, chỉ là sắc nước hôm nay lại vô cùng lạ, mang một màu đỏ của máu và một mùi máu tươi hòa lẫn.
Nhìn thấy cảnh này nổi bất an của Hải càng đậm. Không chần chừ hắn liền lao xuống nước, một mạch lặn tới chỗ động phủ của Giao Nhân Tộc.
Thiên Tước Tiên Tử tuy là người phàm nhưng không biết nàng có bí pháp gì mà cũng có thể lặn xuống nước. Toàn thân nàng được bao phủ trong một thứ ánh sáng đỏ, giúp nàng có thể ngăn trở sức nước bên ngoài.
Động phủ của Giao Nhân Tộc vốn đã được tu sửa thời gian hắn rời đi, đáng lẽ phải an định sung túc, thế nhưng thực trạng lại vô cùng hoang tàn. Tất cả chỉ là những đống đổ nát. Khắp nơi đều có xác chết của tộc nhân Giao Nhân Tộc. Trên người họ vẫn còn vươn vết máu chứng tỏ chết không lâu, quá độ chừng một đến hai ngày. Hải gần như biến thành ma quỷ lướt nhanh vào trong, tuy nhiên càng đập vào mắt hắn là tràng cảnh thảm liệt. Gần như toàn bộ Giao Nhân Tộc đã bị người ta đồ sát. Lòng hắn cực độ lo lắng , sợ rằng Hồng Ngư sẽ gặp bất chắc. Tuy nhiên hắn tìm kiếm khắp nơi vẫn không tìm thấy nàng dâu. Tâm tư hoảng loạn, hắn nhất thời không biết làm sao.
•Công tử đừng quá lo lắng. Hồng Ngư cô nương không có ở đây có lẽ đã chạy đến chỗ khác.
Thiên Tước Tiên Tử thấy thần sắc Hải bất ổn liền bước đến an ủi. Tuy nhiên không có bao nhiêu tác dụng. Hải vẫn tìm kiếm một cách điên cuồng. Thời gian càng lâu, nhìn thấy càng nhiều xác chết, tâm của hắn càng loạn như ma. Đôi mắt đã đỏ như máu.
Cứ như thế tìm hơn nửa giờ, toàn bộ một nửa vùng cửa sông đã bị hắn bới tung. Hồng Ngư thì không thấy bóng dáng nhưng hắn tìm thấy tộc trưởng Giao Nhân Tộc. Lão lúc này chỉ còn lại một hơi thở thoi thóp, không biết vì lý do gì mà có thể gắng gượng đến hiện tại.
Hải lập tức đem lão đỡ dậy. Sự dụng pháp lực cầm cự giúp lão giữ lại một chút sinh mệnh.
•Khục khục....
Tộc trưởng Giao Nhân Tộc liền ho mấy tiếng, kèm theo đó là máu tươi chảy ra. Chất máu đã sớm cô đặc.
•Chuyện gì đã xảy ra....
Hải gấp gáp truy hỏi.
•Đông Hải Sa Vương Hầu... Mau cứu lấy tiểu... Nữ...
Tộc trưởng Giao Nhân Tộc bấu chặt cánh tay Hải, dùng tất cả sức lực cuối cùng, nói ra mấy lời ngắt quãng, sau đó thì tắt thở. Có lẽ lão cố gắng giữ lại một tia sinh cơ chính là để cầu cứu.
Hải thở nặng một hơi. Cẩn thận đặt tộc trưởng Giao Nhân Tộc xuống. Đưa tay vuốt lấy đôi mắt vẫn còn đang mở của lão. Đoạn hắn khẽ khép mắt, dường như đang đè nén xuống phẫn nộ trong lòng. Chỉ nghe “ đông “ một tiếng. Mặt đất dưới chân đã bị hắn dẫm nát. Cũng chẳng thấy bóng dáng hắn đâu. Chớp mắt đã bay ngoài trăm dặm.
Nhìn thấy Hải bạo nộ, Thiên Tước Tiên Tử ngây ngốc giây lát. Sau đó cực tốc đuổi theo. Chỉ nàng không ngờ được tốc độ của Hải lại cực kỳ khủng bố, nàng mặc dù đã di chuyển hết mức vẫn không thấy bóng dáng của hắn.
Trên mặt biển Hải gần như hóa thành một khỏa lưu tinh. Hắn bay nhanh đến mức tạo thành một con sóng rẽ cực lớn. Tất cả sinh vật trên đường hắn đi qua đều bị khí tức của hắn dọa chạy thục mạng.
.........
Đông hải là một đại dương rộng lớn nằm ở phía đông Cổ Địa Lục. Vùng biển này quanh năm yên tĩnh, là một chốn an bình của vô số sinh vật biển. Nơi đây cũng là chỗ trú ngụ và ngự trị của Tiên Ngư Tộc.
Tiên Ngư Tộc có nguồn gốc lâu đời. Từ trận thần chiến tới nay bọn họ không ngừng phát triển, cho đến hiện tại là một tộc loài thống trị đông hải.
Tiên Ngư Tộc cắm rể ở khối thổ địa nơi trung tâm Đông Hải. Vùng được mệnh danh là trái tim của biển. Nơi tập trung Hải Sinh Chi Khí. Hiện tại nơi đây vô cùng ồn ào. Ở bên ngoài một khu mật địa tập trung rất đông người. Trong đó có binh lính Tiên Ngư Tộc, lại có một tộc loài nhìn như cá mập lại mang nhân dạng. Bọn chúng đa phần ánh mắt đều cực kỳ hung ác, hướng về cửa động la lớn mấy câu.
•Hiến tế nhất tộc vương triều, hồi sinh Huyết Xa Thần Vương.