"Không vội, tiểu nữ vừa mới tiếp nhận chức vụ, nhiều chuyện còn chưa quen thuộc, nhất thời không có thời gian, chờ sau này dư dả thời gian sẽ bàn đến." Tạ Cẩn Ngưng thoái thác nói.
"Lời này của Tạ gia chủ là sai rồi, chính vì như thế càng phải chọn một hôn phu, mới có thể giúp tân gia chủ phân ưu giải nạn...." Lúc này những người muốn có được Tạ Đạo Vi tiếp tục ồn ào nói.
"Cảm ơn ý tốt của các vị thúc thúc bá bá, Nam Triệu chúng ta không giống với các đại thế gia khác ở Trung Nguyên, ở Nam Triệu chúng ta là nữ ở ngoài, nam ở trong, không cho hôn phu xuất đầu lộ diện ra bên ngoài, cũng không cho phép nhúng tay vào sự vụ. Nghe nói bên Trung Nguyên các người, nữ tử phải tuân tam tòng tứ đức, nếu xuất đầu lộ diện sẽ bị người nhạo báng, ở Nam Triệu chúng ta cũng là như thế, cho nên sợ nam tử hiện tại sẽ không thích ứng được với sinh hoạt ở Nam Triệu." Tạ Đạo Vi mỉm cười nói.
Nam nhân ở đây vừa nghe, quả nhiên có chút sợ hãi, sống giống như nữ nhân sao, còn có ý nghĩa gì đâu?
"Không nghĩ đến thế tử Quân gia lại có thể sống được như vậy, thật đúng là làm cho Quân gia chúng ta mất mặt." Quân Tử Chiêu thừa cơ hội mắng nhiết Quân Tử Mạc.
Sở gia nghe Quân Tử Chiêu nói vậy, tất nhiên cũng sẽ không vui vẻ, ai chẳng biết trưởng tử thông tuệ của Sở gia cũng là ở rể Tạ gia, bất quá Quân Tử Chiêu không nhắc đến Sở gia, Sở gia cũng không tiện phát tác.
"Đúng vậy, Quân Tử Mạc thà rằng sống ở Tạ gia như vậy cũng không muốn về Quân gia làm thái tử, đây là vì sao chứ?" Tạ Cẩn Ngưng mỉm cười hỏi ngược lại, Quân gia này không phải là tự rước lấy nhục sao?
"Tam công tử, nói nhiều không hay!" Quân Phi Dực nhíu mày nói với Quân Tử Chiêu, hiển nhiên là bất mãn khi Quân Tử Chiêu cứ không ngừng khiêu khích Quân gia. Cũng nhìn Quân Tử Mạc đứng ở bên cạnh không nói tiếng nào, Tạ Cẩn Ngưng không xem mặt mũi Quân gia ra gì, chẳng lẽ công tử một chút cũng không để ý sao?
"Phu nhân, gia chủ, bên ngoài có hơn trăm thiếu nữ đến tuổi mười lăm đang chờ, cầu phu nhân và tân gia chủ đến chúc phúc." Lúc này, Bạch Thuật mở miệng nói.
"Ở Nam Triệu chúng ta có tập tục này, nếu các vị có hứng thú có thể ra ngoài xem, hoặc là tiếp tục ở lại trong phủ uống rượu dùng bữa, ta và tiểu nữ xin lỗi không tiếp một chút." Tạ Cẩn Ngưng khách khí nói với quan khách ở đây xong liền cùng Tạ Đạo Vi rời khỏi sảnh tiệc.
Đa số khách khứa cũng muốn xem náo nhiệt, liền đi theo hai người ra ngoài cổng lớn, một số ít người tiếp tục ở lại yến tiệc uống rượu, ví như cha con Quân Tử Chiêu.
Chủ khách vui mừng, nhưng vì Tạ Cẩn Ngưng có thai, không thể uống nhiều rượu, nên được kính rượu phân nửa đều là Quân Tử Mạc và Tạ Đạo Vi uống thay, Tạ Đạo Vi uống càng nhiều hơn, dù sao nàng cũng là tân gia chủ, không thể kính thiếu nàng.
Chờ yến tiệc chấm dứt, Tạ Đạo Vi đã uống đến có chút say choáng, Bạch Thuật đỡ Tạ Đạo Vi về phủ nghỉ ngơi.
Còn Mạc Nhàn, sau lễ chúc phúc, Mạc Nhàn lại bị Quân Phi Dực quấn lấy lần nữa.
"Ta đã nói bao nhiêu lần, ta tên là Mạc Nhàn, không phải họ Quân, sẽ không trở về với ngươi, càng sẽ không khuyên bảo cha trở về với các ngươi!" Mạc Nhàn không kiên nhẫn nói, nhìn thấy Tạ Đạo Vi chuẩn vị về phủ, càng thêm sốt ruột.
"Tiểu tiểu thư, người là huyết mạch Quân gia, đây là sự thật không thể chối, tất nhiên phải cùng công tử về lại Quân gia...." Quân Phi Dực không hề sợ phiền trước sau như một nói với Mạc Nhàn.
"Ngươi nói với cha ta đi, ta với Quân gia cũng không thân, ngươi không cần phiền ta có được không, ta phải đi về ngủ!" Mạc Nhàn cảm thấy Quân Phi Dực thực sự còn phiền hơn lão gà mái.
"Có cơ hội ta cũng sẽ khuyên bảo công tử!" Công tử không rời Tạ Cẩn Ngưng một bước, Quân Phi Dực thực sự không tìm ra cơ hội, không giống như Mạc Nhàn đơn độc ở một mình.