Mạc Nhàn không muốn ra ngoài chơi đùa, muốn ở lại trong phủ dưỡng thương, Bạch Thuật tranh thủ lúc rảnh rỗi, nói cho Tạ Đạo Vi.

"Tiểu thư, Mạc Nhàn ra ngoài với tiểu thư một chuyến mà trở về lại thay đổi tính tình, hình như trầm ổn hơn trước kia một chút." Bạch Thuật mỉm cười nói.

"Nàng đây là sợ mất mặt đi, tính tình đó của nàng, có chỗ nào tiến bộ được." Tạ Đạo Vi không đồng ý nói.

"Ta nhìn thấy có tiến bộ một chút mà." Bạch Thuật cười cười, tiểu thư sẽ không bao giờ khen Mạc Nhàn, rõ ràng là trong lòng tiểu thư, Mạc Nhàn vẫn luôn có sự tồn tại đặc biệt, có đôi khi tiểu thư vẫn rất là biệt nữu.

"Cho dù có tiến bộ một ít, nhưng vẫn là ngu ngốc, chẳng lẽ định ngu ngốc cả đời sao?" Tạ Đạo Vi vẫn tiếp tục độc miệng Mạc Nhàn.

"Ta cảm thấy, cho dù Mạc Nhàn có tính là ngu ngốc cả đời, tiểu thư cũng sẽ không quá để ý, huống chi Mạc Nhàn cũng không phải là thật ngu ngốc, chỉ là không có chuyện gì, sẽ thiếu đi tâm nhãn mà thôi." Bạch Thuật nói đúng trọng tâm, dù sao nàng cũng cảm thấy như vậy.

"Bạch Thuật, người rảnh lắm sao?" Tạ Đạo Vi nhướng mày hỏi ngược lại.

"Không, ta đi ra phủ xem các nàng còn có yêu cầu gì không." Bạch Thuật mỉm cười nói xong, liền lui xuống.

Trong thời gian Mạc Nhàn dưỡng thương, Thủy Hương cũng đến thăm ba bốn lần, thấy trạng thái Mạc Nhàn càng ngày càng tốt, Thủy Hương mới yên tâm.

"Bên ngoài vui vẻ như vậy, muội có thể trầm ổn không ra chơi, chuyên tâm dưỡng thương, thật đúng là hiếm khi." Thủy Hương lột quả quýt, lột sạch sẽ cả sơ chỉ, vì Mạc Nhàn không thích ăn.

Mạc Nhàn tiếp nhận phần quýt Thủy Hương lột sẵn, thầm nghĩ, Thủy Hương đúng là vừa dịu dàng vừa cẩn thận săn sóc, bản thân mình cũng kỳ quái, sao lại không thích người như Thủy Hương mà lại thích Tạ Đạo Vi chứ? Trong lòng Mạc Nhàn cảm thán vô hạn mà nghĩ, thích Tạ Đạo Vi, chắc chắn là muốn tự chuốc lấy cực khổ.

"Ta không thích bị so sánh với người khác." Mạc Nhàn nói theo sự thật, ít nhất ở phương diện võ công, không thể kém hơn người khác, dù sao đây cũng là ưu thế duy nhất của nàng.

"Nghe nói đầu tháng ba trong lễ thành niên đại tiểu thư sẽ chọn hôn phu...." Thủy Hương có chút lo lắng nói về mấy lời đồn đại trong phủ.

"Ta lén hỏi Bạch Thuật rồi, Bạch Thuật nói Tạ Đạo Vi không có người nàng thích, tạm thời không chọn hôn phu, nghe nói Tạ Đạo Vi cũng hy vọng có thể gả cho người nàng yêu thích." Mạc Nhàn nói chuyện nàng tìm hiểu được nói cho Thủy Hương, lúc Bạch Thuật nói cho nàng việc này, nàng thực sự là thở dài nhẹ nhõm một hơi.

"không nghĩ tới đại tiểu thư là người có cá tính như vậy." Thủy Hương nghe vậy có chút ngạc nhiên nói, nàng còn tưởng rằng đại tiểu thư là loại người vì sự hưng suy của gia tộc mà bỏ nhân tình phía sau đây, dù sao đại tiểu thư nhìn cũng là người cực kỳ lý trí.

"Ta cảm thấy ánh mắt nàng rất cao, nhất định sẽ không dễ dàng thích người khác." Mạc Nhàn trấn an mình nói.

"Đó là đương nhiên, đại tiểu thư là người không tầm thường, tất nhiên tầm mắt cũng sẽ không bình thường." Điểm này Thủy Hương đồng ý, có thể làm đại tiểu thư yêu thích, nhất định không phải người bình thường.

"Có đôi khi, ta cảm thấy bản thân mình không xứng với nàng, chỉ nghĩ đến chuyện có thể ở bên cạnh nàng thôi là tốt rồi. Bất quá, nàng thực sự là quá bận, ban ngày nhìn thấy nàng một cái cũng khó rồi, cũng chỉ có buổi tối cùng nhau ngủ mới có thể nói được mấy câu, ở bên cạnh nàng, ta thực sự không dám ngủ, chỉ muốn nhìn nàng..." Mạc Nhàn biết nhất định Thủy Hương sẽ không cười mình, cho nên nàng thực sự yên tâm đem mấy lời trong lòng mình đều nói cho Thủy Hương.

Thủy Hương nghe vậy càng thêm ngạc nhiên.

"Buổi tối hai người cùng nhau ngủ?" Thủy Hương hỏi, lấy tính tình của đại tiểu thư, có thể ngủ cùng với Mạc Nhàn, vậy phân lượng Mạc Nhàn trong lòng đại tiểu thư tuyệt đối là không nhẹ.

"Uhm." Nghĩ đến chuyện cùng ngủ với Tạ Đạo Vi, Mạc Nhàn nhịn không được nhếch lên khóe miệng.

"Nếu như muội nói, có lẽ là muội cũng không tương tư đơn phương." Thủy Hương phân tích nói.

"Thật vậy sao?" Mạc Nhàn có chút ngạc nhiên hỏi, có đôi khi, nàng cũng cảm thấy Tạ Đạo Vi đối với mình có chút tình cảm, nhưng là đôi khi nàng cũng cảm thấy không có, Thủy Hương nói như vậy, không thể nghi ngờ là khiến cho Mạc Nhàn thêm niềm tin.

"Ta chỉ đoán mà thôi, nhưng ta cũng không phải là đại tiểu thư, rốt cuộc đại tiểu thư nghĩ như thế nào, ta làm sao biết được chứ?" Thủy Hương cũng không dám khẳng định, miễn đến lúc đó lỡ như đại tiểu thư không có ý như vậy, như vậy thì rất có lỗi.

Vốn dĩ Mạc Nhàn đang tràn đầy vui sướng, lập tức bị dập xuống không ít, nhưng là tâm trạng nóng bỏng của Mạc Nhàn, càng thêm nôn nao hơn nữa.

Thủy Hương nhìn Mạc Nhàn vui vẻ hơn vừa rồi, trong lòng cũng chỉ mong chờ đại tiểu thư có thể thích Mạc Nhàn thật sự.

Sau đó Mạc Nhàn vẫn luôn nghĩ về việc này, tối nàng muốn mở miệng hỏi Tạ Đạo Vi, nhưng hỏi không ra miệng, rốt cuộc chờ nàng lấy hết can đảm hỏi ra miệng, thì phát hiện Tạ Đạo Vi đã ngủ rồi. Mạc Nhàn nhìn Tạ Đạo Vi ngủ rất nhanh, thầm nghĩ, thôi, vẫn là chờ Tạ Đạo Vi làm xong lễ thành niên rồi hỏi cũng được.

Sau đó mấy ngày, người của Tây hầu Vương gia cũng đã tới, tứ đại thế gia, thêm cả triều đình đến, khiến Tạ phủ cực kỳ náo nhiệt, đèn đuốc cơ hồ là sáng suốt đêm.

Mấy đại thế gia đều tới, phần lớn cũng là bọn tiểu bối khí huyết dâng trào, nhàn rỗi không có chuyện gì làm, không biết do ai đề nghị, bèn mở lôi đài tỷ võ, lập tức có đông đảo người hưởng ứng. Phần thưởng và quy tắc cũng được đặt ra. Người đứng nhất mỗi ngày được thưởng một ngàn lượng vàng do Quân gia chi, tỷ võ bốn ngày, chọn ra bốn người xuất sắc nhất tranh đoạt danh hiệu đệ nhất, người thắng cuộc sẽ được thưởng năm ngàn lượng vàng do các gia tộc còn lại góp vào.

*Tức là 4 ngày, Quân gia chi 4 ngàn lượng vàng cho giải nhất mỗi ngày. Ngày thứ năm giải đặc biệt là 5 ngàn lượng do 3 gia tộc còn lại chia ra thưởng.

Sau khi lôi đài lập ra, càng thêm náo nhiệt. Ban đầu chỉ là tỷ võ thông thường, muốn lấy phần thưởng mà thôi, chỉ là sau khi tỷ võ, liền biến thành tranh đua võ học của các gia tộc.

Tạ gia là gia chủ, Tạ Cẩn Ngưng cấm đệ tử Tạ gia lên lôi đài luận võ, cho nên ba ngày đầu, trên lôi đài không hề có đệ tử Tạ gia.

"Đều nói Âm Dương Kiếm pháp của Tạ gia không thua Quân Tử Kiếm của Quân gia, khó có khi các đại thế gia tụ họp đông đủ, Tạ gia không nên giấu giếm, cũng nên để cho tiểu bối học hỏi phong thái Âm Dương Kiếm pháp của Tạ gia một chút." Quân Tử Chiêu cười nói với Tạ Cẩn Ngưng. Thấy Sở gia và Vương gia chỉ mang đến có mấy người, không thể chịu được mấy chiêu của Quân gia, nếu trên lôi đài chỉ còn người của Quân gia, như vậy thì cũng không tốt lắm.

"Đúng vậy, dù sao cũng chỉ là tỷ võ bàn luận, sẽ có chừng mực, Tạ gia là gia chủ lại không tham dự, thật sự không thể nào nói được rồi, Sở phu nhân, ngài nói xem có đúng không?" Người của Tây hầu Vương gia cũng phụ họa nói, cũng kéo theo người của Sở gia, trên lôi đài, Quân gia một mình một cõi, người của Sở gia và Vương gia mang đến bị đánh bại gần hết, mất mặt không lẽ chỉ để mình Sở gia Vương gia mất mặt hay sao?

"Thắng bại không quan trọng, quan trọng ở chuyện tham dự là được rồi." Sở phu nhân mỉm cười gật đầu nói.

"Trước đó Tạ gia không cho người tham gia, chỉ sợ là nhân số không đủ, không thể tiếp đón chu toàn, nếu mọi người đã thịnh tình mời, vậy cung kính không bằng tuân mệnh." Tạ Cẩn Ngưng biết đẩy cũng không xong, cũng chỉ có thể đồng ý.

"Nương, để ta lên." Tạ Chương tuổi trẻ nóng vội, vẫn luôn muốn đi lên, trước đó nương không cho hắn lên, bây giờ khó có được cơ hội như vậy.

Tạ Cẩn Ngưng nhìn Tạ Chương thiếu kiên nhẫn, trong lòng âm thầm lắc đầu, nhưng Tạ Chương đã mở miệng, mấy đại thế gia đều nhìn, Tạ Cẩn Ngưng cũng chỉ có thể gật đầu đồng ý. Tạ Cẩn Ngưng hiểu rất rõ, những người Sở gia và Vương gia mang đến đều không quá xuất sắc, còn riêng những người Quân gia mang đến đều là ngọa hổ tàng long, sợ đến lúc đó Tạ Chương lại mất mặt.

Mạc Nhàn vừa nghe bày lôi đài tỷ võ, vết thương hồi phục đến hơn phân nửa rốt cuộc cũng không nhịn được đi ra xem. Nhìn lôi đài ba ngày này, Mạc Nhàn phát hiện võ nghệ của Quân gia thực sự lợi hại hơn các gia tộc khác rất nhiều. Hơn nữa, nàng cảm giác người đang đánh cho Quân gia, cũng không phải là người lợi hại nhất trong đoàn.

Đừng nói Tạ Chương muốn đi lên đánh, ngay cả Mạc Nhàn cũng muốn lên đánh, bất quá Mạc Nhàn là đánh vì thèm năm ngàn lượng kia, năm ngàn lượng là bao nhiều đâu? Đời này nàng chưa từng thấy khoảng tiền nào lớn như năm ngàn lượng cả, nghĩ đến năm ngàn lượng có thể gần ngay trước mắt, trong lòng Mạc Nhàn cũng bắt đầu ngứa ngáy. Lúc Tạ Chương đi lên đánh, nàng cũng có chút chờ mong, tuy rằng nàng chán ghét Tạ Chương, nhưng Tạ Chương đang đại diện cho Tạ gia, Mạc Nhàn vẫn hy vọng Tạ Chương có thể thắng, đem năm ngàn lượng này trở về càng tốt, tuy rằng đây là tiền chung, nhưng Mạc Nhàn vẫn nghĩ Tạ gia đã chi ra không ít rồi, nghĩ lại cũng thấy đau lòng.

Thực lực của Tạ Chương, Mạc Nhàn cũng biết, nàng cảm thấy Tạ Chương bây giờ có thể thắng người của Quân gia trên lôi đài kia.

Quả nhiên không ngoài sở liệu của Mạc Nhàn, sau khi đánh hơn trăm hiệp, Tạ Chương quả nhiên thắng được người Quân gia trên lôi đài.

Sau đó Quân gia phái thêm một nam tử trẻ tuổi lên, đại khái cũng chỉ chừng mười lăm mười sáu tuổi, diện mạo cũng rất tuấn tú, nhìn phong thái thực sự không quá giống những người khác. Theo trực giác của Mạc Nhàn, người này không đơn giản, có khả năng là Tạ Chương sẽ thua.

Mạc Nhàn bây giờ lại phát hiện, mấy đại thế gia này đưa người đến đều là diện mạo tuấn tú, nghĩ đến đây, Mạc Nhàn theo bản năng ngẩng đầu nhìn Tạ Đạo Vi đang ngồi bên cạnh Tạ Cẩn Ngưng, Tạ Đạo Vi vẫn không có phản ứng gì, biểu tình vẫn là nhạt nhẽo và hờ hững như cũ.

"Tại hạ Quân Dĩ Thần, thỉnh Tạ công tử chỉ giáo." Nam tử trẻ tuổi của Quân gia báo danh xong liền bắt đầu đánh với Tạ Chương.

Mạc Nhàn quan sát chiêu thức của Quân gia, ban đầu cũng không thấy kiếm pháp của Quân gia lợi hại chỗ nào, nhưng sau khi Quân Dĩ Thần dùng chiêu, Mạc Nhàn lập tức phát hiện người Quân gia lúc trước sử dụng kiếm pháp là không giống nhau, lợi hại hơn rất nhiều, thực hiển nhiên, đây mới thực sự là Quân Tử Kiếm. Thậm chí Mạc Nhàn còn không xác định được, nếu mình đánh với Quân Dĩ Thần, thì ai sẽ thắng.

Vẫn là như Mạc Nhàn đoán, không bao lâu sau Tạ Chương liền rơi xuống thế yếu, bị Quân Dĩ Thần tấn công tới tấp, thua có chút chật vật.

"Xem ra, Âm Dương Kiếm pháp của Tạ gia so với Quân Tử Kiếm của Quân gia vẫn còn kém xa....." Người của Vương gia và Sở gia dưới lôi đài nhẹ giọng nói.

Mạc Nhàn nghe, thực sự không vui, nàng lại nhìn về phía Tạ Đạo Vi và Tạ Cẩn Ngưng lần nữa, không biết các nàng sẽ xử lý như thế nào.

Chính là Tạ Cẩn Ngưng và Tạ Đạo Vi hoàn toàn làm lơ tầm mắt khát vọng lên lôi đài của nàng, mặc cho Tạ Chương có thua, hai người vẫn là thờ ơ như nhau.

......///......

Minh Dã: Đến sân khấu của Mạc Nhàn rồi

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play