"Vậy ngươi chờ một chút, ta ghi phương thuốc cho ngươi" Tạ Đạo Vi nói, liền lập tức lấy giấy bút ở trên bàn ghi hai phương thuốc, sau đó đưa cho Bạch Thuật.
"Một phương thuốc là chuẩn bị cho Mạc Nhàn?" Bạch Thuật hỏi, đây là hai phương thuốc rất khác biệt, trong đó có một phương thuốc yêu cầu dùng dược liệu trị nội thương cực kỳ quý hiếm, hẳn là chuẩn bị cho Mạc Nhàn.
Mạc Nhàn nằm trên giường nệm, nhìn Tạ Đạo Vi đối thoại với Bạch Thuật, nàng cũng chỉ có thể nằm ngóng nhìn, hoàn toàn không thể nói được cái gì. Chờ đến khi Bạch Thuật ra ngoài, Mạc Nhàn thấy Tạ Đạo Vi lựa trong đống lọ thuốc, chớp nhoáng lấy ra một lọ sau đó đổ một viên đan dược ra.
Trong lòng Mạc Nhàn nghĩ, chẳng lẽ là cho mình ăn sao? Quả nhiên, nàng thấy Tạ Đạo Vi đi về phía mình.
"Ăn đi." Tạ Đạo Vi đưa đan dược cho Mạc Nhàn, ngữ khí không mặn không nhạt nói.
"Đây là cái gì?" Mạc Nhàn tiếp nhận đan dược Tạ Đạo Vi đưa cho nàng, đang chuẩn bị để vào miệng thì nhiều chuyện hỏi một câu.
"Vạn linh đan." Ngữ khí Tạ Đạo Vi vẫn nhàn nhạt như cũ, giống như đây chỉ là một viên thuốc bình thường.
"Là thuốc ngươi dùng máu luyện sao?" Tay Mạc Nhàn đang đưa thuốc đến miệng ngừng lại, vẻ mặt kinh ngạc hỏi, đây không phải là đan dược cống cho triều đình sao? Tạ Đạo Vi đưa mình ăn, chẳng phải lại cắt một chén máu lớn mà luyện lại nữa sao, nghĩ đến đây, Mạc Nhàn lập tức đau lòng thay cho Tạ Đạo Vi, nàng luyến tiếc thấy Tạ Đạo Vi lại phải cắt ra một chén máu lớn như vậy nữa.
"Nếu không thì sao?" Tạ Đạo Vi hỏi ngược lại, vạn linh đan cũng có hiệu quả trị nội thương rất tốt. Nội thương của Mạc Nhàn, không nhất thiết phải yêu cầu trị liệu bằng vạn linh đan, nhưng là vạn linh đan có thể cho nàng khỏe lên rất nhanh.
"Ta không ăn, trả lại ngươi!" Ngữ khí Mạc Nhàn chém đinh chặt sắt nói, cũng đem đan dược trả lại cho Tạ Đạo Vi.
"Nguyên nhân?" Tạ Đạo Vi nhìn Mạc Nhàn, ngữ khí có chút không vui hỏi, nàng không thích Mạc Nhàn làm trái nàng.
"Chậm khỏe một chút cũng không sao, ta không muốn ngươi vì ta lại phải cắt thêm một chén máu lớn." Mạc Nhàn nói, cho dù có gì nàng cũng sẽ không ăn viên vạn linh đan này, nàng cảm giác thân thể mình đang chuyển biến tốt đẹp, cũng không đến mức yêu cầu phải ăn vạn linh đan, vốn dĩ nàng đã đặc biệt không thích Tạ Đạo Vi dùng máu của mình luyện dược rồi.
"Cho ngươi ăn thì ăn đi, làm ra vẻ cái gì?" Tạ Đạo Vi tức giận hỏi.
"Ăn xong cái này là sẽ thương tổn tỷ tỷ, ta cũng không muốn thương tổn ngươi, nếu ta có biện pháp để ngươi không dùng máu của mình luyện dược thì ta sẽ làm, ta làm sao lại có thể giống người khác, trợ Trụ vi ngược chứ? Ta mặc kệ người khác thế nào, nhưng là ta sẽ không làm như vậy, ta cũng không phải sẽ bị liệt luôn!" Mạc Nhàn nhìn Tạ Đạo Vi ánh mắt và ngữ khí đều cực kỳ kiên định. Bất quá trong lòng nàng vẫn thực là cảm động, nàng không nghĩ đến Tạ Đạo Vi vậy mà lấy vạn linh đan trân quý như vậy cho mình ăn, nàng thực sự cảm thấy sau lần này, phân lượng của nàng trong lòng Tạ Đạo Vi sẽ tăng lên, đây đại khái là chuyện khiến nàng vui vẻ nhất. Lần này bị thương, nàng cảm thấy đáng giá, thật sự, Tạ Đạo Vi quan tâm để ý, so với bất kỳ thứ gì đều trân quý!
Tạ Đạo Vi nhìn ánh mắt kiên định của Mạc Nhàn, trong lòng lại dâng lên cảm giác khác thường lần nữa, có chút ấm áp, ấm đến lòng nàng đều có chút không được tự nhiên.
"Vạn linh đan chẳng những có thể chữa lành nội thương của ngươi trong thời gian ngắn, hơn nữa còn có công hiệu tu luyện nội lực cực tốt, người trong thiên hạ đều cầu mà không được, ngươi thực sự không ăn sao?" Tạ Đạo Vi hỏi, một chén máu mà thôi, cũng không phải là cái gì không sinh ra được.
"Không cần, ta cảm thấy chuyện lấy gia chủ Tạ gia luyện thuốc cần phải dừng lại, không phải có câu nói, thất phu vô tội, hoài bích có tội sao, ta còn cảm thấy chuyện để gia chủ Tạ gia làm lò thuốc vẫn là chuyện đặc biệt nguy hiểm, lỡ như có người nhìn trúng máu của các ngươi....." Giống như Quỷ Bà Bà kia nhìn trúng thể chất đặc thù của mình và Tạ Đạo Vi vậy, Mạc Nhàn ngẫm lại, liền cảm thấy như thế này rất nguy hiểm, cũng không biết Tạ gia nghĩ thế nào lại xem chuyện gia chủ thành lò thuốc là đứng đầu, còn có truyền từ đời này qua đời khác. Sau lần này, Mạc Nhàn vẫn là cảm thấy mình không đủ mạnh, nàng thật hy vọng mình có thể càng mạnh mẽ thêm một chút, mạnh đến mức không để cho bất cứ kẻ nào khi dễ nàng với Tạ Đạo Vi.
"Ngươi không ăn thì thôi, nói nhiều như vậy làm cái gì?" Tạ Đạo Vi cũng không miễn cưỡng Mạc Nhàn ăn, lấy thể chất của Mạc Nhàn, đại khái cũng không lâu lắm là đã khôi phục lại trạng thái hoạt bát nhảy nhót trước kia rồi, cũng không nhất thiết cần phải ăn đan dược này, trong phủ cũng có rất nhiều dược liệu quý hiếm cung cấp, vấn đề hẳn là không lớn lắm.