Mạc Nhàn chỉ có thể nằm ở giường nệm ngoài thư phòng, suốt một đêm đều mở to mắt, không có cách nào ngủ được, trong lòng bị hai ý nghĩ lôi kéo, giống như muốn đem linh hồn nàng xé làm hai.
Tạ Đạo Vi nằm trên giường, thiếu nhiệt độ cơ thể của Mạc Nhàn, ổ chăn mùa xuân giống như lạnh thêm mấy phần, suốt một đêm tay chân nàng cũng không thể ấm áp lên được.
Ngày kế, hai nhà Quân Tạ lại lần nữa tập trung ở tiền thính, hiển nhiên Quân Tiếu Cẩn cũng đã đưa ra quyết định.
"Quân gia có thể nhượng bộ, để một người ở lại Tạ gia, Mạc Nhàn là trưởng tôn nữ dòng chính, nàng cần phải theo ta về Quân gia!" Quân Tiếu Cẩn mở miệng nói, hắn quyết định như thế này, cũng không phải nhẹ nhàng như nói vậy.
"Mạc Nhàn ở lại, Quân Tử Mạc có thể trở về với ngươi!" Tạ Đạo Vi là gia chủ tân nhiệm, quả quyết từ chối, đối với lập trường của mình vẫn không hề thay đổi.
"Để Tử Mạc ở lại Tạ gia, đây đã là nhượng bộ lớn nhất của Quân gia, Quân gia sẽ không nhượng bộ nữa!" Quân Tiếu Cẩn nhíu mày trước lời cự tuyệt của Tạ Đạo Vi.
"Phụ thân, ta theo ngươi trở về, đây vốn dĩ là trách nhiệm của ta, Nhàn nhi chưa từng ở Quân gia, ngài để cho nàng ở lại Tạ gia đi, Tạ gia lấy nữ làm chủ, đối với nàng mà nói, ở lại Tạ gia càng tốt, càng tự tại hơn." Lúc này Quân Tử Mạc đứng dậy, ngữ khí nói với Quân Tiếu Cẩn vô cùng kiên định.
"Nàng là sói con, sau này tất nhiên có thể là Lang Vương dẫn dắt bày sói, ở lại tự tại, chẳng lẽ lại tốt hơn sao?" Đối với cách nói của Quân Tử Mạc, Quân Tiếu Cẩn khịt mũi coi thường, Mạc Nhàn có thiên phú võ học hơn người, không nên mai một ở Tạ gia, Bắc Nguy càng thích hợp với Mạc Nhàn hơn. Con người chỉ cần đủ mạnh, mạnh đến mức nào đó, sẽ không có ai để ý đến chuyện nàng có phải nữ nhân hay không, giống như Tử Mạc đã nói, ở Bắc Nguy, yếu là một cái tội.
"Phụ thân, ta trở về với ngươi, lần này ta có thể!" Quân Tử Mạc vẫn là đồng ý với quan điểm của Quân Tiếu Cẩn, chỉ là tâm của Mạc Nhàn không ở chuyện này, người không muốn, không nên cưỡng cầu, Quân Tử Mạc cũng không muốn tiếp tục miễn cưỡng Mạc Nhàn. Cho nên ánh mắt Quân Tử Mạc kiên định nhìn về phía Quân Tiếu Cẩn, ngữ khí cũng quật cường nói lại lần nữa ý chí kiên định của mình.
Quân Tiếu Cẩn nhìn Quân Tử Mạc, hắn chưa bao giờ thấy Quân Tử Mạc quyết tâm như vậy, dù sao cũng là nam nhân chân chính, đều là bảo vệ con mình, đôi mắt kia rốt cuộc cũng trở nên kiên cường hơn rất nhiều, quyết định của Quân Tiếu Cẩn vẫn sinh ra một ít dao động.
Mạc Nhàn thấy ánh mắt cha mình nhìn Quân Tiếu Cẩn, tràn ngập cường thế, lần đầu tiên, nàng cảm thấy cha nàng thực sự giống một người cha, tâm tình Mạc Nhàn thực sự rất phức tạp.
"Nếu ngươi không biết võ công, gặp khó khăn như trước kia không có cách nào giải quyết, thậm chí còn gian nan hơn, ngươi còn muốn trở về sao?" Ngữ khí Quân Tiếu Cẩn ngưng trọng hỏi, là một người nhu nhược trốn khỏi Quân gia mười mấy năm, bây giờ trở về Quân gia, tình cảnh gặp phải sẽ ác liệt hơn, đây cũng là nguyên nhân hắn không thể không chọn Mạc Nhàn trở về.
"Vâng!" Quân Tử Mạc gật đầu.
"Mặc kệ con đường sau này có bao nhiêu gian nan, ngươi nhớ kỹ, hôm nay là do chính ngươi lựa chọn, không phải là ta bức ngươi, không có đường quay đầu!" Đối với ái tử từ nhỏ mình dốc lòng bồi dưỡng, Quân Tiếu Cẩn vẫn quyết định nhượng bộ.
"Về sau, phu nhân làm phiền Nhàn nhi cùng đại tiểu thư chăm sóc!" Quân Tử Mạc nói với Mạc Nhàn và Tạ Đạo Vi.
"Cha!" Nước mắt Mạc Nhàn đã rơi xuống.
Tạ Đạo Vi chỉ nhàn nhạt gật đầu một cái.
Cuối cùng Quân Tử Mạc nhìn thoáng qua Tạ Cẩn Ngưng, liền xoay người, chuẩn bị theo người Quân gia trở về.
Tạ Đạo Vi nhìn Mạc Nhàn, Mạc Nhàn vẫn đang khóc lóc nhìn theo bóng dáng Quân Tử Mạc, nàng biết Mạc Nhàn đại khái không thể yên tâm thoải mái, người này có đôi khi mềm lòng đến mức làm người ta chán ghét.
Mạc Nhàn đồng thời nhìn về phía Tạ Đạo Vi, trong mắt tràn ngập áy náy. Tim Tạ Đạo Vi đau nhói, mặc dù nàng đã sớm đoán trước được.
"Ta trở về với các ngươi, cha ta ở lại!" Mạc Nhàn hướng về Quân Tiếu Cẩn kêu lên.
Người của Quân gia dừng bước, cũng xoay đầu lại nhìn Mạc Nhàn, thực hiển nhiên, trong mắt người Quân gia, càng hy vọng người trở về là Mạc Nhàn, cho dù Quân Tử Mạc có trở về với bọn họ, cũng là về chỗ gian khổ, Mạc Nhàn so với Quân Tử Mạc càng dễ dàng thích ứng hoàn cảnh Quân gia hơn.
Mạc Nhàn kêu lên xong, khóc càng dữ dội hơn, nàng biết, Tạ Đạo Vi sẽ không tha thứ cho nàng, nhưng nàng thực sự không có cách nào an tâm thoải mái, nàng đã hứa với nương nàng, sẽ chăm sóc thật tốt cho cha nàng, lỡ như cha nàng có xảy ra chuyện gì không hay, sau này nàng làm sao có thể đối mặt với nội tâm của mình, nhưng nàng thực sự lưu luyến Tạ Đạo Vi. Giờ phút này, Mạc Nhàn cảm giác lòng mình như vị xé rách đi, khó chịu như vậy, tuyệt vọng đến thế!
"Ha ha!" Tạ Đạo Vi mỉm cười hai tiếng xong, liền dứt khoát xoay người rời khỏi đại sảnh, đây là lần thứ ba, đều nói bất quá tam, sẽ không có lần thứ tư.
Mạc Nhàn duỗi tay muốn níu lấy tay áo Tạ Đạo Vi, nhưng lại không có bắt được, nắm vào hư không, trơ mắt nhìn Tạ Đạo Vi rời đi.
"Cho ta thời gian hai ngày, ta sẽ trở về với các ngươi, các ngươi cần một người biết võ công, chứ không phải một người không biết võ công, chỉ cần hai ngày, ta sẽ theo các người rời đi!" Mạc Nhàn nói với Quân Tiếu Cẩn.
"Nhàn nhi, sao ngươi lại phải khổ như vậy?" Quân Tử Mạc đau lòng hỏi.
Mạc Nhàn chỉ khóc, không có trả lời Quân Tử Mạc, nàng cảm giác lòng ngực của mình giống như bị đào ra một cái hố, tim nàng thực sự đau quá!
Mạc Nhàn xuất hiện trước phủ Tạ Đạo Vi, lại bị Bạch Thuật ngăn cản không cho vào.
"Bạch nhãn lang, tiểu thư không nên đối với ngươi quá tốt!" Bạch Thuật phẫn hận nói, tiểu thư vì nàng không tiếc dùng chức vị gia chủ uy hiếp phu nhân, tiểu thư làm như vậy, sao không phải là bất hiếu chứ? Nhưng Mạc Nhàn lại hay, vậy mà trở thành hiếu nữ, lại phụ tiểu thư lần nữa, càng khiến Bạch Thuật thêm tức giận!
"Tỷ tỷ ở đâu, ta muốn gặp nàng!" Mạc Nhàn gấp đến độ nước mắt vẫn không ngừng rơi.
"Tiểu thư không muốn gặp ngươi!" Ngữ khí Bạch Thuật lạnh như băng nói.
Mạc Nhàn biết Tạ Đạo Vi thực sự là không muốn thấy mình, nàng ngã ngồi trên mặt đất, ào ào khóc rống lên.