Một năm rưỡi sau, công ty của Julian  bắt đầu có khởi sắc, nhóm di động XT đầu tiên được phát minh ra , rất nhiều công ty lớn của nước Mỹ sớm có di động chất lượng cao hơn. Chẳng qua giá của XT so với di động khác rẻ hơn, cũng đã  đứng vững gót chân, có  thị trường nhất định.

A Tiêu cho thăng cấp  loại trò chơi đánh quái “Quái vật toàn truyền” ngoài ý muốn đạt được khen ngợi, lấy khí thế điên cuồng thế thổi quét tâm lý của thanh niên Mỹ, công ty game EA  lớn nhất nước Mỹ thậm chí muốn thu mua OP, ngành sản xuất điện tử chuyển tiền tới cực nhanh, khiến Julian cùng A Tiêu kinh ngạc cảm thán.

Ở  trạng thái như vậy, thực sự có người bị đào đi, nhưng OP có  lực hấp dẫn của OP, Julian cho  công nhân chủ lực chia ra làm, cho nên đại bộ phận người vẫn là lựa chọn lưu lại, OP lại mời một đám người mới, quy mô công ty  mở rộng, tình thế tốt đẹp.

Mà bên kia đại dương,  Trung Quốc đại lục, cũng ở vào giai đoạn kinh tế phát triển. Julian quyết định đi một chuyến Thâm Quyến, Thượng Hải cùng với Thiên Tân.

Hoặc là? Còn có Hong Kong.

một năm rưỡi,mỗi hai tháng  Julian đều sẽ cấp Cảng Sinh viết một phong thư, Cảng Sinh vẫn luôn không có hồi âm cho hắn,  lúc trước hắn tới nước Mỹ cũng là muốn cấp Cảng Sinh một chút thời gian, nghĩ kỹ. Chính là lâu như vậy,  kiên nhẫn của hắn thật sự sắp hết sạch.

Hắn biết Hoa Kinh Sinh cưới Trần Như Dung, Lâm Liên Hảo cùng Tiểu Tôn trở về Đài Loan, Cảng Sinh không còn làm cảnh sát, xuất bản một quyển sách mang tên《 ánh nắng tán 》 trở thành tác gia có chút danh tiếng. Hắn biết này đã hơn một năm Cảng Sinh mở đủ các loại gặp mặt, chỉ tiếc nơi này không có chính mình.

Cũng không phải không có,  bên trong 《 ánh nắng tán 》có chút miêu tả, rất giống chính mình.

Tháng sáu, Thâm Quyến giống trong nồi hấp sủi cảo, khí bốc đầy trời.

Julian chưa kịp quen giờ, liền đi gặp thị trưởng thành phố  Thâm Quyến Uông Quốc Hải cùng với Thâm Quyến vài vị trùm xí nghiếp bản địa, còn có  Johan một vị khách đến từ xí nghiệp  Anh quốc, người này đại khái là cũng muốn chia một chén  canh.

Một phen qua lại, gương mặt Julian có nét phương đông so người Anh càng được yêu quý,  trừ bỏ  thị trưởng Uông hoàn toàn không tiếng biết Quảng Đông, những người khác đều là một ngụm lưu loát nói tiếng Quảng Đông, không cần phiên dịch, lại có vẻ càng thân cận vài phần.

Xã giao xuống dưới, Julian có chút mỏi mệt, trong đó một cái ông chủ thấy  Julian pha hợp nhãn duyên, trong lén lút để lại danh thiếp, rất nhiều lần kết giao xuống dưới, tính tình rất đúng, Julian kêu ông  một tiếng Cao đại ca, Cao Thư cũng thực chiếu cố Julian.

Hôm nay Cao Thư mời hắn đi “Sàn ca nhạc Toàn cầu”, nói giới thiệu nhưng ông chủ của xưởng lớn trong nước  cho hắn nhận thức. Julian nhất nhất đồng ý.

Sàn ca vũ tòa cầu có tầng một  là đại đường, lầu hai là ghế lô, lầu 3 là phòng  độc lập.

Cao Thư dẫn hắn đến tầng 3 một bên nói: “Hôm nay a, là  Vương thiếu  ở kinh thành  bày tiệc mời các thanh niên tuổi trẻ tài tuấn tới chơi. Hắn nha, là  đầu năm nay  tới sản nghiệp Vương gia ở  Thâm Quyến rèn luyện.”

Julian đỡ đỡ mắt kính tơ vàng, nhướng mày: “Kinh thành, con cháu?”

Cao Thư nhìn ra khinh thường  trong mắt hắn, trả lời hắn: “Cùng hắn không quan hệ, chủ yếu là mặt mũi  cha hắn  rất lớn, cho nên người tới  đều rất lợi hại, cậu gặp hắn cũng không có chỗ hỏng, ở Trung Quốc làm buôn bán cùng phương tây kia hoàn toàn là hai chuyện khác nhau.”

Julian ở Đài Loan Hong Kong cũng biết, tự nhiên cũng rất rõ ràng, gật đầu, đi theo sau Cao Thu. Cùng vương thiếu khách sáo vài câu, Cao Thư giới thiệu mấy ông chủ có xương linh kiện mà hắn biết, ngược lại thật sự rất có ích.

Hắn nghĩ, nếu OP  sản xuất thêm đợt sau của di động cùng trò chơi có thể ở Trung Quốc lấy giấy phép nhập khẩu, sau đó ở đại lục làm xưởng, lại từ  xưởng  linh kiện địa phương mua sắm linh kiện, phí tổn có thể bớt ba phần. Có thể có lợi a.

Nói nữa Trung Quốc bao nhiêu nhân khẩu,thị trường lớn như vậy. Hơn nữa hắn phát hiện người Thâm Quyến vẫn dùng di động loại lớn, căn bản không có khai niệm di động nhỏ, càng muốn tiến vào,nhưng cũng cần tĩnh hạ tâm lý  suy nghĩ.

Julian nói chuyện với Cao Thu xong, tìm cái góc ngồi xuống, mặt vô biểu tình bưng ly  rượu, hai ly xuống bụng, nhìn qua rất giống là một người đang uống rượu giải sầu.

Đột nhiên trước người tối sầm một ít, đôi chân hiện rõ cùng quần tây xám đậm xuất hiện ở trước mắt Julian, một bàn tay duỗi lại đây, cầm miệng ly của Julian,  Julian ngẩng đầu nhìn đến người tới, tay không chịu khống chế run lên, một chén rượu rơi vào cổ tay áo đối phương.

Người tới không có buông tay, Julian cũng định tại chỗ,Cao Thư hướng bên này nhìn thoáng qua, rất sợ là có cái gì không thoải mái, lập tức tới giải vây.

Cao thư ôn hòa cười cười, khẩu khí thành khẩn: “Làm sao vậy? Vị tiên sinh này  làm dơ cổ tay áo cậu, ngượng ngùng, ta thay  đệ đệ ta đền cho ngươi i, bên cạnh chính là khu bách hóa, thay cho cậu áo mới?”

Cảng Sinh lắc đầu nói: “Không quan hệ, không cần.”

Sau đó quay đầu lại nhìn Julian liếc mắt một cái, ánh mắt Julian  ủy khuất ba ba cho  người xem mềm lòng. Cảng Sinh đột nhiên nhớ tới người này vẫn luôn thực ác liệt, da dê bên  dưới là  da hồ ly, hồ ly da dưới đó còn có da sói.

Vì thế dùng một loạikhẩu khí  nghiền ngẫm   thấp giọng nói với Julian: “Lỗ Đức Bồi. Ngươi chừng nào thì thành  đệ đệ người khác ~”

Julian một cái giật mình,  tính cáchCảng Sinh thay đổi?

Julian nhìn đôi mắt Cảng Sinh, không có, vẫn là con thỏ, chẳng qua làm bộ như sói xám.

Julian vẻ mặt thâm tình để sát vào, đối với Cảng Sinh, gằn từng chữ một: “Ai làm ca ca ta, không, muốn, ta,.”

Sau đó quay mặt đi cùng Cao Thư giải thích: “Cao đại ca, không có việc gì, ta cùng vị này chính là bạn cũ, hôm nay cảm tạ, ta đi trước một bước.”

Nói xong liền lôi kéo Cảng Sinh ra cửa, để Cao Thư đầy người nghi hoặc.

Julian như vậy lôi kéo Cảng Sinh chạy xuống tới, Cảng Sinh không thấy kỳ quái, mặt có điểm hồng. Julian nhìn thấy   khí sắc Cảng Sinh thực hảo, bạch bạch nộn nộn, trong lúc nhất thời vui vì anh sống tốt, lại đột nhiên gian sinh khí anh không tới tìm chính mình. Hai người cũng không biết như thế nào mở miệng.

“Như thế nào tới Thâm Quyến?”

“Câu thì sao?”

“Tôi  tới khảo sát bên này thị trường, tới nói sinh ý.” Sau đó sợ Cảng Sinh hiểu lầm giống nhau, lập tức bồi thêm một câu: “Việc đứng đắn.”

Julian bộ dáng này Cảng Sinh nhìn có điểm buồn cười: “Tôi tới gặp bạn. Đúng rồi, mẹ cùng Tôn thúc về Đài Loan, Cậu có rảnh đi xem mẹ, nàng cũng không dễ dàng.”

Julian không nghĩ cùng anh sẽ nhắc đến Lâm Liên Hảo, không có trả lời anh.

Cảng Sinh lại nói: “Chuyện làm ăn làm thế nào?”

“Cũng không tệ lắm” Julian lộ ra một luồng khí phách cả người nhìn qua thực giỏi giang, so với lúc trước Julian thoạt nhìn ổn trọng nhiều.

Cảng Sinh gật gật đầu: “Cậu ở nước Mỹ có gặp được cô gái tốt nào không? Không còn nhỏ, suy xét quá khi nào kết hôn sao?” Không biết vì cái gì, ôm tâm tư như thế, Cảng Sinh hỏi ra một câu chính mình đều ngạc, anh nhấp nhấp môi, đột nhiên miệng khô lưỡi khô dòng khí lên đến cổ.

trong mắt Julian lạnh lãnh, trong giọng nói đột nhiên đã không có ý cười: “Ngươi lấy cái  thân phận gì tới hỏi ta?”

“Tự…… Tự nhiên, là, ca ca cậu.”

“Nga?” Julian tay dựa vào lan can trước,  đôi mắt thâm thúy giấu ở dưới một mảnh ánh sáng, bình tĩnh nhìn phía trước, trong mắt là không thể sắc bén ngăn cản: “Ta không cần ngươi là ca ca ta.”

Những lời này mang hàn ý, tim Cảng Sinh có chút đau, nhưng Cảng Sinh kỳ thật cũng biết chính mình là đang trốn tránh, không cho hắn hy vọng, vì cái gì còn muốn quấy rầy hắn. Chính hắn cũng cảm thấy cách  chính mình làm thiếu thỏa đáng, thần sắc tư quyện cúi đầu. Cảng Sinh hít vào một hơi,  bước chân nhanh hơn, Julian trong nháy mắt đã bị anh ném ở sau người.

Julian phản ứng lại đây, đen mặt, chạy vội đuổi theo, một phen bắt được Cảng Sinh tay, giận không thể nghỉ: “Không cho đi!”

Cảng Sinh nỗ lực giãy giụa muốn đẩy Julian, sau đó Julian từ sau lưng ôm lấy anh.

“Không chuẩn đi.”.

||||| Truyện đề cử: Chàng Rể Quyền Thế |||||

Julian đem Cảng Sinh ôm chặt không thở nổi: “trong lòng anh hiểu rõ cái gì cũng biết.”

Cảng Sinh cắn cắn môi: “Julian, ta là ca ca ngươi.” Nói ra những lời này,  trong lòng Cảng Sinh  bỗng nhiên đau xót, cái mũi đau xót, trong ánh mắt nổi lên lệ quang. Ông trời a, sao lại trêu đùa con người ta như thế.

Julian chuyển người anh, nhìn: “Ta đợi ngươi đã hơn một năm, ta muốn chờ ngươi nghĩ thông suốt. Kỳ thật ta rất muốn. rất nhớ ngươi……”

Cảng Sinh vẫn luôn cúi đầu, không dám nhìn tới Julian.

Julian phảng phất lầm bầm lầu bầu giống nhau: “Ta mở công ty điện tử  ta hối cải để làm người mới. Ta kiếm rất nhiều tiền, ta muốn mua cho ngươi chút đồ vật ngươi muốn mua nhưng là mua không được. Nếu ta thất bại, cũng có thể cùng ngươi đi nếm thử ngày đói khổ lạnh lẽo rồi lại phấn chấn nhân tâm. Chờ chúng ta đều mệt mỏi, không còn trẻ, chúng ta có thể đi du lịch khắp thế giới.”

Cảng Sinh nghe Julian nói như chờ mong, từng giọt nước mắt lăn xuống xuống dưới.Anh  sợ hãi nghe tiếp, càng nghe liền càng cảm thấy lòng mình, thực ra cũng không  bình tĩnh.

Julian dùng tay chà lau nước mắt trên mặt anh, tiếp tục: “Ta  ở nước Mỹ có biệt thự có một cây bạch quả, ta nghĩ tới thời điểm chúng ta già, ngồi ở cây bạch quả hướng gió, dùng hàm răng  không linh hoạt cắn hạt dưa.” Nói nói Julian nhếch môi, trong ánh mắt  sáng ngời, ánh mặt trời đánh vào phía sau hắn,  cả người hắn đều ở sáng lên, thật giống như hắn là  người ạnh phúc nhất trên thế giới h.

Cảng Sinh không nói gì, đầu dựa vào trong lòng ngựcJulian, Julian cũng an tĩnh xuống dưới, phố xá sầm uất người đến người đi, ngựa xe như nước, không ít người hướng bên này tò mò lại nhìn  khinh thường.

Cảng Sinh nhẹ nhàng nói: “Hảo.”

Julian như là ảo giác giống nhau, không dám xác nhận: “Anh  nói cái gì?”

Cảng Sinh lấy hết can đảm ngẩng đầu, ánh mắt kiên định xưa nay chưa từng có: “Hảo.”

Julian nghiêng qua tới muốn hôn anh, Cảng Sinh một quyền đánh vào ngực Julian, ngại hắn mất mặt.

Toàn thế giới, vào ngày hôm nay, sáng ngời lên.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play