Ban đêm có một trận mưa, sáng sớm lại đột nhiên chuyển thời tiết, A Tiêu dựng một cái lều ngoài bãi cỏ của biệt thự, Julian lười biếng dựa vào trên ghế nằm, hai mươi độ nắng ấm dào dạt.

Hắn  mặc một cái áo thun màu trắng, một cái quần dài  hưu nhànmàu đen, không có chải tóc, không vuốt keo, tóc rời rạc gục xuống, thoạt nhìn giống  học sinh, rất có sức sống.

Hắn thật lâu thật lâu không có  nghỉ ngơi nhẹ nhàng như vậy, thường lui tới đều là tây trang giày da, toàn bộ thần kinh căng thẳng.

Uống rượu là giao tế, ăn cơm là xã giao, đánh golf cũng đều là bắt chuyện làm ăn.

Thật lâu chưa từng có, ăn cơm là ăn cơm, uống rượu là uống rượu, vận động là vận động, đơn giản.

A Tiêu chiên bò bít tết cùng hành tây, bưng tới cho Julian, Julian nếm nếm, thuộc về cách làm hương liệu thêm nhiều, hương vị tương đối nặng, Julian cắn hai miếng, buông mâm uống rượu  nghĩ muốn tìm phố người Hoa thỉnh mời đầu bếp về nhà mới được.

A Tiêu nhìn bò bít tếtJulian ăn thừa, cúi đầu thu thập đồ vật, hỏi: “Lão bản, hôm nay đi leo núi  sao? thời tiết đẹp thế này không đi ra thì đáng tiếc.”

Julian nghĩ nghĩ, tới đây nhiều ngày như vậy, cũng chưa đi qua bờ biển, nghe nói bãi cát của vùng duyện hải phía bắc xếp thành từng khối, mặt trời mọc cùng mặt trời lặn đều đẹp giống như tiên cảnh.

Lái xe tới rồi vùng ven biên đi dọc theo bán đảo, mấy người Julian đi con đường này thuận lợi, dọc theo đường đi có rất nhiều người đi đường, San Francisco là  thành thị  nhiều người Hoa nhất nước Mỹ,  gương mặt da vàng không ít, nhưng người da trắng cùng da đen  chiếm đa số.

Có đôi vợ chồng người da trắng mang theo đứa con 3,4 tuổi, không giống Hong Kong y sủng nịch hài tử, động bất động liền ôm, để con tự nghỉ. Cho dù tiểu hài tử đi rất chậm, bọn họ cũng sẽ không  thả chậm bước chân quá mức, đại khái đi rất dài một đoạn sẽ dừng lại nghỉ ngơi vài phút, sau đó tiếp tục đi phía trước. lần đầu tiên Julian chú ý tới phương thức người phương Tây giáo dục hài tử  cùng phương đông là thực bất đồng, hơn nữa gia trưởngphương tây  cũng khác.

Julian ném ra bước chân, một đường đi phía trước. Một thiếu niên da trắng chạy theo một cô bé da đen,cô nương làn da ngăm đen, đôi mắt to mà có thần, thành thục lại gợi cảm, có vài phần giống nhà Houston. chàng thanh niên kéo  tay cô nươn lạig  nói nhất định sẽ cưới nàng, hắn sẽ nỗ lực công tác, cho nàngsinh hoạt tốt, cô nương thực nói rõ với hắn, nàng phải gả cho một kẻ có tiền  tiểu tử ngươi không có cơ hội.

Dọc theo đường đi, A Tiêu cùng hắn đi thực mau, đường  bắt đầu khó đi, người đi đường cũng biến thưa thớt, trừ bỏ hai  bọn họ chỉ có hai ba cá người như vậy,tầm nhìn  trước mắt lại trống trải đi lên.

Julian đứng ở  đỉnh núi, này đại khái là đường ven biển cao lên, đi lến mới nhìn lại, một quần đảo nhỏ không xa cuối đường, một vòng lại một vòng, núi non bị nước bao quanh,nước va vào đá. Hắn ngồi ở bên bờ biển nhìn khoảng nước xa xa, sóng hoa gió, bọt nước văng khắp nơi, cảm thấy vui vẻ thoải mái, trước mắt sáng ngời lên, trong lòng nhộn nhạo.

Gió biển phất tới, ánh mặt trời hỗn loạn lại có một tia lạnh lẽo.

Julian nhìn phương xa,  nói với  A Tiêu: “Ta đã từng muốn trở thành một người oai phong một cõi, ngồi ở trên đỉnh núi cao nhìn xuống muôn trùng đất đai rộng lớn.”

A Tiêu nằm xuống, trong lòng cười nhạo chính mình.

Julian thấy hắn không nói chuyện, nhìn qua đi, A Tiêu cảm nhận được Julian, tránh đi ánh mắt hắn, chột dạ mở miệng: “Ta đã từng cũng có ý nghĩ của ta, cùng ngươi rất giống.”

“Nga?”

“Ta muốn trở thành người có thể bồi ngươi, xem mọi người thay đổi.” A Tiêu lần đầu tiên mở miệng nói  như vậy, trước khi  Cảng Sinh xuất hiện, bọn họ vẫn luôn là quan hệ bạn giường cùng cấp trên cấp dưới. Sau khi có cảng sinh, A Tiêu là phó lãnh đạo là thủ hạ trung tâm đáng tin cậy nhất của hắn .

Thì ra đã là con người, tổng sẽ không lý trí như vậy, hắn cho rằng lời này A Tiêu vĩnh viễn cũng sẽ không nói.

Julian há miệng thở dốc, trong lòng nghĩ nghĩ tìm từ.

A Tiêu chưa cho hắn cơ hội nói chuyện: “Ta biết đến. Ta chỉ là không hy vọng chính mình có tiếc nuối. Tựa như ngươi, ta cũng muốn phóng túng chính mình một lần.”

A Tiêu ngồi dậy, trước sau không có  liếc mắt một cái nhìn Julian, đi tới bên kia, tự đốt một điếu thuốc, sau đó thiệt tình thực lòng nở nụ cười, không phải cười thống khổ, cũng không phải tự giễu. Là đột nhiên, một nụ cười nhẹ nhàng.

Julian quay đầu lại, hai người  giống như cái gì cũng không phát sinh.

A Tiêu hút thuốc, nói ra chuyện trong lòng nghẹn lâu như vậy  cùng việc Julian không có nói ra phủ định, hắn có một tia chua xót, nhưng càng nhiều, là một loại vui mừng khi phát tiết, sau đó tự tìm hồn về.

Julian nhắm mắt lại nằm ở mặt cỏ, trên mặt đất hỗn  hương vị bùn đất, Julian nghĩ kiếp trước kiếp này, rất nhiều chuyện đều có chút thoải mái, bỏ qua buồn bực trong lòng nhiều năm như vậy, rộng rãi lên.

Julian đột nhiên mở to mắt, nhìn bầu trời xanh thẳm: “A Tiêu, chúng ta ở nước Mỹ mở  công ty đi. Mở  cái công ty trong sạch.”

A Tiêu cười: “Hảo a, ngươi muốn làm cái gì đâu, lão bản?”

Julian lấy ra trong túi tiểu xảo di động: “Thời đại phát triển quá nhanh, làm  sản nghiệp điện tử đi, ngươi có ý tưởng không?”

“Ta a, ta muốn làm  trò chơi, chúng ta khi  đi học kia sẽ không phải chơi qua rất nhiều sao. Nhưng là  điện tửnước Mỹ,  khối thị trường này lực  cạnh tranh rất lớn, chúng ta cần tìm nhân viên nghiên cứu khoa học kỹ thuật  cũng không dễ dàng, muốn ăn khối bánh kemnày  càng khó.”

Julian sờ sờ cằm, nghĩ: “ Thế thì ngoại thương đâu, thời điểm ngươi và  ta ở Hong Kong đều nhìn thấy quá, Hong Kong có rất nhiều sản nghiệp  hướng đại lục dời đi, đại lục hiện tại chính sách rất  duy trì xí nghiệp nước ngoài,  phí tổn cũng thấp. Trở về ngươi đi tra một chút, ta cảm thấy được không.”

A Tiêu gật đầu: “Tốt.”

Tháng này, đối với Cảng Sinh tới nói, là gian nan, phụ thân Hoa Sơn bệnh tình nguy kịch, bác sĩ nói  vị trí não bộ xuất huyết  tuy rằng tương đối tốt, tương đối khác vị trí nguy hiểm, nhưng là  lượng quá lớn xuất huyết, tình huống không lạc quan.

Hoa Sơn đã liệt nửa người, nửa bên mặt khóe miệng nghiêng lệch, nửa ngày đều nói không rõ một câu. Cắm ống ăn, chất lỏng thay thế một ngày ba bữa cơm, bởi vì cảm giác trì độn, đại tiểu tiện mất khống chế, mỗi ngày tính tình khi đau đều rất lớn.

Ấn Hoa Sơn bộ dáng này, chỉ sợ bệnh tình căn bản khống chế không được, đã khai lô một lần, lại làm phẫu thuật nói, nguy hiểm gia tăng rồi, hiệu quả cũng sẽ không tốt.

cả người Cảng Sinh sứt đầu mẻ trán, Hoa Kinh Sinh cũng là hối hận không thôi, hai người ban ngày buổi tối các nhất ban thay phiên chiếu cố phụ thân, Lâm Liên Hảo ngẫu nhiên lại đây, thoạt nhìn phi thường tiều tụy, già rồi mười tuổi giống nhau.Bà còn phải chiếu cố Tiểu tôn, ai cũng thông cảm cho nhau.

tháng 1 năm 199Julian ở nước Mỹ thành lập công ty “OP”, thông báo tuyển dụng mười mấy sinh viên lĩnh vực điện tử  máy tính , tuy rằng không phải trường học đứng đầunước Mỹ  , nhưng cũng may nghiệp vụ trình độ trung thượng, đối với một công ty nhỏ coi như đủ.

Máy tính để bàn sớm phổ cập ở Mỹ, A Tiêu muốn làm  trò chơi đánh bài, lại trời xui đất khiến,  trò chơi bào đơn hấp dẫn hơn, bắt đầu dẫn dắt đoàn đội đi khai phá trò chơi máy tính.

Trong khoảng thời gian này hai người cùng công ty trên dưới vội thành con quay, tiền từng bó lớn  ném xuống, lại còn không có biện pháp tính lợi nhuận.

A Tiêu nhận được một cuộc  điện thoại, xoay người kéo của, đi vào phòng công tác của Julian: “Boss,  phụ thân Hoa Cảng Sinh, chết bệnh.”

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play