Trần Tư Khải gật đầu làm như thế thật: “Đúng, không hề thiệt thòi.

Hơn nữa còn lời to nữa là.

Nhưng… tôi không muốn kiếm món lời dễ như trở bàn tay mà thôi.”

Anna nghiến răng ken két: “Anh… Tại sao anh không thích em? Em có chỗ nào không tốt?”

“Chỗ nào của cô cũng tốt hết.”

“Vậy anh còn…”

“Chỉ là tôi không thích thôi.”

“Trần Tư Khải!”

“Sự thật là thế.”

*** Lưu Diệc Hàn gõ cửa đi vào, Anna đang lớn giọng gào lên, lập tức nén cơn giận trong ngực, tức đến nỗi mặt mày tím tái, chỉ có thể mở lớn đôi mắt xanh mà trừng Trần Tư Khải.

Trần Tư Khải cười với Lưu Diệc Hàn: “Đưa cho cô Anna xem đi, nếu không có ý kiến gì khác thì ký thôi.”

Lưu Diệc Hàn ngoan ngoãn đi tới bên cạnh Anna, đưa hợp đồng cho cô ta.

Anna nhìn Lưu Diệc Hàn, sau đó giận dữ giật lấy hợp đồng, dùng ánh ánh mắt mất kiên nhẫn lướt nhanh qua các điều khoản hợp đồng rồi cầm bút ký tên mình lên.

Cô ta tức điên bởi những lời vừa rồi của Trần Tư Khải.

Hai mắt Lưu Diệc Hàn phát sáng, nhận lại hợp đồng rồi ra ngoài trước.

Tất nhiên trước khi ra ngoài, anh ta nhanh chóng nháy mắt với Trần Tư Khải.

Trần Tư Khải nhắm mắt lại, xem như trả lời.

Anna vẫn không biết, trong lúc cô ta tức đến choáng váng vừa rồi, cô ta hoàn toàn không hề phát hiện ra những tỉ lệ và số liệu quan trọng trong hợp đồng bị sai.

“Trần Tư Khải, cho dù thế nào thì em nhất định sẽ có được người đàn ông mà em muốn có!” Anna hét lên.

Trần Tư Khải chậm rãi đứng lên: “Vậy sao? Mỏi mắt chờ mong.

Tôi chuẩn bị phải ra ngoài, cô vẫn ở lại đây à?”

Anna sa sầm mặt mày: “Hừ, ai thèm ở lại chỗ này của anh chứ!”

Anna xuống khỏi ghế, nổi giận đùng đùng đi ra ngoài, đi được vài bước thì quay lại, cầm lấy túi xách rồi đi nhanh ra ngoài.

Trần Tư Khải cười khẩy, đến phòng thay quần áo.

Vừa rồi anh bị Anna nhào tới đè lên người, anh cảm thấy bẩn chết đi được, phải thay đồ!

Trần Tư Khải thay mới toàn bộ, đeo kính đen bản to rồi ngồi vào chiếc xe sang đang đợi.

Khang Tử ngồi ở ghế phụ lái phía trước quay lại nói: “Cậu chủ, sáng sớm cậu Kim đã đưa cô Tiêu đi tham gia lớp đào tạo, còn tôi quay lại đây.”

“Ừ, biết rồi.” Trần Tư Khải không tỏ vẻ gì.

“Cậu chủ, ngoài ra vừa rồi nhận được điện thoại, bảo là cô Anna kia đến chỗ ở của ông chủ rồi.”

“Gì cơ? Shit, người phụ nữ chết tiệt này!”

Trần Tư Khải nghe thế thì lập tức nổi cơn tam bành, anh tháo kính xuống, lộ ra khuôn mặt quyến rũ.

Chỉ có điều, mặt anh nhăn lại, đầy vẻ tức giận.

*** “Không ngờ người phụ nữ này lại muốn lấy ông già ra để trấn áp tôi? Lẽ nào cô ta tưởng ông già có thể dùng súng chĩa vào đầu tôi, ép tôi động phòng hay sao?”

Khang Tử khuyên: “Tóm lại hôn nhân lợi ích luôn là cách mà ông chủ thích.”.


Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play